Yêu Không Thể Yêu


Bất kể tiếng nói của cộng đồng mạng có mạnh mẽ đến đâu, nhưng kết quả lại khiến tôi thất vọng.

Châu Tư Dĩnh không bị kết án tử hình vì cô ta mắc bệnh tâm thần.

Vấn đề tranh cãi hiện giờ là tinh thân của cô ta có bình thường trong lúc gây án không.
Một kế hoạch kỹ lưỡng như vậy, bây giờ lại nói là có bị bệnh hay không? Là ai đã đưa ra tranh luận này, đầu óc hắn có vấn đề sao? Hết lần này đến lần khác mượn cớ bị bệnh tâm thần để thoát tội, lần trước không có video chứng cứ, dẫn đến việc Trang Dật Thần giúp cô ta thoát tội, còn lần này thì sao?
Không còn ai giúp cô ta thoát tộinữa, nhưng tại sao không trực tiếp kết án tử hình cô ta? Nếu pháp luật không đòi lại được công bằng cho tôi, tự tôi sẽ đi tìm.

Tôi mang theo một con dao trong người và yêu cầu vào thăm Châu Tư Dĩnh nhưng lại bị từ chối.

Sở Tư pháp không cho tôi gặp cô ta, sợ tôi sẽ ra tay giết cô ta mất.
Tại sao đến lúc này mà họ vân bảo vệ quyền lợi cho kẻ xấu, con gái của tôi phải chết một cách bất công sao? Tại sao lại đối xử với chúng tôi như vậy?
Rốt cuộc chúng tôi đã làm gì sai? Tôi ngày càng gây đi, tôi không thể chấp nhận kết quả như vậy được.
“Tĩnh Văn, mẹ xin con, chúng ta cùng nhau về quê, hoặc là ra nước ngoài, có được không? Mẹ luôn ở bên con, con muốn thế nào cũng được, chỉ xin con hãy buông tha cho bản thân mình!” Mẹ tôi ôm lấy tôi gào khóc, bà ấy không thể chịu nổi nếu cháu ngoại mất rồi, tôi cũng mất theo.
“Mẹ, con không thể đi, con không thể để những người đã hại con gái con được ung dung ngoài vòng pháp luật.
Còn cả Trang Dật Thần, bọn họ đều là tội phạm!” Tôi nhất định phải bắt bọn họ trả giá, tôi tìm tới Tiêu Viện Viện, nhờ cô ấy giúp tôi.
Lần này Tiêu Viện Viện không từ chối tôi, “Chị Lâm, tôi không sợ nữa! Dù có mất công việc này, tôi cũng không thể không giúp!”
Trang Vân Đào vốn dĩ không phải là một người chèo chống giỏi, vì vậy muốn tìm ra bằng chứng trốn thuế của tập đoàn Trang Thị không hề khó, bọn họ ai cũng quan tâm đến tập đoàn Trang Thị, tôi phải báo cáo lên ngay.
Khi tập đoàn Trang Thị bị điều tra, tôi lạnh lùng xem tin tức.


Những thứ này còn lâu mới đủi Còn công ty nhỏ của Trang Dật Dương, có không ít lần móc nối lợi ích với tập đoàn Trang Thị, vì vậy cũng bị điều tra cùng lúc, còn về phần có vấn đề gì không, tôi cũng không quan tâm.
Cốt lõi công nghệ của tập đoàn Trang Thị, tôi cũng tìm ra người phụ trách có liên quan, giúp công ty Trường Thành thiết lập đường dây, trực tiếp nhảy vào khai thác.

Việc đánh sập một †òa nhà thực ra không cần tốn quá nhiều sức, chỉ cần động vào vài nhân vật nhỏ bé là có thể đạt được mục đích.
Khi Trang Vân Đào, Trần Lệ Nhã và Dạ Dương cùng tìm đến tôi, tôi cũng không hề giấu diếm bất cứ điều gì, là tôi làm hết đấy, vậy thì sao?
“Nếu các người không phạm pháp, ai có thế lấy được bằng chứng chứ?
Cho nên, đáng đời các người!” Tôi đang ngồi đợi tập đoàn Trang Thị sụp đổ hoàn toàn, dù lần này không được, tôi †in công ty Trường Thành cũng sẽ từ từ xâm chiếm.
Còn Dạ Dương, anh ấy không đến để hỏi tội tôi mà vì sợ bọn họ làm hại tôi nên mới tới.


Đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau sau khi con gái tôi mất.
“Trang Dật Dương, đây là vợ của mày, người đã phá hủy tâm huyết mấy chục năm của nhà họ Trang chúng ta chỉ trong chốc lát, trong đó còn có cả tâm huyết của mẹ mày, lẽ nào mày cứ trơ mắt lên nhìn mọi thứ bị hủy hoại như vậy sao?” Trang Vân Đào nhìn Dạ Dương rất phức tạp, bọn họ là cha con hay anh em đây?
Tôi cười khẩy, tâm huyết của bọn họ đầu quan trọng hơn con của tôi.
“Trốn thuế lậu thuế, là ông tự hủy tập đoàn Trang Thị, ở trên đã bắt đầu điều tra, Trang Vân Đào ông không những bị phạt tài chính mà còn có thể ngồi tù.

Ông nói xem, nếu ông ngồi tù, có bao nhiêu hồng nhan tri kỷ sẽ đứng về phía ông? Trần Lệ Nhã, nếu tôi là bà, nhân lúc này mau phân chia tài sản, đợi đến khi Trang Thị bị niêm phong hoàn toàn, một xu bà cũng không có!” Dạ Dương mỉa mai nói, đôi vợ chồng này đã ồn ào đòi li hôn mấy lần rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận