Ninh Tôn đưa Hứa Thanh Du về công ty, hai người tạm biệt nhau ở cửa.
Lúc sắp rời khỏi, Ninh Tôn thở dài một tiếng, biểu hiện dịu lại không ít, “Tối nay tan làm anh đến đón em.”
Hứa Thành Du ừ một tiếng, Ninh Tôn quay người rời đi, đột nhiên cô vươn tay nắm lấy áo của Ninh Tôn, sao đó do dự lên tiếng, “Hay là hôm nào đó em hẹn anh Tống đến nhà chúng ta cùng ăn cơm nhé?”
Cô biết Ninh Tôn để ý việc của Tống Kình Vũ, vậy thì mời Tống Kình Vũ đến nhà họ ăn bữa cơm, xem thử cuộc sống hai người của cô và Ninh Tôn.
Ninh Tôn nhìn chằm chằm hứa Thanh Du một lúc lâu, lại thở dài, “Em không cần làm như vậy, đương nhiên anh tin em mà.”
Anh không cần Hứa Thanh Du làm vậy để chứng minh trong sạch, từ trước đến nay anh chưa từng nghi ngờ giữa hai người họ có gì cả, chỉ là giận việc Tống Kình Vũ cứ mãi tiếp cận Hứa Thanh Du.
Đối với Hứa Thanh Du Tống Kình Vũ mang một số suy nghĩ khác, điều này Ninh Tôn có thể khẳng định, đàn ông hiểu đàn ông nhất, anh có thể nhìn ra suy nghĩ của Tống Kình Vũ từ trong ánh mắt của anh ta.
Cho nên điều làm anh tức giận là Tống Kình Vũ rõ ràng biết Hứa Thanh Du là hoa đã có chủ, nhưng cứ luôn tiếp cận cô như vậy.
Đây không phải là muốn đào góc tường người khác thì là gì.
Trước kia Ninh Tôn có nghe qua một cụm từ, gọi là trà xanh, anh cảm thấy bây giờ Tống Kình Vũ rất giống.
Hình như anh ta cũng không làm gì cả, nhưng cứ luôn đứng giữa anh và Hứa Thanh Du, làm cho hai người bọn họ không được tự nhiên.
Tiếng Hứa Thanh Du dịu dàng, “Em biết trong lòng anh không thoải mái, em cũng vậy, hay là cứ mời anh ấy đến nhà mình làm khách một lần, như vậy vướng mắc của mọi người cũng có thể cho qua.”
Ninh Tôn suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng, “Nói sau đi.”
Anh không muốn mời Tống Kình Vũ đến làm khách cho lắm, chỉ là không muốn biểu hiện ra ngoài là bản thân rất để ý việc của Tống Kình Vũ.
Hứa Thanh Du không biết nói gì thêm, chỉ đành gật gật đầu, “Vậy cũng được, em lên làm việc nhé.”
Ninh Tôn nhìn theo Hứa Thanh Du đi vào cửa công ty, rồi mới quay người rời đi.
Sau khi Hứa Thanh Du đi vào đại sảnh, nghĩ ngợi rồi hướng về phía cửa đi vài bước, nhìn thấy Ninh Tôn lên taxi đi rồi, cô liền thở dài một tiếng.
Vốn dĩ hôm nay là một ngày rất vui, kết quả vì việc này làm làm cho tậm trạng không thoải mái, thật sự không đáng mà.
Hứa Thanh Du quay người muốn đi về phía thang máy, kết quả vừa quay lại thì ngây người, vừa rồi bước vào không chú ý cho lắm, bây giờ mới nhìn thấy Viên Sơ đứng ở bàn lễ tân, không biết từ lúc nào, đang nhìn chằm chằm vào cô.
Đoán chừng bộ dạng lôi lôi kéo kéo vừa rồi của cô và Ninh Tôn đã bị Viên Sơ nhìn thấy.
Bởi vì Hứa Thanh Du nhìn thấy sự hài lòng trong ánh mắt của Viên Sơ.
Trên đời này người mà thật sự hy vọng cô và Ninh Tôn nhanh chóng kết hôn, đoán chừng chỉ có mình Viên Sơ mà thôi.
Hứa Thanh Du cũng cảm nhận được điều này.
Viên Sơ nhìn thấy Hứa Thấy Du, cười hơ hơ, “Cô và bạn trai ngọt ngào thật đấy, làm người ta ngưỡng mộ chết mất thôi.”
Hứa Thanh Du phác họa biểu hiện, nửa đùa nửa thật, “Cô Viên cũng nhanh chóng tìm một người bạn trai đi.”
Viên Sơ gật gật đầu, “Tôi sẽ cố gắng.”
Hai người không nói thêm gì nữa, Hứa Thanh đi một mạch lên lầu, về đến văn phòng, cô thấy những đồng nghiệp kia đang túm tụm lại chỉ trỏ không biết đang nói gì, cô vừa bước vào trong tức khắc không ai lên tiếng nữa.
Hứa Thanh Du xem như không có chuyện gì xảy ra, thật ra cũng có thể hiểu được, vừa rồi chắc chắn bọn họ đang bàn luận về mình và Ninh Tôn.
Cô ngồi xuống vị trí của mình lấy điện thoại ra, lên mạng tùy tiện tìm đại là có thể tìm ra được tin tức hôm nay Ninh Tôn đến đón cô.
Không biết là ai đăng tin này lên, còn có người khai ra tên nhà hàng mà cô và Ninh Tôn đến ăn cơm nữa.
Thảo nào đột nhiên giữa chừng lại có nhiều người vây như vậy, tâm trạng của Hứa Thanh Du bây giờ phục rồi, nhìn qua một lượt những tin tức này, cảm thấy rất vô vị.
Cô dựa vào ghế, cả người buông lỏng.
Thật ra cô không nghĩ gì cả, ngay cả việc vừa rồi cãi nhau với Ninh Tôn làm cho không thoải mái cũng không nghĩ đến, trong đầu cô là một khoảng trống.
Cứ như vậy cho đến khi Quách Châu đến, Quách Châu đã đi đến bên cạnh bàn làm việc của cô, Hứa Thanh Du mới phản ứng lại.
Cô quay đầu thấy Quách Châu liền nhanh chóng ngồi thẳng người, “Cô Quách.”
Quách Châu ừ một tiếng, “Tôi đến xem mọi người như thế nào, đang nói về vấn đề gì đấy? Ai ai cũng vui vẻ như vậy.”
Cô gái thường xuyên đến tìm Hứa Thanh Du để hóng hớt lên tiếng trước, “Đương nhiên là nói về Tiểu Hứa và bạn trai cô ấy rồi, hôm nay có người ở dưới lầu thấy bạn trai cô ấy, còn chụp ảnh lại, người thật so với trong phim thật sự đẹp hơn nhiều.”
Hứa Thanh Du không có biểu hiện gì đặc biệt, Quách Châu gật đầu một cái, “Cho nên mọi người cũng cố gắng lên, sau này trong ngành này phát triển rực rỡ, tiếp đó tìm một người bạn trai ngôi sao.”
Cô gái kia than thở một tiếng, “Điều này khó quá rồi, ngành này của chúng ta có mấy người được như tiểu Hứa chứ, vả lại lúc trước người ta tiếp xúc ở khoảng cách gần, mới có thể tóm được ngôi sao lớn, chúng tôi không có cơ hội đâu, bọn tôi không lọt vào mắt xanh của ngôi sao lớn được.”
Hứa Thanh Du vươn người qua nhìn cô gái vừa lên tiếng, “Yên tâm đi, đợi sau khi cô trở thành nhà thiết kế nổi tiếng, minh tinh lập tức sẽ tìm đến cô, ôm chặt đùi cô mà đòi làm quen thôi.”
Cô gái vừa nghe được lời này thì bật cười, “Được, có câu này của cô thì tôi có động lực rồi, vậy thì tôi sẽ vì minh tinh mà phấn đấu vậy.”
Quách Châu hơ hơ cười, nói thêm vài câu với bọn họ, sau đó quay đầu nhìn Hứa Thanh Du, “Đến phòng làm việc của tôi một chuyến, bản thiết kế lần trước cô đưa tôi có một số vấn đề, để tôi nói lại với cô.”
Hứa Thanh Du nói được, sau đó đứng dậy, thật ra cô không hề đưa bản thiết kế nào cho Quách Châu cả, nghĩ lại thì có lẽ Quách Châu có lời muốn nói với cô.
Hai người đi ra từ phòng làm việc, đi về hướng phòng làm việc của Quách Châu, dọc đường Quách Châu thấp giọng nói, “Dạo gần đây Ninh Tôn nhà cô ở nhà, cô có bận không?”
Hứa Thanh Du nói phải, sau đó không biết tại sao lại thấy hơi ngại, cũng không biết có phải là cô hiểu sai ý của Quách Châu không, cô nói, “Không bận, anh ấy ở nhà là việc của anh ấy, tôi vẫn làm việc bình thường.”
Quách Châu ừ một tiếng, cuối cùng mở cửa dẫn cô vào phòng làm việc, đợi cửa phòng làm việc đóng lại cô mới lên tiếng, “Là như vậy, có chuyện muốn nói với cô, nội bộ công ty chúng ta sẽ tổ chức một cuộc thi, từ tay mỗi nhà thiết kế chọn ra năm người để tham gia, thiết kế quần áo theo chủ đề, sau đó tiến hành so sánh với nhau.”
Việc này trước kia Hứa Thanh Du có nghe qua, bây giờ Quách Châu nói với cô, vậy cũng có nghĩa là Quách Châu đang suy nghĩ về việc cho cô tham gia.
Hứa Thanh Du chớp chớp mắt nhìn Quách Châu, quả nhiên nghe Quách Châu nói, “Tôi muốn xếp cô vào danh sách dự bị, phía cô không có vấn đề gì chứ?”
Hứa Thanh Du không biết thí sinh dự bị cần chuẩn bị những gì, cho nên hơi bối rối, “Vậy tôi cần làm gì, vậy là nếu như họ xảy ra vấn đề gì không thể tham gia cuộc thi, thì tôi sẽ thay thế vào vị trí đó sao?”
Quách Châu ngồi xuống, thể hiện ý bảo Hứa Thanh Du ngồi xuống ghế trước bàn làm việc, sau đó nói, “Là vào buổi tối, có thể tôi sẽ đào tạo tập trung cho mọi người, giải thích riêng lẻ một số vấn đề như kỹ năng thiết kế chẳng hạn, cô ở bên cạnh nghe, cùng bọn họ hoàn thành bài tập mà tôi đưa xuống, sau đó tôi sẽ tổng kết xem xét sáu người các cô, nếu như năm người kia biểu hiện không được tốt cho lắm, vậy thì chọn dự bị bổ sung vào.”
Cô ấy cũng không chắc chắc điều gì, sau đó nói, “Nếu như năm người bọn họ phát huy bình thường, và những nội dung tôi nói bọn họ đều có thể tiếp thu, vậy thì có thể cô sẽ không có cơ hội tham gia cuộc thi này rồi, như vậy cô cảm thấy được không?”.