Yêu Không Thể Yêu


Bộ quân áo sơ sinh cỡ nhỏ nhất mặc lên người nó vẫn rộng như thế.

Trên thiên đường có ông ngoại, người lương thiện như bố tôi nhất định sẽ chăm sóc cho nó.

Tôi khẩn cầu bố tôi trong lòng, ông ấy đều đồng ý, ông ấy nói: “Con gái, bố sẽ chăm sóc tốt cho con của conl”
Tôi sờ bàn tay nhỏ xíu của con trai mình, rồi lại sờ bàn chân nhỏ của nó, hôn lên trán, mũi và bờ môi nhỏ ấy.

Nước mắt làm tôi không nói lên lời, cuối cùng tự tay tắt đi bình dưỡng khí của nó.

Tôi nhìn trân trân vào bàn tay bàn chân sẽ không còn cử động của con mình, nó lên thiên đường rồi!
Tôi khóc ngất đi tại phòng chăm sóc đặc biệt, bị đưa về phòng bệnh.

Trong 3 ngày, tôi không ăn không uống không ngủ, ôm lấy gối, ngốc nghếch nhớ con trai mình.

Nó còn nhỏ như vậy, sẽ quen đường trên trời chứ?

“Cô Lâm, ông Trang sắp kết hôn rồi, cùng với cô Châu.

Dù cô có chết đói ở đây, ông ấy cũng không thể nhìn thấy!”
Chị Mai Tử đột nhiên xuất hiện tại bệnh viện, đem đến một tin như thế.

Hôn lễ được tiến hành vào ngày 28 tháng này, cũng chính là ngày kia.

Con trai tôi vừa mới mất, bọn họ đã vội vàng chuẩn bị lễ cưới.

Trang Dật Dương ơi là Trang Dật Dương, anh có biết là con trai của anh chết rồi không?
Anh còn chưa nhìn thấy mặt nó một lần! Bây giờ anh có thể cưới vợ, nói với cô ta, anh không có con riêng, không có tình nhân nữa rồi.

Một người cao 1m63 như tôi, gầy còn 39kg, không còn ra con người.

Trước sự khuyên nhủ của chị Mai Tử, tôi bắt đầu ăn một chút, bắt buộc phải có sức, nếu không làm sao có thể đến phá lễ cưới?
Bọn họ hại chết con trai tôi, hận này không có hồi kết, chỉ cần tôi còn sống, sẽ không chết không nghỉ.


Châu Tư Dĩnh? Tôi có thể làm gì cô sao? Vậy cô cứ từ từ mà chờ đi!
Thế giới này không có chuyện gì mà không dùng tiền làm được, 20 vạn mua bốn tên thám tử tư, 48 tiếng trước khi hôn lễ được cử hành, đem đến cho tôi một vài thông tin mới mẻ.

Thấy món hàng đã đến tay, tôi vô cùng hài lòng, trả tiên cũng thấy vô cùng sung sướng.

Con trai tôi mất rồi, tôi vẫn còn dư ra 60 vạn, tôi có thể cho Trang Dật Dương và Châu Tư Dĩnh hai người họ chứng kiến một màn kịch hay.

Hôn lễ của Trang Dật Dương thật sự quá long trọng, long trọng đến mức ai ai cũng biết đến, tin tức đều cùng nhau cập nhật, vì vậy tiến hàng đến bước nào, tôi hoàn toàn không cần phải tận lựa đi nghe ngóng, tôi chỉ cần ngồi đợi ở khách sạn là được rồi.

Hôm nay là ngày thứ 5 con trai tôi mất, tôi đặt cho nó một cái tên, gọi là Tiểu Thiên.

Hy vọng nó có thể trở thành một thiên thần nhỏ, không phải chịu những đau đớn bệnh tật trên thiên đường nữa.

Sân thượng của khách sạn Hoàng Gia lập tức biến thành biển hoa, đây là chủ đề hôn lễ của bọn họ.

Tôi trang điểm mê hồn, đội mũ, đeo kính râm, ôm một chiếc hộp, ngồi trong khu vực khách khứa ngồi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận