Yêu Lại Từ Đầu 2


Tô Lương cũng biết trợ lý thứ hai là vì muốn tốt cho cô.

Cô chần chừ một lúc lâu chỉ có thể gật đầu: “Chị Uông, tôi hiểu, chỉ là có một số việc thật sự không giống như mọi người nghĩ, nếu anh Trì thật sự có ý đối với tôi……”
Lúc cô nói đến đây, tiếng nói rõ ràng dừng lại.

Nếu Trì Cảnh thực sự có ý với cô.

Cô có nên đồng ý không?
Suy nghĩ hiện tại của Tô Lương vẫn tương đối trung lâp, có thể đủ phân tích các vấn đề bình thường.

Nếu Trì Cảnh thật sự thích cô, đối với cô mà nói là một chuyện trăm cái lợi mà không cái thiệt.

Dựa vào tính cách hơi chiếm tiện nghi của cô, có lẽ là sẽ đồng ý.

Nhưng chuyện này chắc hẳn cũng không có nhiều khả năng, Trì Cảnh ngay cả cô gái lần trước đến tìm anh cũng nhìn không trúng, chỗ nào có thể nhìn trúng cô.

Tô Lương mỉm cười rồi nói tiếp: “Nếu anh Trì mà thích tôi, thì tôi chắc chắn sẽ gật đầu đồng ý ngay, chủ yếu là do anh ta không có ý đó đối với tôi.”
Trợ lý thứ hai rõ ràng là không tin, Tô Lương ngay lập tức lại nói: “Chị nghĩ xem, nếu anh Trì có ý đối với tôi, hai người chúng tôi chắc chắn đã sớm xác nhận quan hệ rồi, sẽ không kéo dài đến bây giờ, tôi đều là nói thật với chị, tôi với anh ấy chỉ là bạn bè, trước đó cuộc sống của tôi không quá tốt, có lẽ là anh Trì cảm thấy tôi quá bi thương, nên muốn giúp tôi một chút.”
Trợ lý thứ hai cau mày nghĩ nghĩ, cảm thấy Tô Lương có một số lời cũng đúng.

Điều kiện thân phận kia của Trì Cảnh, nếu thật sự thích một người thì sẽ không kéo dài thời gian như vậy mà không xác nhận quan hệ.

Hơn nữa trợ lý thứ hai cũng xem như hiểu Trì Cảnh, nếu nói anh ta theo đuổi Tô Lương mà không nhận được sự đồng ý, anh sẽ không thể tiếp tục mập mờ không rõ với Tô Lương.

Cho nên nghĩ như vậy, hình như Tô Lương và Trì Cảnh thực sự trong sạch, chỉ là quan hệ bạn bè.

Nhưng mà…..


Cô ta vẫn không chết tâm: “Nhưng quan hệ hai người hòa thuận như vậy, đã vượt qua giới hạn bạn bè, liệu có phải bởi vì anh Trì thích cô hay không, cô không biết, anh ta lại ngại nói ra.”
Tô Lương bất lực: “Anh Trì cũng đã tuổi tác này rồi, tôi nghe anh ta nói người trong nhà anh ta vẫn luôn thúc giục anh ta tìm bạn gái kết hôn, nếu anh ta thật sự thích tôi, tại sao có thể không nói với tôi.”
Cô còn nói đùa: “Điều kiện này của tôi, chẳng lẽ anh Trì còn sợ tôi từ chối anh ta, chắc hẳn anh ta cũng có thể hiểu, phàm là anh ta nói thích tôi, tôi sẽ đồng ý ngay lập tức.”
Trợ lý thứ hai có chút không thể không quẩn quanh chuyện này được.

Trong tiềm thức của cô ta cảm thấy hai người Tô Lương và Trì Cảnh có chút mờ ám như thế, nhưng hiện tại được Tô Lương giải thích như vậy, cô lại lại cảm quan hệ của hai người này vô cùng trong sạch.

Quả thực cũng giống như Tô Lương nói, nếu Trì Cảnh thực sự thích cô không thể kéo dài đến bây giờ mà không mở miệng nói.

Nếu như Trì Cảnh thực sự động tâm, khẳng định sẽ nói với Tô Lương.

Xem như Tô Lương từ chối, dựa vào tính tình của anh cũng sẽ giữ khoảng cách với Tô Lương, mà không giống như bây giờ hai người mù mịt trong sương mù khiến cho người khác nhìn không ra.

Vậy nên chỉ có một khả năng, hai người này thực sự chỉ là quan hệ bạn bè, chẳng qua giống như cái tên bạn tâm giao.

Có thể người khác không quá hiểu, nhưng hai người bọn họ qua lại đều rất thẳng thắn.

Trợ lý thứ hai có chút thất vọng: “Bỏ đi bỏ đi không nói nữa, đầu tôi đều choáng váng rồi.”
Tô Lương bật cười: “Thực sự cô chỉ cần nghĩ tôi và anh Trì chỉ là quan hệ bạn bè, thì cái gì cũng đều có thể nghĩ rõ ràng được.”
Trợ lý thứ hai đứng dậy nhún vai: “Chuyện của người trẻ tuổi mấy người, tôi là nghĩ không hiểu rõ được.”
Tuổi của cô ta cũng không quá lớn, nhưng chỉ là cô ta đã kết hôn rồi, có thể tính tình sẽ chín chắn hơn một chút.

Trợ lý thứ hai xoay người đi ra bên ngoài: “Thôi bỏ đi, không hóng hớt chuyện mấy người nữa, hóng hớt đến cuối cùng thế mà chỉ là quan hệ bạn bè, tôi thất vọng rồi.”
Cô ta đi đến cửa mở cửa, chần chừ một lúc lại dừng lại.

Cô ta quay đầu nhìn Tô Lương, giọng nói còn mang theo một chút tiếc nuối: “Thực sự nếu như cô có thể cùng giám đốc nhỏ ở bên nhau thì càng tốt hơn.”
Tô Lương không hỏi cô chuyện này có gì mà tốt, chỉ mỉm cười nhìn cô ta.


Ánh mắt trợ lý thứ hai nhìn một vòng trên người Tô Lương, cuối cùng thở dài rồi xoay người rời đi.

Sau khi cửa văn phòng đóng lại một lần nữa, Tô Lương cũng thở dài.

Nếu như cô có thể cùng Trì Cảnh ở bên nhau…….

Thôi bỏ đi, nghĩ bậy cái gì chứ, cô đối với cuộc sống hiện tại đã rất mãn nguyện rồi.

Công việc buổi chiều của Tô Lương không quá nhiều, làm việc chậm rãi sắp đến giờ tan làm, sau đó lúc cô đang sắp xếp văn kiện nhìn thấy chữ kí của Trì Cảnh.

Nhưng chỉ là một chữ kí đơn giản, nhưng cô nhìn chằm chằm hai chữ đó có chút xuất thần.

Quan hệ của cô và Trì Cảnh thực sự vượt qua sự hiểu biết của chính bản thân cô đối với bạn bè.

Một chút cũng đã phát triển thành người yêu rồi, nếu sau này Trì Cảnh có bạn gái, thân phận của cô sẽ có chút lúng túng.

Tô Lương gãi gãi đầu, không biết vì sao có chút khó chịu.

Cô không giỏi xử lý các mối quan hệ cá nhân, cũng không biết khoảng cách tốt nhất khi ở chung với người khác giới là như thế nào.

Cô cũng không phải là cố tình muốn rút ngắn khoảng cách giữa hai người với Trì Cảnh, chỉ là hòa hợp từ từ cũng đến đến mức độ như hiện tại.

Nếu bảo cô thay đổi, cô cũng không biết nên biết đầu từ đâu.

Tô Lương cứ như vậy đến giờ tan làm mới hoàn hồn, trong tay cô vẫn còn một chút việc chưa xử lý xong, nhưng hiện tại cô cũng không có tâm trạng.


Cô sắp xếp văn kiện rồi cất đi, sau đó dọn dẹp đồ đạc rồi đi ra ngoài.

Vừa mới đi ra ngoài chưa được mấy bước, đúng lúc Trì Cảnh đang mở cửa ra.

Trạng thái của Trì Cảnh tự nhiên hơn nhiều so với cô, sau khi nhìn thấy cô liền hỏi một câu: “Tối nay có hẹn không?”
Tô Lương không hiểu ý của anh, chỉ nói một câu: “Không có hẹn gì, nhưng đã nói với chị tôi là cùng nhau ăn cơm.”
Trì Cảnh gật gật đầu, không nói gì khác.

Tô Lương cũng không hiểu lời vừa nảy của anh là muốn hẹn với mình hay là làm gì.

Hai người đi về phía thang máy, cửa thang máy có đồng nghiệp đang đợi, lần sau sau khi nhìn thấy hai người bọn họ, biểu cảm không có bất ngờ giống như buổi trưa.

Những người đó cười haha vẫy tay chào bọn họ.

Tô Lương nhích người, hơi đúng cách xa Trì Cảnh một chút.

Lúc đợi thang máy, cô cũng xoay đầu nói chuyện với những đồng nghiệp bên cạnh.

Tô Lương cũng không biết mình có phải cố ý làm quá hay không, dù sao cô vẫn muốn cố gắng giữ khoảng cách với Trì Cảnh.

Tháng máy đi lên, lần này mọi người cùng nhau đi vào, Tô Lương đứng ở góc trong cùng, Trì Cảnh đứng ở vị trí chéo cô.

Có lẽ là Trì Cảnh cảm nhận được điều gì, anh quay đầu nhìn Tô Lương, nhíu mày.

Chỉ là một hành động đơn giản của anh, đồng nghiệp bên cạnh rõ ràng đều sẽ hiểu lầm.

Có người vội xê dịch, muốn dành chỗ cho hai người bọn họ, để cho hai người bọn họ đứng cùng nhau.

Tô Lương có chút lúng túng khi gặp tình huống này, rõ ràng cái gì cũng không có, nhưng bị đồng nghiệp cùng nhau tạo điều kiện như vậy, ngay cả cô cũng cảm thấy cô giống như cùng một chân với Trì Cảnh.

Trì Cảnh cũng có thể nhìn ra được, anh cười mở miệng nói: “Tôi chỉ là muốn hỏi trợ lý Tô Lương một chút, tôi bảo cô buổi chiều đem văn kiện đến tại sao không đem đến?”

Câu nói này rõ ràng là nói hưu nói vượn, anh hoàn toàn không nói với Tô Lương chuyện văn kiện.

Tô Lương cũng biết Trì Cảnh là đang tìm cho mình một lối thoát.

Thế nên cô thuận theo lời của Trì Cảnh nói: “Ôi chao, văn kiện đã xử lý xong rồi, tôi để ở trên bàn mà quên mất, rất gấp sao, sáng mai đưa đến cho anh có được không?”
Trì Cảnh gật đầu, thu ánh mắt lại: “Cũng được, không phải quá gấp, chỉ là rất kỳ quái.”
Sau đó hai người đều không nói gì, thang máy đến tầng dưới thì dừng lại, bọn họ lần lượt đi ra ngoài.

Lúc đi ra cửa lớn, Tô Lương cũng duy trì một chút khoảng cách với Trì Cảnh.

Thực sự làm như vậy, Tô Lương càng cảm thấy lúng túng hơn.

Đi đến cửa lớn Trì Cảnh quay đầu nhìn Tô Lương, biểu cảm cũng rất bất lực.

Sau vài phút mới xoay người đi lên xe.

Tô Lương ở bên đường gọi xe, báo địa chỉ, sau đó dựa vào ghế thở dài.

Chuyện gì cũng đều không có, bây giờ lại làm giống như lén lút yêu đương.

Bản thân cô nghĩ nghĩ cũng cảm thấy rất buồn cười.

Cả một đoạn đường ngồi xe về nhà, Tô mẫn đã ở nhà rồi, theo tiết tấu bình thường mà nói, cô cũng đã nấu xong cơm rồi.

Nhìn thấy Tô Lương về, Tô Mẫn vội gọi cô: “Cho em xem một chút, hôm nay bọn chị bắt đầu soạn một phần hợp đồng, chị không quá hiểu, em xem thử có chỗ nào cần phải thêm vào nữa hay không?”
Cô vẫn thật sự rất nôn nóng, thế mà trở về liền soạn hợp đồng.

Tô Lương đi qua cầm hợp đồng lên tùy ý lật xem, cái này vừa nhìn dường như không phải do người trong ngành soạn thảo, nội dung bản hợp đồng quá nguệch ngoạc.

Cô đặt hợp đồng xuống: “Ngày mai em nhờ đồng nghiệp của em làm cho chị một phần, cái này của chị thì bỏ đi.”
Tô Mẫn vừa nghe liền vội vàng gật đầu: “Vậy cũng được, như vậy thì càng tốt hơn.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận