Yêu Không Thể Yêu


Phụ nữ ở cữ trong mắt người già là một thứ vô cùng xúi quẩy.

Tôi không nhịn nổi cười khẩy, phu nhân Trang quả thật lợi hại, chẳng trách nào được Trang Vân Đào giữ chặt trong tay, khiến cho ông ta ngày càng giống cha kế của Trang Dật Dương.

“Nếu Dật Dương đã đưa về thì là người của nhà họ Trang.

Sau này không ai được phép nói đến chuyện này nữa!”
Ông nội đập mạnh xuống bàn, không ai dám phản đối.

Kết quả như vậy khiến tôi có chút ngạc nhiên, nhưng nhìn phu nhân Trang và bọn họ sắc mặt như bị táo bón, tôi liền cảm thấy có chút giải hận.

Vì để chăm sóc tôi, phòng của chúng tôi được sắp xếp ở tầng 1.

Đêm đó, Trang Dật Dương chỉ nói với tôi nên chú ý những cái gì, ngoài ra còn bảo tôi không được tin bất cứ ai ngoại trừ chị Mai Tử.


Tôi có chút kinh ngạc, tại sao anh ta lại tín nhiệm chị Mai tử đến vậy, có vẻ như nhìn ra sự nghi ngờ của tôi, anh ta giải thích với tôi, chị Mai Tử là người mà mẹ ruột anh ta giữ lại.

Cứ như thế, tôi ở lại trong nhà họ Trang, Trang Dật Dương vừa mới đi làm, Trang Dật Thần liền tới.

“Cô có biết, Trang Dật Dương đã dùng cô đổi lấy thứ gì không?” Trang Dật Thần vẫn dùng cái dáng vẻ khinh thường nhìn tôi như cũ.

Thấy tôi không quan tâm đến hắn, hắn tiếp tục nói, “Châu Tư Dĩnh hiện giờ sống rất tốt, còn cô lại bi thảm ngồi trên xe lăn, cô có biết đây là công lao của ai không?”
Tôi ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn hắn, không hề tiếp lời, mà để cho chị Mai Tử đẩy tôi ra vườn hoa.

Tôi đương nhiên biết là công lao của ai, nếu không có lợi, Trang Dật Dương sẽ lựa chọn im lặng, sẽ nịnh nọt và đưa tôi về nhà họ Trang như vậy sao?
Không vội, không vội, thời gian vân còn dài…
Vườn hoa nhà họ Trang rất đẹp, rất lớn, tôi đang quay góc cua liền chạm mặt phải người tôi hận nhất.

Phu nhân Trang nắm tay Châu Tư Dĩnh, nhìn từ xa trông như hai mẹ con.


Tôi thực sự muốn hỏi phu nhân Trang, nếu nhìn thấy Trang Dật Thần và Châu Tư Dĩnh ở bên nhau thì sẽ thế nào?
“Lâm Tĩnh Văn, không ngờ cô lại ở đây! Chân của cô, thật lòng xin lỗi! Lúc đó tâm trạng tôi rất tệ, vì vậy mới lỡ tay!” Châu Tư Dĩnh chủ động bước tới, nửa tháng không gặp, thần sắc của cô ta không tốt lắm, gầy đi rất nhiều.

Vẫn đeo chiếc mặt nạ giả, tôi thực sự mệt thay cô ta.

“Cái chân này của tôi, đã phá được hôn lễ của cô và Dật Dương, cũng xứng đáng lắm!” Tôi võ võ chân, không hề để tâm.

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Một câu nói của tôi đã khiến cho Châu Tư Dĩnh gậy ông đập lưng ông, nhìn vẻ mặt khó coi của cô ta, tôi thấy vui sướng.

“Cô Lâm, làm người cần phải nhân hậu, nhân duyên của kẻ xấu ông trời đều không nhìn nổi, vì vậy cô mới bị hỏng chân!” Phu nhân Trang vô võ vào tay Châu Tư Dĩnh, khiến cho cô ta ngừng cơn giận một cách thần kỳ.

Sự tình khác thường, chắc chắn có yêu mà, tôi cảnh giác nhìn bọn họ.

Nhìn thấy Châu Tư Dĩnh và phu Trang đi về phòng khách, tôi cũng đi theo.

Trang Dật Dương rõ ràng đã đã hủy bỏ hôn ước với Châu Tư Dĩnh, hơn nữa đám cưới cũng xảy ra chuyện lớn như vậy, sao cô ta vẫn còn tới đây?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận