Tô Lương dựa vào ghế nghĩ nghĩ rồi mỉm cười nói: “Thực sự em có chút nghĩ không ra, tại sao mẹ anh lại gấp gáp bảo anh tìm bạn gái như vậy, đàn ông lớn tuổi không phải cũng rất được ưa chuộng sao?”
Mà tuổi của Trì Cảnh cũng không tính là lớn.
Công thêm công việc của anh cũng ổn, thời điểm này không tìm bạn gái cũng có thể hiểu được.
Có rất nhiều người đàn ông đều muốn công thành danh toại rồi mới lập gia đình, điều này cũng không phải là chuyện gì khiến người khác không thể chấp nhận.
Trì Cảnh không nói gì, qua một lúc, Tô Lương quay đầu nhìn anh: “Em cảm thấy mẹ anh có hơi lo lắng quá, có phải có chuyện gì không vậy?”
Cô nói như vậy, Trì Cảnh cũng khá ngạc nhiên, Tô Lương thế mà có thể nghĩ đến cái này.
Anh do dự một lúc, vừa bắt đầu không biết nên nói như thế nào, nhưng về sau cảm thấy chuyện cũng nên phải nói ra.
Miệng của bà hai giấu không nổi chuyện gì, sau này khó tránh khỏi sẽ tự mình thất thố nói ra.
Có một số lời, nếu như anh có thể nói ra, thì cố gắng không để cho Tô Lương nghe được từ miệng người khác.
Vậy nên đến cuối cùng Trì Cảnh cũng mở miệng nói: “Là bởi vì Cố Tư, người em đã gặp qua.”
Tô Lương hơi ngạc nhiên, không rõ Trì Cảnh nói là có ý gì, gật gật đầu: “Vâng, em biết.”
Trì Cảnh nói: “Thực sự lúc đầu người nhà anh là sắp xếp cô ấy cho anh, nhưng lúc đó ba mẹ anh không quá đồng tình, bởi vì gia cảnh nhà cô ấy không quá tốt, sau đó cô ấy được gả cho Trì Uyên.”
Trước đó Tô Lương từng xem được một số tin tức như vậy, nhưng cô không có xem chi tiết như thế.
Cô đối với những chuyện bát quái trong tình cảm không quá hứng thú, lúc đó chỉ là lướt mắt xem qua.
Trì Cảnh lại nói: “Lúc đầu quan hệ của cô ấy và Trì Uyên cũng không tốt lắm, giữa chừng cũng ly hôn, lúc đó hai người bọn anh hơi gần một chút, nhưng cái gì cũng không có, có thể mẹ anh cảm thấy hai người bọn anh có chút nguy hiểm, vậy nên liền bắt đầu nôn nóng bảo anh tìm bạn gái.”
Tô Lương nhíu mày, cô cũng không biết trong lòng mình xảy ra chuyện gì, chỉ nghe Trì Cảnh nói như vậy cảm thấy khá hoang đường.
Khả năng là bởi vì cô cũng tiếp xúc với Cố Tư, biết đối phương là người như thế nào.
Vậy nên cô cảm thấy những chuyện đó bà hai lo lắng căn bản sẽ không xảy ra.
Sau khi cùng anh trai ly hôn lại cùng với em trai, cô cảm thấy Cố Tư không thể làm ra chuyện như vậy.
Mà Trì Cảnh cũng có giới hạn, anh cũng không thể làm ra loại chuyện này.
Nhưng Tô Lương nghĩ nghi vẫn hỏi Trì Cảnh: “Anh có từng thích cô ấy không?”
Cô hỏi vấn đề này, ngay lập tức Trì Cảnh bật cười, anh nói rất thành thật: “Em nói như vậy ngay lập tức anh thật sự không biết trả lời như thế nào.”
Trì Cảnh hít một hơi lạnh: “Không thể nói như vậy, chỉ có thể nói có chút thiện cảm, có lẽ cũng chưa đến mức là thích.”
Anh giải thích: “Cô ấy không quá giống như tất cả những người anh gặp trước đây, em không biết đâu, tính khí cô ấy có bao nhiêu táo bạo, trước đó cô ta còn đánh cả mẹ Trì Uyên, đánh cả bàn tay, một chút cũng không chừa lại mặt mũi.”
Anh lại nói: “Lúc đó anh ở trong nhà cũng rất uất ức, cả cuộc đời đều do người trong nhà nắm trong tay, không có cách nào phản kháng, đột nhiên thấy dáng vẻ này của cô ấy, không để bất kì ai ở trong mắt, muốn mắng ai thì mắng người đó, không vui còn có thể động tay, anh là ngưỡng mộ, cho nên là có một chút thiện cảm đối với cô ấy.”
Anh quay đầu nhìn Tô Lương: “Anh nói thật với em, không muốn gạt em.”
Tô Lương gật gật đầu, cô cũng không có cái gọi là tức giận hay không tức giận, ghen hay không ghen.
Có thể là bởi vì ấn tượng của Cố Tư đối với cô cũng khá tốt, trực giác là Trì Cảnh và Cố Tư sẽ không có dây dưa gì nói không rõ ràng, thế nên chuyện này không thể trong lòng.
Đối lập mà nói, Tống Manh đến quấy rầy Trì Cảnh chuyện này so với Trì Cảnh có thiện cảm với Cố Tư còn nhẹ hơn nhiều.
Nhưng so sánh mà nói, cô vẫn phải cẩn thận Tống Manh hơn.
Tô Lương nói: “Chuyện này cũng có thể hiểu được.”
Mặc dù cô tiếp xúc với Cố Tư không nhiều, nhưng cảm thấy cô ấy là một người rất được người khác yêu thích.
Lúc chưa kết hôn có lẽ cũng rất có lực chú ý thu hút người khác.
Hôm đó đến nhà tổ, cô nhìn thấy sự tương tác của Trì Uyên và Cố Tư, tình cảm hai vợ chồng rất tốt.
Người phụ nữ có thể khiến Trì Uyên sau khi ly hôn mà không buông bỏ được, quả thực sẽ có điểm đặc biệt khác của cô.
Trì Cảnh cho dù là có thiện cảm cũng là chuyện bình thường.
Tô Lương không tiếp tục hỏi nữa, cô nói: “Đã là chuyện đã qua rồi, hai người các anh lại không có cái gì, em cũng không có gì hay mà để bụng.”
Trì Cảnh đưa tay kéo tay Tô Lương đến, hai người đan chặt mười ngón tay: “Em nói em không để bụng, anh cũng không biết anh có nên vui hay không.
Không để bụng là không đủ quan tâm sao?”
Trì Cảnh thở dài: “Anh còn hi vọng em hơi để tâm một chút, cùng anh ồn ào một chút.”
Tô Lương cười: “Anh hiểu em mà, em không phải là người quá biết cãi nhau, nếu như em muốn cãi nhau chắc chắn sẽ không có đường lui.”
Trì Cảnh vừa nghe cô nói như vậy liền vội mở miệng nói: “Vậy thì bỏ đi, bỏ đi, hai chúng ta vui vẻ.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Cố Chấp Yêu Em
2.
Chiêu Ninh
3.
Vũ Cơ Đông Cung
4.
Gả Cho Quỷ Công Tử
=====================================
Thế nên chuyện liên quan đến Cố Tư cũng chỉ đến đây.
Tô Lương thật sự không quan tâm, sau khi cùng Trì Cảnh đi đến nhà hàng ăn uống cười nói, một chút cũng không bị ảnh hưởng.
Trong lúc Trì Cảnh thở phào nhẹ nhõm, cũng có chút thất vọng.
Mặc dù anh nói anh chưa từng thích Cố Tư, nhưng anh cũng nói anh có thiện cảm, tại sao Tô Lương thực sự một chút cũng không để tâm.
Đổi vị trí mà nói, nếu như Tô Lương nói với anh lúc trước cô có thiện cảm với một người đàn ông, trong lòng anh chắc chắn sẽ cảm thấy khó chịu.
Anh không thoải mái được giống như Tô Lương hiện tại.
Hoặc là nói suy nghĩ giữa người đàn ông và phụ nữ khác nhau, cho nên phản ứng không giống nhau?
Nhưng những chuyện này Trì Cảnh cũng không cách nào biểu hiện ra được, anh không thể nói hi vọng Tô Lương để tâm.
Nếu như cô thật sự để tâm, Trì Cảnh thực sự không biết làm như thế nào mới tốt.
Thế nên sau khi ăn cơm xong hai người lại đi dạo ở bên ngoài một lúc, sau đó Trì Cảnh đưa Tô Lương về nhà.
Hai người ở dưới lầu tạm biệt, Trì Cảnh không kiềm chế được, Tô Lương đã đi mấy bước, anh vẫn đi theo, ôm Tô Lương từ phía sau.
Anh nói: “Em có thê thực sự là người anh thích, từ trước đến hiện tại cũng chỉ có một mình em.”
Tô Lương “ừ” một tiếng: “Vâng, em biết rồi.”
Có thể là bởi vì phản ứng của cô quá bình thản, Trì Cảnh lại không thoải mái.
Lúc trước anh không phải là người già mồm như vậy, nhưng sau khi ở bên cạnh Tô Lương, anh cũng không biết bản thân mình xảy ra chuyện gì, toàn bộ tâm trạng biến động ngổn ngang, nhảy qua nhảy lại.
Tô Lương đợi một lúc thấy anh không buông tay, cũng rất ngạc nhiên: “Làm sao vậy?”
Trì Cảnh cảm thấy mình hơi buồn cười, anh ở đây xoắn xuýt một lúc lâu, kết quả Tô Lương đều đã quên mất chuyện trước đó.
Thế nên anh chỉ có thể nói: “Không có gì, chỉ là sợ em hiểu lầm, muốn nói với em một tiếng.”
Tô Lương mỉm cười: “Nghĩ nhiều rồi, có gì đâu là hiểu lầm?”
Có thể là thật sự anh nghĩ quá nhiều, Trì Cảnh hơi buông ra một chút, để Tô Lương xoay người lại, anh ôm Tô Lương vào lòng: “Chỉ là sợ em sẽ hiểu lầm anh.”
Anh nói như vậy, Tô Lương biết anh nói là chuyện gì.
Cô mím môi: “Anh nói anh chỉ có thiện cảm, không thích, vậy thì em không để tâm, yên tâm đi, em không phải là người càn quấy như vậy.”
Đúng vậy, cô không phải người càn quấy, nhưng trong tình yêu người phụ nữ đều không phải lý không phải đều là không lý trí sao?
Tại sao Tô Lương điềm tĩnh như vậy?
Trì Cảnh thở dài, không biết nói gì cho tốt.
Sau đó anh chỉ có thể nâng mặt Tô Lương hôn lên trán cô một cái: “Được, anh biết rồi, anh đi lên đi.”
Tô Lương nắm góc áo Trì Cảnh do dự một lúc, chỉ gật gật đầu, xoay người đi vào nhà.
Trì Cảnh đợi bóng lưng Tô Lương biến mất hoàn toàn, lúc nào mới xoay người đi về hướng xe mình.
Suốt đường đi anh đều suy nghĩ về những thay đổi tâm trạng của mình.
Thực sự anh lo được lo mất như vậy, cũng không phải dáng vẻ mà bản thân thích.
Sau khi đến rồi lên xe, anh dựa vào ghế thở dài, không khởi động xe đi ngay lập tức.
Sau khi ngồi như vậy một lúc, anh lấy hộp thuốc lá từ trong túi ra, lấy một điếu ngậm trên miệng.
Ban đầu nhắc đến Cố Tư, có lẽ là trong lòng Tô Lương không thoải mái lắm, kết quả đến cuối cùng là anh cảm thấy khó chịu, không biết chuyện này làm như thế nào.
Sau khi hai người ở bên nhau, thay đổi của anh lớn hơn so với Tô Lương.
Trong mắt anh Tô Lương vẫn điềm tĩnh lý trí giống như trước đây.
Trái lại là anh, so với lúc trước giống như trở thành một người khác.
.