Yêu Lại Từ Đầu 2


Lúc xế taxi dừng ở cửa tiểu khu điện thoại trong túi Hứa Thanh Du vừa vặn vang lên.

Cô vừa xuống xe vừa đưa tay vào túi mò tìm điện thoại nhìn, thì thấy là Tần Niên gọi đến.

Vừa nãy Tần Niên lướt đọc tin tức trên mạng thấy mọi người trên mạng bàn tán ồn ào rôm rả, không nghĩ tới lại nhìn thấy tin tức liên quan đến cô và Ninh Tôn.

Hứa Thanh Du đi nép vào một bên vài bước sau đó mới nhận điện thoại.

Còn chưa đợi Hứa Thanh Du nói câu nào thì bên Tần Niên đã ào ào nói trước: “Tình huống là như thế nào vậy đại tỷ, hai người các cậu đây là đang công khai rắc cẩu lương sao.”
Hứa Thanh Du cười hai tiếng: “Đâu có ai nghĩ là sẽ vậy đâu, mới đầu chỉ nghĩ là sẽ lặng lẽ chút thôi, kết quả mới đó đã bị người khác phát hiện ra rồi, nhưng mà rõ ràng là lúc ấy mình đã ăn mặc rất kín rồi đấy chứ.”
Tần Niên thở dài một hơi: “Đâu phải là cậu bị nhận ra đâu chứ, rõ ràng là Ninh Tôn bị nhận ra mà, cậu ăn mặc kín như nào thì có quan hệ gì?”
Tần Niên nói câu này thật sự là như đâm vào tim, Hứa Thanh Du lập tức im lặng.

Sau đó Tần Niên còn nói: “Mình nhìn những bức ảnh mà người kia phát lên cảm thấy cậu và Ninh Tôn thật sự rất ngọt ngào đấy.”
Nói xong cô ấy chẹp chẹp miệng: “Lúc trước mình đến chỗ cậu chơi, thấy hai người các cậu động tác hai bên không giống bây giờ, sao mà mới một thời gian không gặp mà hai người các cậu lại phát triển tốt lên nhanh vậy.”
Hứa Thanh Du quay đầu nhìn Ninh Tôn, thấy Ninh Tôn đã trả xong tiền xe đang đi về phía cô.


Cô nói: “Lúc cậu đến đúng lúc trùng hợp, hai người bọn mình vừa mới cãi nhau được mấy ngày, nên là không được tự nhiên.”
Tần Niên có chút bất ngờ: “Thật hay giả vậy, hai người các cậu lúc đó đang chiến tranh lạnh à, ôi, ôi, mình không phát hiện được chút nào luôn á, chỉ là cảm thấy có lẽ hai người bọn cậu ở trước mặt mình ngại nên không muốn biểu hiện ra quá ngọt ngào, qua loa cho có, còn tưởng là hai người các cậu lo lắng cho mình sợ mình tủi thân, hoá ra là do hai người các cậu cãi nhau.”
Ninh Tôn vừa lúc đi tới, khoác tay lên vai ôm nhẹ Hứa Thanh Du: “Ai gọi tới vậy?”
Hứa Thanh Du quay đầu nhìn anh: “Tần Niên, do nhìn thấy tin tức trên mạng nên gọi đến hỏi thăm.”
Ninh Tôn đưa tay còn lại ôm lấy khoé miệng, bất đắc dĩ cười cười: “Hiện giờ mạng lưới thông tin phát triển nhanh quá, cũng không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa, một chút riêng tư, bí mật cũng không có.”
Hứa Thanh Du nói một câu cũng đúng thế, sau đó lại nói với Tần Niên ở bên kia điện thoại: “Yêu đương cùng với người nổi tiếng đúng là không có chút cảm giác thần bí nào cả.”
Tần Niên ở đầu bên kia hít vào một bục khí lạnh, tức giận nói: “Hai người các cậu đủ rồi đấy, cách một màn hình điện thoại còn rắc cho mình một đĩa thức ăn cho chó, sao lại không chiếu có cho cái thân tàn cô đơn là mình chút nào vậy?”
Sau khi nói xong cô ấy lại lập tức hỏi: “Hai người các cậu tình cảm đã tốt như vậy rồi, có phải cũng muốn chuẩn bị tiến thêm bước nữa không?”
Việc tiến thêm bước nữa này thì còn hơi xa, hiện tại sự nghiệp của Ninh Tôn đang ở thời kỳ đỉnh cao, nhất định là không thể có động tĩnh gì quá lớn.

Chuyện hai người bọn họ yêu đương như này đều là nói lung tung cho qua, bên phía công ty có khi còn chưa biết chuyện gì xảy ra, cái chuyện kết hôn thì nghĩ cũng đừng nghĩ đến.

Công ty có thể cho phép bọn họ yêu đương, nhưng tuyệt đối sẽ không cho phép Ninh Tôn kết hôn.

Yêu đương và kết hôn là hai việc hoàn toàn khác nhau, nó không phải là vấn đề có thể đặt ngang được.

Tần Niên hẳn là cũng hiểu điểm này, cho nên sau khi nghĩ nghĩ chút thì thở dài một hơi: “Mặc dù nói yêu đương với người nổi tiếng là chuyện mà rất nhiều người ao ước, nhưng suy nghĩ đến một vài khía cạnh thì cũng có nhiều phiền não.”

Không phải chính là thế sao, hiện giờ Hứa Thanh Du đã trải nghiệm rõ ràng, rất rõ ràng.

Chí ít hai người yêu đương lại không thể quang minh chính đại cùng nhau ra bên ngoài đi lại chơi bời.

Lùi thêm một vạn bước nữa, không nói đến chuyện yêu đương thì cô và Ninh Tôn cũng không thể trắng trợn bỏ qua việc ở bên ngoài, để mà có tên tuổi như vậy thật sự là làm cho người ta vừa yêu vừa hận.

Tần Niên và Hứa Thanh Du không nói thêm nhiều nữa, bên chỗ cô ấy cũng vừa tầm tan làm nên thu dọn đồ để trở về ký túc xá.

Nói dài dòng thêm mấy câu cũng không có tác dụng gì nên cô ấy liền cúp điện thoại.

Hứa Thanh Du đi theo Ninh Tôn đi vào trong tiểu khu, hai người vừa mới đi đến sảnh dưới lầu, điện thoại của Ninh Tôn vang lên.

Lần này là chị Thái gọi điện thoại đến.

Hứa Thanh Du và Ninh Tôn cũng nghĩ tới chị Thái sẽ gọi điện tới hỏi chuyện.


Dù sao thì đứng trên lập trường của công ty mà nhìn thì tình cảm của hai người bọn họ là giả, ở trên màn ảnh giới thiệu hay quảng cáo hình ảnh chút thì không có gì là lạ, bây giờ hai người bọn họ lại âm thầm đi ra ngoài phát đường, bên chị Thái xem ra có khả năng cảm thấy hơi quá rồi.

Hứa Thanh Du nhìn Ninh Tôn một lát, mím môi lắc đầu bất đắc dĩ sau đó thì đi vào trong tiểu khu.

Ninh Tôn ở bên ngoài nhận điện thoại của chị Thái.

Ngược lại chị Thái không tức giận gì, chỉ là không đoán được rốt cuộc là bên phía Ninh Tôn đang xảy ra chuyện gì, cho nên chị ấy mở miệng là hỏi luôn: “Chỗ cậu và Tiểu Du có chuyện gì xảy ra vậy, sao lại bị người ta chụp được thế, hai người các cậu đi khu vui chơi?”
Ninh Tôn ừ một tiếng, nói chuyện nửa thật nửa giả: “Ở trong nhà suốt thấy không có ý nghĩa gì cả, nên muốn ra ngoài chơi lung tung, cái khu vui chơi kia không phải vừa mới xây sao cho nên đi tham quan, không nghĩ tới lại bị người khác nhận ra.”
Từ đầu đến cuối anh chưa hề nói đến quan hệ của mình và Hứa Thanh Du là như nào, cho nên khi chị Thái nghe thấy Ninh Tôn nói như vậy thì tự động hiểu là bị đụng phải fan hâm mộ nên hai người bọn họ bị buộc phải diễn như thế.

Sau đó chị Thái nói ngay: “May là không xảy ra việc lớn gì, hai người các cậu lần sau đi ra ngoài thì nhất định phải chú ý một chút, lần này là do gặp được fan hâm mộ đi lên hỏi thăm hai người, nếu như gặp được bọn chụp lén, truyền ra cái gì không có lợi cho hình ảnh của cậu thì đến lúc đó trên mạng biến thành cái gì thì đối với cậu cũng sẽ rất khó khăn.”
Bên phía Ninh Tôn chưa bao giờ trải qua được dễ dàng, từ lúc anh ra mắt đến bây giờ vẫn luôn bị nhiều người nhớ thương tới.

Mỗi bước đi bước tiến trên đường đều phải cân nhắc cẩn thận.

Ninh Tôn nói một câu đã biết, sau đó bên phía chị Thái còn nói thêm: “Qua một thời gian nữa cần vào tổ quay phim, bên chỗ Tiêu Du thì cho em ấy nghỉ, cậu cũng nói với em ấy một chút, từng hành động cử chỉ đều phải chú ý, mặc dù bản thân em ấy không có sức ảnh hưởng gì quá lớn, nhưng khó mà đảm bảo bên phía truyền thống sẽ không nghĩ tới việc lợi dụng sơ hở chỗ em ấy.”
Ninh Tôn lại nói đã biết, sau đó còn nói: “Những chuyện này cô ấy đều biết rõ cả, trong lòng cô ấy hẳn cũng sẽ có cân nhắc.”
Thật ra thì Ninh Tôn có chút do dự, anh đang cân nhắc có cần nói với chị Thái về việc cho Hứa Thanh Du đi tìm việc một chút hay không, nhưng lại cảm thấy hiện giờ cô ấy vẫn đang làm trợ lý cho mình, sau đó lại quay đầu đi tìm công việc khác, ít nhiều gì cũng chút không hay.

Chị Thái là một lão hồ ly, ngữ khí của Ninh Tôn hơi có chút do dự là chị ấy đã nghe được, nên nhanh nhảu nói: “Bên chỗ cậu có khó khăn gì cứ trực tiếp nói với tôi, giữa hai chúng ta không có việc gì là không thể mở miệng cả.”

Chị ấy nói như thế, Ninh Tôn liền nói luôn: “Cũng không phải chuyện gì khó khăn, chỉ là có chút việc đang phải suy nghĩ một chút, Tiểu Du có nói sau khi tôi vào tổ quay phim thì khoảng thời gian đó cô ấy muốn tìm một ít chuyện gì đó để làm, vốn dĩ ban đầu ngành cô ấy học là thiết kế thời trang, bây giờ muốn đi thử xem có thể cầm bằng chuyên nghiệp đi xem việc được hay không.”
Việc này làm cho chị Thái có chút bất ngờ: “Tiểu Du có suy nghĩ này sao, vậy công việc trợ lý của người em ấy không có ý định làm nữa rồi à?”
Chị Thái nghĩ hơi nhiều: “Có phải là do khoảng thời gian trước bên kia xảy ra hơi nhiều chuyện, em ấy cảm thấy phiền phức, hoặc là người nhà em ấy cảm thấy ảnh hưởng quá lớn không tốt lắm không?”
Ninh Tôn vội nói: “Không phải, không phải, hai việc này không liên quan đến nhau, thật sự là thời gian quay phim hơi dài, cô ây cứ ở nhà cũng không có việc gì, muốn đi học hỏi chút gì đó.”
Chị Thái ồ một tiếng, sau đó do dự một hồi mới nói: “Việc này cũng không phải là không được, nhưng mà có vài lời chúng ta cũng phải sớm nói rõ ràng, chuyện tình cảm của hai người vẫn phải giữ kín lại, không thể tuyên bố bên ngoài nhiều, coi như là muốn ra ngoài tìm thêm công việc, liên quan đến việc tuyên truyền của cậu thì cô ấy vẫn cần phối hợp.”
Đối với Hứa Thanh Du chị Thái vẫn có chút yêu cầu, nhưng mà cũng sẽ có chỗ tốt: “Sau đó bên phía công ty chúng ta thì việc liên quan đến nhau chức vị trợ lý của cậu có thể giữ lại cho em ấy, cho dù em ấy không thể quay về thì tiền lương vẫn như thường lệ chuyển cho em ấy, đây cũng là việc tốt để em ấy luôn duy trì quan hệ yêu đương với cậu.”
Ninh Tôn cảm thấy hơi buồn cười, chị Thái cân nhắc hơi nhiều thứ, nhưng mà khi làm người đại diện thì đều muốn lo lắng chu toàn như thế.

Cho nên anh cũng chỉ ừ một tiếng: “Mấy cái này tôi cũng đã nói qua với Tiểu Du rồi, cô ấy nói chuyện của bên này này cô ấy cũng vẫn có thể phối hợp được, để chúng ta yên tâm thì liên quan đến sự việc trên mạng, cô ấy còn luôn duy trì thái độ tốt.”
Bên phái chị Thái khả năng là vẫn không quá yên tâm, hơi do dự một chút: “Được thôi, chờ có thời gian thì tôi sẽ nói chuyện thêm với Tiểu Du.”
Nói xong như vậy thì sau đó chị Thái cũng chào rồi cúp máy luôn.

Ninh Tôn quay người đi vào trong tiểu khu, Hứa Thanh Du đã về nhà đang ngồi dựa trên ghế sofa nghỉ ngơi.

Nghe thấy tiếng Ninh Tôn mở cửa, cô quay đầu nhìn sang, sau đó vội hỏi: “Có phải chị Thái nhìn thấy tin tức trên mạng rồi không? Có phải hoài nghi hai chúng ta không?”
Ở trước mặt chị Thái thì từ đầu tới cuối Hứa Thanh Du không dám thừa nhận với chị về việc cô và Ninh Tôn chỉ đóng giả mà thành thật luôn rồi.

Cô có chút chột dạ, luôn cảm thấy mình đã phụ lòng tín nhiệm của chị Thái..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận