Yêu Lại Từ Đầu 2


Trong ngoài lời nói của trợ lý thứ hai, vẫn là lái tới chuyện cô cùng Trì Cảnh có quan hệ.

Tô Lương cũng thật bất đắc dĩ.

Nhưng mà cô không có giải thích, chỉ ngồi xuống ghế lần nữa.

Cô đem những văn kiện kia để xuống, “Được thôi, tôi biết rồi, vậy tôi xem xem tôi có cần đến nói với anh Trì một tiếng không.”
Đây cũng không phải là nội dung trong phạm vi làm việc của cô, cô không muốn làm.

Trợ lý thứ hai cười, bước qua cầm những văn kiện kia lên, “Được rồi được rồi, nói cái gì mà nói, giám đốc nhỏ hiện tại tâm tình không tốt, cô nói với anh ấy, anh ấy sẽ cảm thấy cô là cố ý chống đối anh ấy.”
Sau đó cô còn nói, “Những cái này vốn là công việc của tôi, tôi đem về xử lý.”
Tô Lương nhíu mày một cái, “Không phải chống đối anh ấy, chuyện này, tôi vẫn là muốn nói rõ với anh ấy.”
Trợ lý thứ hai ôm văn kiện ra đi ra ngoài, “Nói rõ chỗ nào, chút chuyện này của hai người á.”
Trong ngoài lời nói của cô vẫn mang theo ý khác như cũ, đi tới cửa lại nói với Tô Lương, “Cô đợi tôi một chút, tôi đem văn kiện về, sau đó hai chúng ta cùng nhau ăn cơm.”
Lần này không đợi Tô Lương phản bác gì nữa, cô trực tiếp rời khỏi văn phòng.

Tô Lương ngồi tại chỗ mím môi, đợi một hồi vẫn là rất tức giận.

Cô cảm thấy Trì Cảnh từ trước đến giờ là người tỉnh táo lý trí đồng thời biết nói lý lẽ.

Kết quả không nghĩ tới đối phương càng ngày càng ấu trĩ, hiện tại thế mà đã đến mức công tư bất phân rồi, thế mà còn chơi ngáng chân cô trong công việc.

Cô liền cứ tức giận ngồi tại chỗ chờ trợ lý thứ hai trở lại.

Các đồng nghiệp trong văn phòng đã về gần hết rồi, hai người đi về phía thang máy bên kia, trên đường đi cũng không thấy ai.


Lúc chờ thang máy dưới lầu đi lên, trợ lý thứ hai lại khuyên cô, “Thật ra tôi suy nghĩ một chút a, giám đốc nhỏ cũng tính là thay đổi vì cô rất lớn rồi, đây chính là chút điều chỉnh tình cảm giữa nam nữ, anh ấy cố ý dùng phương pháp như vậy để cô để ý anh ấy.”
Càng nói càng lạc đề, Tô Lương vẫn quyết định vẫn không lên tiếng.

Thang máy mở ra hai người đi vào, sau đó cửa thang máy đóng lại.

Trợ lý thứ hai nhịn không được còn nói, “Chuyện liên quan đến công việc, cô đừng đến nói với giám đốc nhỏ, cô cứ xem như cái gì cũng không biết, đến lúc đó xử lý xong văn kiện, tôi đưa cho cô, cô đi qua giao cho anh ấy, xem anh ấy phản ứng thế nào?”
Tô Lương do dự một chút, quay đầu nhìn trợ lý phụ, “Văn kiện đó khi nào có thể làm xong?”
Vừa rồi đem cất những văn kiện kia trợ lý thứ hai cố ý nhìn một cái, đối với cô mà nói cũng không tính là đặc biệt khó.

Cô nói, “Chiều nay tôi không có việc gì, xử lý những văn kiện này trước, cố gắng xem sao, làm xong bao nhiêu đưa cho cô bao nhiêu, sau đó cô đi đưa cho giám đốc nhỏ.”
Tô Lương suy nghĩ như vậy một chút cảm thấy cũng có thể.

Cô ngược lại là muốn nhìn xem Trì Cảnh đến lúc đó sẽ có phản ứng gì
Cho nên Tô Lương gật đầu một cái, “Được, vậy tôi cám ơn chị Uông trước nhé.”
Trợ lý thứ hai nở nụ cười, “Hai người a, người nào cũng giống như không hiểu chuyện trai gái vậy, đủ ấu trĩ đó.”
Đúng là rất ấu trĩ Tô Lương cũng cảm thấy như thế.

Hai người tìm một quán cơm gần công ty, tâm tình của Tô Lương không tốt mấy, ăn cũng không nhiều.

Trợ lý thứ hai nói là gần đây đang giảm cân, ăn cũng không nhiều, hai người không tốn bao nhiêu thời gian ở bên ngoài.

Sau đó họ cùng một chỗ trở về công ty, Tô Lương đi về văn phòng của mình, đúng lúc đi ngang qua văn phòng của Trì Cảnh.

Cô vừa đi thoáng qua một cái liền thấy Trì Cảnh ngồi ở trong văn phòng, đang xem máy tính.


Tô Lương chỉ dùng khóe mắt liếc anh một ái, sau đó trở về văn phòng của mình.

Cô hiện tại thật sự là một câu cũng không muốn nói với Trì Cảnh, nhất là nghĩ đến Trì Cảnh làm khó cô trong công việc, cô lại càng tức giận.

Công việc trước đây điều khiến cô phiền lòng, chính là tiếp xúc với cấp trên.

Mặc dù nói Trì Cảnh không quá đáng như giám đốc trước đây của cô.

Nhưng anh công tư bất phân như thế, Tô Lương cũng rất phiền.

Buổi chiều Tô Lương xử lý công việc trong tay mình, đợi gần đến giờ tan sở, trợ lý thứ hai bên kia đến, trả lại hơn phân nữa số văn kiện lấy đi từ chỗ cô hồi trưa.

Trợ lý thứ hai buổi chiều cũng là cố gắng làm, để văn kiện xuống xong cười nói, “Cô có thể đem những thứ này qua cho giám đốc nhỏ xem trước, chẳng qua đến lúc đó cô phải kể cho tôi nghe giám đốc nhỏ phản ứng thế nào a, tôi thật là quá hiếu kỳ.”
Tô Lương có chút nhịn không được, nở nụ cười, “Được, tôi hiện tại liền đem qua cho anh ấy.”
Cô đứng dậy nhận lấy văn kiện từ chỗ trợ lý thứ hai, ra khỏi văn phòng, đi về phía Trì Cảnh bên kia.

Trì Cảnh buổi chiều cũng rất bận, trên bàn làm việc bày rất nhiều văn kiện.

Tô Lương gõ cửa hai cái, cất bước đi vào, đem văn kiện trên tay đặt ở trên bàn làm việc, “Anh Trì, buổi trưa anh đưa tôi, tôi chỉ làm xong những cái này đưa cho anh xem thử, có vấn đề gì anh cứ nói với tôi.”
Trì Cảnh sững sờ, nhìn văn kiện một cái, lại nhìn Tô Lương một cái, “Nhanh vậy.”
Tô Lương nói, “Không phải anh bảo tôi nhanh lên sao?”
Trì Cảnh há miệng, cách vài giây mới nói, “Cả buổi trưa cô đều bận làm những cái này sao?”
Tô Lương cố ý nói, “Cả trưa đều bận, anh xem một chút đi, tôi không xác định có phải là không có vấn đề không, nếu anh phát hiện có chỗ bất thường lại tìm tôi.”
Trì Cảnh thở dài một hơi, rõ ràng là còn muốn nói thêm chút gì đó, nhưng mà Tô Lương đã nói trước một câu như vậy, sau đó xoay người rời đi.


Cô trở lại văn phòng trợ lý thứ hai còn đang đợi trong văn phòng.

Đợi cô vừa bước vào, trợ lý thứ hai vội vã lại gần, “Cô về nhanh thế, sao rồi, giám đốc nhỏ phản ứng ra sao?”
Tô Lương bất đắc dĩ nở nụ cười, “Kinh ngạc, đặc biệt kinh ngạc.”
Nói xong cô lại bổ sung một câu, “Sau đó anh ấy còn muốn nói gì đó với tôi, tôi không có nghe xoay người rời đi, chị Uông, tôi có chút hối hận, chị nói lỡ anh tưởng những văn kiện kia là tôi xử lý, sau này sẽ càng dùng công việc làm khó tôi không.”
Trợ lý thứ hai vỗ một cái lên vai Tô Lương, “Đừng nghĩ nhiều như vậy, giám đốc nhỏ không phải người như vậy, anh ấy hôm nay cũng hẳn là bị điên rồi, tôi đoán chừng anh ấy hiện tại rất hối hận, tôi bên kia đúng lúc có phần văn kiện muốn cho anh ấy xem, lát nữa tôi qua đó xem thử.”
Dáng vẻ nhiều chuyện này của trợ lý thứ hai, thật giống như chính cô đang yêu đương vậy.

Tô Lương không nói gì khác, trợ lý thứ hai vừa đi xong, cô liền trở lại bàn làm việc ngồi xuống.

Trong tay còn có một vài chuyện, nhưng mà rõ ràng cô đã không còn tâm tình xử lý, cô liền ngồi dựa ở đó đợi tan sở.

Chỉ là còn không đợi đến giờ tan sở, Trì Cảnh lại tới.

Trạng thái của anh lần này so buổi trưa đã khá hơn nhiều, giọng nói cũng ôn hòa không ít.

Anh chưa hề nói chuyện công việc, tiến vào chính là hỏi Tô Lương buổi tối có thời gian hay không, anh nói muốn hẹn Tô Lương ăn cơm.

Tô Lương trong lòng còn kiềm nén cơn giận, “Buổi tối tôi về nhà ăn cơm với chị tôi, không có thời gian.”
Trước đây nếu cô muốn từ chối Trì Cảnh, lời nói ra sẽ tương đối uyển chuyển, nhưng mà hôm nay cô thật sự là nói thẳng mặt.

Trì Cảnh gật gật đầu, “Vậy cô hỏi thử chị cô có thời gian không, bằng không buổi tối tôi mời cả hai người.”
Tô Lương lại từ chối, “Không cần, cứ để anh mời ăn cơm mãi cũng không tốt, hôm qua đến biệt thự bên đó chúng tôi đã làm phiền lắm rồi, không dám làm phiền giám đốc Trì nữa.”
Cô trước kia đều là gọi anh Trì, hiện tại trực tiếp gọi giám đốc Trì.

Trì Cảnh tất nhiên nghe ra được, Tô Lương đây là giận anh.

Chẳng qua anh cũng hiểu, đúng là anh hôm nay có chút không phải, những văn kiện kia Tô Lương cũng không rành, tất cả đều làm xong, chắc hẳn chiều hôm nay đã làm rất lâu.

Trong lòng cô ấm ức cũng là bình thường.


Trì Cảnh cuối cùng cũng chỉ gật gật đầu, “Được thôi, vậy đợi cô có thời gian chúng ta lại hẹn.”
Nói xong anh quay người ra khỏi văn phòng của Tô Lương
Tô Lương nhìn cửa văn phòng một lần nữa đóng lại, qua nửa ngày mới cong khoé môi lên.

Cô cuối cùng mới cảm thấy mình thở phào một hơi.

Đợi đến giờ tan sở, Tô Lương nhanh chóng thu dọn đồ đạc một chút.

Cô từ văn phòng đi ra, đi ngang qua cửa văn phòng của Trì Cảnh, đúng lúc Trì Cảnh cũng bước ra.

Tô Lương không chờ anh, liền xem như không nhìn thấy, bước nhanh về phía thang máy bên kia
Cửa thang máy có rất nhiều người đang đứng, lúc bước tới Trì Cảnh tới nghĩ nghĩ, không có cùng Tô Lương chào hỏi.

Thang máy có hai bên, Trì Cảnh đứng ở một bên thang máy, Tô Lương đứng ở bên còn lại.

Hai người ai cũng không để ý tới ai.

Bên cạnh có nhân viên cùng Trì Cảnh chào hỏi, Trì Cảnh gật đầu, thái độ khôi phục thành dáng vẻ lúc trước, “Hôm nay vất vả rồi.”
Những người kia tất nhiên là nói không vất vả không vất vả, mọi người âm thầm thở phào một hơi.

Trì Cảnh hôm nay xụ mặt cả ngày, cuối cùng là lại khôi phục như bình thường.

Chờ cửa thang máy mở ra, Tô Lương cùng một vài đồng nghiệp tiến vào thang máy, Trì Cảnh không có theo vào.

Ngược lại là cũng có đồng nghiệp khác gọi anh, bảo anh cùng đi.

Trì Cảnh chỉ cười một cái, “Tôi không gấp, mọi người đi trước đi.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận