Ngày thứ hai Ninh Tôn phải đi tham gia lần hoạt động tuyên truyền của ekip, vậy nên sáng sớm anh ấy trang điểm rất nhanh, mặc đồ mà Hứa Thanh Du đã may cho anh ấy trước đây.
Lái xe đưa Hứa Thanh Du đến công ty, anh nói, “Anh không biết lần tham gia này hoạt động tuyên truyền này cụ thể hết bao nhiêu thời gian, thông thường nó sẽ kết thúc trước buổi trưa, nhưng cũng sợ rằng sẽ có tăng thêm vài phân đoạn, nếu như giữa trưa không gọi điện cho em, em tự đến căng tin ăn cơm.”
Hứa Thanh Du gật đầu, “Được,em biết rồi.”
Ninh Tôn vẫy tay với cô, sau đó lái xe đi.
Hứa Thanh Du xoay người đi về phía sảnh công ty, mới đến cửa liền nhìn thấy có chiếc xe dừng ngay bên cạnh, sau đó có người mở cửa xe đi xuống.
Người đi xuống cũng nhìn thấy Hứa Thanh Du, nhưng sau đó thu lại tầm mắt rời đi.
Hứa Thanh Du không nhìn cô ta quá nhiều, sải bước tiếp tục đi vào đi vào đại sảnh.
Cô đến đợi trước thang máy chuyên dụng, thang máy ở tầng trên, đang đi xuống.
Vừa đợi thang máy ở dưới lầu mở cửa, người kia cũng đi qua, bước nhanh qua cùng Hứa Thanh Du đi vào thang máy.
Hứa Thanh Du luôn không nhìn cô ta, cô cùng nhà thiết kế đó không có qua lại, cho dù làm ra vẻ không quen biết cũng có thể luôn.
Người này là người hôm qua cùng Viên Sơ sau lưng nghị luận Quách Châu.
Ấn tượng ban đầu của Hứa Thanh Du đối với cô ta đặc biệt xấu.
Nữ nhân này cũng không muốn cùng Hứa Thanh Du chào hỏi, đứng ở bên cạnh, hơi hơi lùi xuống, thần sắc vênh váo.
Kỳ thực Hứa Thanh Du có chút ác cảm với loại người như này, người thật sự có kỹ năng đều rất khiêm tốn.
Chỉ có loại người đặc biệt không có khả năng mới càng thích giả vờ, cũng không biết giả vờ như thế nào.
Đợi thang máy mở cửa, Hứa Thanh Du đi ra trước.
Nữ nhân đó theo sau cùng cô đi ra từ trong thang máy, chẳng qua cô ta không có đễn chỗ làm việc của mình, mà là quay đầu đi tìm A Mai.
A Mai sớm đã đến rồi, cho dù là không đến đi làm, trước tiên công việc cô ấy đều đã chuẩn bị tốt.
Nhìn thấy nữ nhân đó đi vào, trước tiên chào hỏi, “Cô Tôn, sớm như vậy đến đây có việc gì vậy?”
Tôn Ngọc ân một tiếng, A Mai cũng là mối quan hệ tin cậy, nên cho dù là cô ta thấy người khác thích làm bộ, nhưng trong một số mối quan hệ, thái độ của cô ta vẫn rất tốt.
Cô ta nói, “Tôi nhớ thang máy chuyên dụng của công ty không phải ai cũng có thể đi vào, trong sổ tay nhân viên có lẽ đều có đi.”
Sau đó cô ta lại nói, “Tôi qua đây là muốn đề xuất, yêu cầu ở trong thang máy dán thông báo, những người mới đến không đọc sổ tay nhân viên, có lúc đi vào nhầm thang máy, nhìn thấy thông báo có lẽ sẽ biết tự động đi ra.”
Cô ta nói như vậy, A Mai gần như nghe hiểu là có chuyện gì rồi.
Cô ấy lập tức hỏi, “Làm sao vậy? Có phải là có ai đi nhầm thang máy không, loại việc này mọi người hẳn là đều hiểu, tôi vẫn chưa gặp qua tình huống có người đi nhầm thang máy.”
Tôn Ngọc cười, “Mặc dù cũng không phải chuyện lớn gì, nhưng suy cho cùng các quy tắc của công ty, nếu có người phá luật, vậy người khác cũng sẽ sẽ học tập theo sau này không dễ quản lý, chúng ta là một công ty lớn, cho dù là việc nhỏ cũng nên nghiêm ngặt hơn.”
A Mai gật đầu, “Nên là cô Tôn là nhìn thấy ai đã đi vào, nói với tôi, sau đó tôi xem xét, đến lúc đó sẽ đi nhắc nhở bọn họ một tiếng.”
Tôn Ngọc đợi mới nói, “Chính là Tiểu Du người của cô Quách, tôi đã nhìn thấy vài lần, trước đó là cùng đi vào với cô Quách, có thể là hai người đó có việc cần nói, không tiện tách ra, nhưng có lúc một mình cô ấy cũng quen đi vào đó, bị người khác nhìn thấy, khẳng định sẽ có người nghị luận.”
A Mai mở miệng, sau đó tranh thủ nói, “Việc đó ý, việc đó có thể là cô Tôn hiểu lầm rồi, Tiểu Du là được Giang tổng cho phép, nhờ tôi đặc biệt đi nói cho cô ấy, sau này cô ấy đi làm tan làm để cô ấy đi thang máy chuyên dụng, không cần chen chúc trong thang máy chung.”
Tôn Ngọc sửng sốt, “Giang tổng đồng ý sao?”
A Mai gật đầu, “Đặc biệt nói với tôi, bảo tôi đi báo cho cô ấy sau này đi thang máy chuyên dụng là được.”
Sau đó A Mai nói với Tôn Ngọc, “Tiểu Du này có lẽ là có quan hệ họ hàng với Giang tổng, giang tổng đối với cô ấy rất tốt, trước đó còn tặng quà cô ấy, còn cùng cô ấy nói qua, bảo tôi đặc biệt chiếu cố cô ấy.”
Biểu cảm Tôn Ngọc có chút không tự nhiên, sau đó bĩu môi ờ một tiếng, “Hóa ra là như vậy, người đứng sau kia xác thực là rất giỏi.”
“Vâng vâng.”
Âm thanh của A Mai nghe như rất ôn hòa, “Giang tổng nâng đỡ, nên là quyền hạn của cô ấy rất nhiều, lần trước tôi thấy cô ấy đứng ở bên kia cắt may y phục đều được mang về tự mặc, đó là đặc quyền của cô ấy.”
Tôn Ngọc nhăn mặt, “Tôi vẫn chưa thấy qua người đi cửa sau, giống cô ta đặc quyền nhiều như vậy.”
Cô ta nói lời này, trong lòng A Mai có không chút dễ chịu, vốn dĩ cô ấy cũng là dựa vào quan hệ vào, luôn cảm thấy bị nói bóng gió.
Cô ấy mím miệng không nói gì, dáng vẻ tười cười trên mặt cũng từ từ thu vào.
Tôn Ngọc có lẽ cũng phản ứng lại,nhưng lời đã nói ra, cô ta cũng không có cách, nên là liền nói bản thân bận rồi, đi ra từ phòng làm việc của A Mai.
Sau khi bước ra ngoài lông mày cô ta vẫn nhăn lại, thực sự không nghĩ đến vốn dĩ Hứa Thanh Du có quyền hạn lớn như vậy.
Cô ta biết người học việc trong tay Quách Châu kĩ năng có chút lớn, Giang tổng đều đối tốt với cô ấy, cả chiếu cố nữa.
Nhưng cô ta cho rằng chiếu cố cũng chỉ là căn dặn Quách Châu cẩn thận quan tâm cô ấy, kết quả không nghĩ tới, còn thật sự cho cô ấy nhiều đặc quyền như vậy.
Hứa Thanh Du về đến chỗ ngồi thu dọn, sau đó đến phòng làm việc của Quách Châu.
Dựa theo thái độ của Quách Châu đối với cô hiện tại, nếu như cô không chủ động qua yêu cầu đặt hàng, đoán rằng cũng sẽ không đưa cô, có thể đều được phân bố rồi.
Chẳng qua cho dù là cô qua mở miệng, sau này Quách Châu cũng cùng cô nói, đơn đặt hàng đều phân bố xong rồi.
Hôm nay Hứa Thanh Du lại không có việc gì làm rồi.
Cô có chút cảm khái, “Tôi không có việc làm sẽ cảm thấy mệt, ngồi ở trong phòng làm việc nhìn người khác bận rộn, tôi rất bối rối.”
Quách Châu cười, “Quen là được rồi, cô chính là vẫn chưa quen, đợi cô sau này tháng lớn rồi, bạn sẽ cảm thấy thời kì này rất dễ chịu.”
Mỗi buổi sáng lại qua ngồi, Hứa Thanh Du không muốn quay về phòng làm việc.
Quách Châu bên này dường như cũng không quá bận, nên là cô liền bát quái một chút về việc của Quách Châu cùng Hoắc Minh.
Hiện tại có thể bát quái cũng chỉ có việc này, cô không có mấy bạn bè, muốn người tám chuyện, cũng không thể nói cùng.
Quách Châu bên kia có lẽ là thật sự có chuyện gì phát sinh, Hứa Thanh Du hỏi cô ấy, cô ấy liền trầm mặc xuống.
Hứa Thanh Du nhìn thấy như vậy, tranh thủ lại hỏi, “Làm sao rồi? Hai người có phải là có chuyện gì không?”
Quách Châu thở dài một hơi, “Cũng không phải là chuyện gì lớn, hôm qua anh ấy cùng tôi nói muốn mang tôi về nhà ra mắt phụ huynh, tôi luôn cảm thấy phát triển quá nhanh rồi.”
Đôi mắt của Hứa Thanh Du nhìn chằm chằm, “Chuyện tốt a, chứng minh người ta nghiêm túc với cô, chứng minh anh ấy đã suy nghĩ về sau này của hai người.”
Quách Châu gật đầu, “Tôi biết anh ấy nghiêm túc, nhưng như vậy không phải quá nhanh rồi sao, tôi có chút lo sợ.”
Hứa Thanh Du có chút muốn cười, lần đầu tiên cô nhìn thấy Quách Châu như vậy.
Cô nói, “Cô sợ cái gì a, gặp phụ huynh không phải là để cô lập tức kết hôn, mà cho dù kết hôn, vẫn còn ly hôn, cũng không hẳn chứng minh nếu như đây là hố lửa, cô nhất định phải nhảy vào, sau đó không thể ra ngoài nữa, có gì mà sợ?”
Sau đó Hứa Thanh Du nói, “Với lại tôi cảm thấy cô xác thực nên đi gặp người nhà anh ấy, có khi thời gian đầu có thể nhìn ra bộ mặt của một người, nếu như người nhà anh ta không tồi, vậy anh ta cũng gần như không đi đâu, nếu như người nhà anh ta quá tốt, vậy cô mới cân nhắc, cùng anh ta hòa hợp nhiều nhất có thể, nhìn xem anh ta có phải là cố ý lừa dối bạn không.”
Cô nói như vậy, Quách Châu bên kia mới cho là ổn định tâm lý, “Cô nói có vẻ đúng như vậy, kỳ thực nên đi đến nhà anh ấy xem xem.”.