Yêu Không Thể Yêu


Anh ấy lầu lầu nói một tràng, dù cho là trong cơn say rượu cũng không muốn nói ra hai từ “kết hôn”.

Có thể thấy trong lòng anh ấy căn bản không có khái niệm này, tôi không khỏi tự chế nhạo mình.
Tiểu Thiên là ngoài ý muốn, sao tôi có thể sinh thêm cho anh ta một đứa con nữa, tôi đã không thể chịu nổi nỗi đau như vậy nữa rồi.

Cuối cùng chúng †ôi cũng sẽ rời xa nha, đợi tôi hoàn thành hết mọi chuyện, tôi sẽ đi.
Sẽ đi thật xa, sẽ không gặp lại anh ấy nữa, sẽ quên hết mọi thứ ở đây.
Sáng sớm hôm sai, làm xong bữa sáng cho anh ấy, tôi liền đi thẳng đến công ty, nếu còn đi muộn, không biết miệng lưỡi của đám người trong công ty sẽ nói thành ra kiểu gì.
Chuyện đêm qua khiến tôi cả đêm không sao ngủ được, khuôn mặt của Tiểu Thiên luôn ẩn hiện trong đầu tôi.
Khó khăn lắm mới ngủ được, vẫn mơ thấy Tiểu Thiên đang khóc.

Trạng thái tỉnh thần không tốt chút nào, tôi nhìn bản thân mình tiều tụy trong gương, mỹ phẩm có đắt đến đâu cũng không thể che nổi.
“Chị Lâm, hoa của chị!” Tiểu Ninh quẩy lễ tân ôm một bó hoa hồng vàng đến, tôi cười cười rồi nhận lấy Không tới 10 phút lại mang đến một bó hoa.

Một buổi chiều cứ như vậy tới tới lui lui mười mấy bó hoa, không có bất kỳ cái tên nào.
Tôi cuối cùng cũng thấy phiền, trực tiếp bảo nhân viên lễ tân giữ lại rồi bạn lại cho cửa hàng hoa, tiên hoàn lại cho cô ta giữ, cô ả sướng đến phát điên.
Chuyện này còn có thể là ai làm chứ, ngoại trừ Trang Dật Dương ra có lẽ cũng không có ai.

Tôi hiện tại vô cùng tin tưởng rằng anh ấy không biết cách lấy lòng phụ nữ, một bó hoa tươi kèm với một chút quà, không phải rất lãng mạn sao?
Tới tới lui lui mười mấy bó hoa, ngoài trừ việc để mọi người trong phòng cười nhạo, còn có thể có gì khác?
Ngược lại tôi có chút hối hận khi đến tập đoàn Trang Thị, hai người chúng tôi ở cùng một chỗ để cho người khác đồn đại, phỉ bang.


Tôi không biết †ôi hiện giờ được xem là cái gì, bạn gái của Trang Dật Dương ư?
Nhưng anh ấy trước giờ chưa từng có ý định muốn kết hôn với tôi, tôi chỉ có thể được xem là tình nhân của anh ấy.
Bữa trưa của Trang Dật Dương tôi từ chối, bữa tối tôi cũng từ chối, hơn nữa còn rõ ràng nói với anh ấy, đừng đến nhà tôi nữa, tôi sẽ thay mật khẩu.
Tôi bắt buộc phải bình tĩnh suy nghĩ thật kỹ, anh ấy muốn tôi sinh thêm một đứa con, khiến tôi chính thức có quan hệ với Trang Dật Dương.
Tới khi tôi nhìn thấy tin anh ấy bay đến nước H, tôi không khỏi tự chế giêu, hóa ra chỉ là tôi nghĩ quá nhiều, tối đó anh ta căn bản không có ý định tới.
Bữa tối của tôi và Liêu Phàm được diễn ra như đã hẹn, để bày tỏ lòng áy náy, tôi đã uống trước để thể hiện sự †ôn trọng.
“Đây là quà tặng cô! Đừng vội từ chối, hiện giờ tôi không có bạn gái, đây là khách hàng tặng cho.

Coi như lời cảm ơn bữa cơm này của cô, tôi không thanh toán!” Liêu Phàm đặt quà lên bàn, chưa để tôi kịp từ chối đã vội vàng giải thích.
Lời cũng đã nói đến nước này rồi, tôi mà từ chối lại tỏ ra quá mức chảnh chọe.
“Cảm ơn Tổng giám đốc Liêu!” Tôi nhận lấy đặt vào túi, đối với Liêu Phàm tôi hoàn toàn không hề ghét bỏ, có lẽ anh ta là người đầu tiên chấp nhận con người hiện tại của tôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận