Yêu Lại Từ Đầu 2


Hứa Thanh Du cũng đi ra khỏi phòng, nhìn thấy phòng khách bày ra nhiều túi đồ mua sắm như vậy, cô ngạc nhiên một chút.

Cô đi đến bên cạnh ghế sopha nhìn chăm chú: “Đây là mẹ phát tài hả, mua nhiều đồ như vậy.”
Mẹ Ninh cười haha, không nói gì.

Thật ra bà đang rất chột dạ, ai nhìn thấy đống đồ này cũng biết không thể nào là bà tự mình bỏ tiền ra mua được.

Nhưng bảo bà nói, bây giờ bà lại thật sự ngại nói ra sự thật.

Bà có hơi ngại ngùng, còn có chút không xác định.

Trước đây gặp gỡ quá nhiều đàn ông, vừa mới bắt đầu đều đối với bà đủ loại đảm bảo.

Nhưng sau đó những người đàn ông này một người rồi lại một người rời đi, hoàn toàn quen sạch lời thề lúc mới bắt đầu nói với bà.

Hiện giờ người đàn ông đó đối với bà cũng rất tốt, nhưng mẹ Ninh vẫn không dám hoàn toàn tin tưởng.

Hứa Thanh Du không nghĩ nhiều như vậy, cô chỉ nhìn đồ đạc bày trên ghế sopha một chút, sau đó nói với Ninh Tôn: “Em đói rồi, ăn cơm thôi.”
Ninh Tôn nói được, vội vàng đi vào bưng đồ ăn tới đây.

Mẹ Ninh có hơi bất ngờ: “Sao bây giờ con mới ăn? Vừa rồi về nhà không ăn sao?”

Hứa Thanh Du cào cào tóc: “Buồn ngủ quá, liền ngủ trước một giấc.”
Sau đó cô đi tới bàn ăn ngồi xuống, trên bàn ăn đúng lúc đặt một bó hoa bách hợp, Hứa Thanh Du theo đó liền nói: “Muộn như thế này mẹ mới về, là một mình đi mua sắm sao?”
Câu hỏi này liền làm cho mẹ Ninh không biết trả lời như thế nào.

Bà có thể nói dối là phải, nhưng lời nói này vừa nghe liền thấy quá giả rồi, nói đến cả bản thân bà cũng không tin được.

Cho nên do dự một lát mẹ Ninh vẫn nói: “Không phải một mình, cùng với một người bạn, lúc trước làm việc thì quen biết, hôm nay hẹn đi ra ngoài mua sắm một chút.

Hai người phụ nữ tụ tập cũng chỉ là đi mua sắm, cứ mua cứ mua liền mua nhiều như vậy.”
Hứa Thanh Du mỉm cười, cũng không biết có tin lời bà hay không.

Mẹ Ninh đã ở cơm ở bên ngoài rồi, bà có thể là sợ Ninh Tôn sẽ hỏi quá nhiều, cho nên thu dọn đồ đạc vào trong phòng, sau đó đi rửa mặt, nói là muốn đi ngủ.

Hứa Thanh Du vâng vâng mấy tiêng: “Vâng, nghỉ sớm một chút.

Mẹ ngủ ngon ạ.”
Chờ mẹ Ninh đóng cửa lại, cô mới quay đầu nhìn Ninh Tôn: “Lúc mẹ về anh có nhìn thấy là ai đưa mẹ về hay không?”
Ninh Tôn nhún vai: “Không nhìn thấy, sau đó anh chạy ra ban công nhìn xem, bên dưới tầng đã không còn người rồi.”
Hứa Thanh Du bắt đầu ăn, ăn được mấy miếng, sau đó lại nói một câu: “Mẹ che giấu như vậy, có phải là quan hệ hai người còn chưa xác định hay không?”
Ninh Tôn cũng không rõ lắm, cũng không nói thêm gì khác.

Hứa Thanh Du vẫn còn có chút lo lắng, hiện giờ mẹ Ninh đang quay trở lại giới giải trí, không nói mấy thứ danh tiếng, chỉ nói thu nhập khẳng đinh là tốt hơn trước kia.


Cô lo mấy người đàn ông đó thấy mẹ Ninh có tiền lại tiếp cận bà.

Giống như người đàn ông trước đây bà chia tay, biết bà kiếm được nhiều tiền, lập tức đổi một bộ mặt khác quay lại, muốn được tái hợp.

Lúc đó bà ấy do dự mềm lòng, Hứa Thanh Du cũng có thể nhìn ra được.

Cô lại ăn mấy miếng cơm, nghĩ như thế nào cũng không thấy thích hợp: “Sẽ không phải là người trước đây qua lại với mẹ, quay về tìm bà ấy đấy chứ?”
Sau đó mẹ Ninh xấu hổ, sợ cô và Ninh Tôn không đồng ý, cho nên liền che giấu.

Ninh Tôn lại không nghĩ như vậy, anh vừa nghe Hứa Thanh Du nói liền bật cười: “Nếu như là mấy người đàn ông đó, hẳn là hôm nay không có năng lực mua nhiều đồ như vậy đâu.

Em có chú ý không, toàn là đồ hiệu, những thứ mua hôm nay sẽ không phải là một con số nhỏ đâu.”
Hứa Thanh Du à một tiếng, mới nhận ra: “Đúng vậy, những thứ đồ đó nhìn có vẻ rất đắt tiền.”
Cho nên Ninh Tôn nói: “Người lần này bà ấy quen biết, anh cảm thấy hẳn là người trong giới, cứ từ từ xem xem.”
Nếu như là người trong giới, hơn nữa có năng lực kinh tế nhất định, vậy thì Ninh Tôn không quá lo lắng.

Nếu như những người đó muốn chơi đùa một chút, liền có thể đi tìm một cô gái trẻ trung.

Nhưng ông ấy chọn mẹ Ninh, một phần Ninh Tôn tin cũng là có tình cảm.


Thứ đồ này cũng cần phải đánh cược, mỗi người đi tìm một nửa của mình đều phải cá cược một vài lần.

Hai người cũng không nói gì nhiều, chờ đến khi ăn xong Hứa Thanh Du đi rửa mặt, Ninh Tôn rửa hoa quả muốn bưng đến cho mẹ Ninh, chờ đến khi đi đến cửa phòng của mẹ Ninh, anh có thể nghe rõ ràng tiếng cười từ bên trong vọng ra.

Mẹ Ninh hẳn là đang nói chuyện điện thoại với ai đó, tiếng cười rất ngọt ngào.

Ninh Tôn không muốn nghe trộm quá nhiều, cho nên bưng đĩa hoa quả xoay người quay về phòng mình.

Hứa Thanh Du rửa mặt xong đi ra, nhìn thấy đĩa hoa quả ngạc nhiên: “Muốn đưa cho mẹ hả? Sao không đưa vậy?”
Ninh Tôn nói bà đã ngủ rồi, sau đó đi đến đầu giường lấy điện thoại ra xem.

Hứa Thanh Du không nghĩ nhiều như thế, dạ dày cô không thoải mái lắm, mặc dù đã đánh răng rồi, cũng vẫn đi đến lấy một miếng hoa quả để ăn.

Sau đó cô nằm ở trên giường, hít vào vài hơi, cảm giác vẫn còn muốn ngủ.

Ninh Tôn giơ tay xoa xoa bụng Hứa Thanh Du: “Thời gian về nhà em đã quyết định chưa?”
Anh vừa nói cái này Hứa Thanh Du liền có chút tỉnh táo: “Hôm nay lúc không có việc gì em xem qua thời gian một chút, thứ tư xin nghỉ phép, thêm ngày cuối tuần có thể ở nhà thêm vài ngày.”
Theo đó cô lại nói tiếp: “Em nói với người trong nhà một chút, tiệc cưới chúng ta không cần làm quá lớn, cứ đặt trước mấy bàn ở khách sạn là được rồi, ở đây chúng ra cũng làm tiệc cưới như vậy, không cần phải chuẩn bị trước quá nhiều đồ, em vẫn muốn làm đơn giản một chút.

Hơn nữa Hứa Thanh Du vẫn còn một nỗi băn khoăn khác, nếu như quay về làm quá lớn, để lộ sự giàu có các thứ, mấy người trong thôn thật sự là sẽ tìm mọi loại lí do mà tiếp cận.

Cô quá hiểu những người hàng xóm người thân của mình, không quen không biết, chỉ gặp người ta vài lần, bọn họ cũng có thể tới tận cửa nhờ vả người ta giải quyết công việc.

Giống như kiểu cô gả cho một người có tiền, những người đó không chừng lại muốn đến tận cửa van cô làm cái gì.


Bình thường không qua lại, phát hiện cô có giá trị liền tiếp cận, cô thật sự không muốn phản ứng.

Ninh Tôn không có yêu cầu quá cao đối với những việc này, đến chỗ Hứa Thanh Du làm như thế nào đều nghe theo Hứa Thanh Du.

Anh càng xem trọng mình ở đây tổ chức hôn lễ cho Hứa Thanh Du.

Cho nên anh liền nói được, sau đó lại xoa xoa khuôn mặt Hứa Thanh Du: “Loại chuyện này anh đều nghe em, em sắp xếp như thế nào cũng được, dù sao chúng ta tiếp theo còn có đám cưới, bên nhà em làm đơn giản một chút, vậy thì tiếp theo hôn lễ của chúng ta liền long trọng hơn một chút.”
Hứa Thanh Du trở mình, đối mặt với Ninh Tôn, thở dài một hơi: “Nói thật lòng, em cũng không để ý hôn lễ này phô trương lớn thế nào, những thứ này đều là hình thức, không có ý nghĩa gì.”
Mặc dù không có ý nghĩa gì, Ninh Tôn cũng muốn tổ chức vẻ vang một chút, cái này đại biểu cho tâm ý của anh dành cho Hứa Thanh Du.

Hai người không nói chuyện nữa, Hứa Thanh Du nằm ở trong lòng Ninh Tôn như thế một hồi cũng liền ngủ thiếp đi.

Ninh Tôn lấy điện thoại ra nhìn qua, trên màn hình có một đoạn tin nhắn, là chị Thái gửi đến.

Không biết có phải là Nam Nhạc tiết lộ thông tin với chị Thái hay không, chị Thái cũng biết anh và Hứa Thanh Du đã kết hôn rồi.

Chị ấy gửi tin nhắn đến đương nhiên là nói lời chúc mừng, sau đó hỏi Ninh Tôn khi nào tổ chức hôn lễ, cô ấy phải đến đó tham dự.

Thật ra Ninh Tôn không muốn mời người trong giới đến, anh cũng không có bạn bè trong giới.

Kế hoạch ban đầu của anh chỉ là mời mấy người bạn của mình, thêm vài người nhà, cùng nhau náo nhiệt tưng bừng, một khi người trong giới đến rồi, tin tức báo chí tuôn ra lại phải lên hotsearch.

Anh thật sự là phiền muốn chết..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận