Lẽ nào trong lòng anh ấy, tôi chỉ là một cái động hồ có thể tùy tiện lên dây cót sao?
Tôi bị đánh thức bằng vật gì đó, mặt tôi đau rát, kia là chiếc vòng tay Liêu Phàm tặng tôi.
Trang Dật Dương đứng đó, như thể bắt được quả tang vợ mình vụng trộm, chất vấn tôi, “Đã gặp Liêu Phàm mấy lần rồi? Cái này là câu được sao? Một cái vòng tay mười vạn đã có thể khiến cho cô nhào tới, đúng là đê tiện!”
Mười vạn? Chiếc vòng tay đó mười vạn sao? Tôi thực sự chưa nhìn kỹ.
Lời nói của Trang Dật Dương như một lưỡi dao sắc nhọn đâm vào tim tôi, “Đúng, tôi đê tiện, cho nên anh mới có thể tùy ý lăng nhục tôi, tôi với anh có quan hệ gì chứ? Anh dựa vào cái gì mà quản lý tôi? Từ giờ trở đi, chúng ta chia tay!”
Người khác nói tôi rất tốt, anh ấy lại nói tôi rất đê tiện! Trong mắt anh ấy, tôi là một người phụ nữ lăng loàn, vì tiên mà nhào đến đàn ông sao?
“Chia tay, cô có tư cách gì mà đòi chia tay! Lâm Tĩnh Văn, e là cô chưa xem kỹ hợp đồng! Là cô tự mình làm mất con trai của tôi, cô phải tiếp tục sinh con cho tôi! Đừng nghĩ rằng trở thành tiểu thư nhà họ Khâu thì sẽ có người trả tiền cho cô!” Trang Dật Dương cười khẩy, vô tình nói ra những lời làm tổn thương người khác!
“Con trai tôi làm sao mà chết, anh còn không rõ sao? Nếu tôi không sinh con cho anh, anh có thể giết tôi sao?
Trang Dật Dương, anh đúng là kẻ tiểu nhân hèn hại” Tôi không sợ anh ta, nếu Trang Dật Dương anh ta thực sự lợi hại như thế, thì trực tiếp giết chết tôi đi!
Lời của tôi còn chưa nói xong, anh ta đã bóp lấy cổ tôi, mặt đằng đằng sát khí, giây phút này tôi hô hấp cũng khó khăn, nhưng cũng không chịu khuất phục.
“Anh đúng là loại đàn ông cặn bãi”
“Lâm Tĩnh Văn!”
Giây phút đó, tôi thực sự nghĩ rằng mình sẽ chết trên tay của Trang Dật Dương, anh ta như vậy thực sự rất đáng sợ.
Khi anh ta buông tay ra, tôi bò lên giường, cố gắng hô hấp.
Cái chết của con trai tôi, là thứ gây cản trở giữa hai chúng tôi, bây giờ lại bị lôi ra để làm tổn thương lẫn nhau!
“Anh đi đi!” Tôi chỉ hận trước đây tại sao lại động vào con ác quỷ này, để bây giờ không có cách nào giải thoát.
Nói đến mức cổ họng đều đau rát, có thể thấy vừa rồi anh ta đã dừng rất nhiều GIỨG).
Trang Dật Dương cũng không hề rời đi, mà lấy cục đá trong tủ lạnh ra, giúp tôi chườm lên cổ.
Băng và lửa hai thứ, khắc họa chân thực nhất tôi và Trang Dật Dương.
“Có người đã gửi những tấm ảnh thân mật của cô với Liêu Phàm cho tôi, tôi chẳng qua mới đi nước H một ngày một đêm, cô đã cùng hắn dan díu với nhau!” Trang Dật Dương cố gắng giải thích, nhưng những lời nói ra, vẫn khăng khăng tôi có mối quan hệ với Liêu Phàm như cũ.
Tôi lạnh lùng nhìn anh ta, mặc cho anh ta làm gì thì làm, dù sao thân thể tan nát của tôi tốt hay xấu, tôi cùng không quan tâm nữa.
“Gia đình Liêu Phàm rất phức tạp, em vấn nên tránh xa hắn ra một chút.
Đợi tôi xử lý xong công việc ở bên kia, tôi sẽ dân em đi Paris giải tỏa một chút!” Trang Dật Dương ôm tôi vào lòng, hành động trở nên dịu dàng, đối lập hoàn toàn với biểu hiện vừa rồi.