Yêu Lại Từ Đầu Cố Tư Trì Uyên

Tống Kình Vũ nhướng mắt nhìn Ninh Tôn, sau đó nhìn Hứa Thanh Du rồi anh ta lại chậc chậc lên mấy tiếng.

Thực ra nụ cười trên mặt anh ta cũng không biểu thị quá rõ ràng, nhưng Hứa Thanh Du vẫn có thể nhìn thấy.

Trong bất cứ tình huống nào thì Tống Kình Vũ luôn mỉm cười với Hứa Thanh Du. Nhưng trên mặt anh ta cứ ẩn dật một chút thâm ý.

Hứa Thanh Du có hơi giật mình, và sau đó nhanh chóng thu lại biểu cảm của mình.

Cô không biết có phải mình quá nhạy cảm hay không, cô luôn cảm thấy nụ cười trên mặt Tống Kình Vũ vừa rồi biểu thị rất nhiều ý nghĩa.

Chỉ là năng lực của cô có hạn, nên cô không phân tích nó có ý nghĩa gì.

Ninh Tôn và Hứa Thanh Du không thương lượng gì với nhau, Ninh Tôn đã nói: “Chúng tôi tin tưởng vào anh Tống, vậy anh Tống nghĩ chúng tôi nên đầu tư bao nhiên là thích hợp?”

Tống Kình Vũ nhìn quanh hai người họ. Sau đo anh ta nhìn vào Ninh Tôn, sau đó anh thảo luận về bối cảnh của việc đầu tư.

Tống Kình Vũ không thể đưa ra số tiền cụ thể đầu tư tiếp theo, điều đó vẫn phụ thuộc vào sự lựa chọn của Ninh Tôn.

Hứa Thanh Du không hiểu những điều này cho lắm, thậm chí Tống Kình Vũ cũng đã dạy kèm cho cô ấy vài lần trước đó, nhưng cô ấy thực sự rất tệ những thứ này và không thể hiểu được chúng.

Những thứ này có thể Ninh Tôn hiểu rõ hơn Hứa Thanh Du nhiều. Vì vậy Hứa Thanh Du không quan tâm gì mấy, tất cả mọi chuyện cô đều đẩy cho Ninh Tôn.

Người phục vụ bưng các món ăn lên, Hứa Thanh Du chỉ cúi đầu ăn, thỉnh thoảng lại nghe thấy Ninh Tôn và Tống Kình Vũ bàn bạc gì đó.

Cô ấy muốn hiểu, nhưng khả năng của cô ấy thực sự có hạn.


Tống Kình Vũ và Ninh Tôn nói chuyện rất vui. Hai người họ nói chuyện thì Hứa Thanh Du không thể chen vào cuộc nói chuyện của họ.

Giữa bữa ăn, điện thoại của Hứa Thanh Du có rung lên vài lần. Cô ấy sờ sờ mới lấy ra xem.

Những tin nhắn trong điện thoại là Tần Niên gửi cho cô. Chủ yếu là hỏi Hứa Thanh Du gần đây như thế nào, cuộc sống có cài gì mới hay không.

Hứa Thanh Du thở phào nhẹ nhõm, cô nghĩ là Nam Nhạc gửi cho cô. Nếu như Nam Nhạc cứ bám mãi không tha như vậy thì cô chắc chắn sẽ nói cho ra lẽ với Nam Nhạc.

Hứa Thanh Du bỏ điện thoại dưới bàn và nhắn tin với Tần Niên.

Tần Niên có lẽ cũng không quá bận, nên lập tức gửi lại tin nhắn cho cô ấy, nói rằng gần đây cô rất chú ý đến động thái của giới giải trí.

Thực ra nói là chú ý đến động thái của giới giải trí thì chẳng qua là để ý đến những người lúc trước đã từng dây dưa với Hứa Thanh Du và Ninh Tôn.

Bây giờ Tần Niên là người bôi đen hàng đầu của những người đó.

Tần Niên nói bên chỗ Hoàng Tương có chút động tĩnh gì thì sẽ bị người ta mắng chửi, bên chỗ Nam Nhạc cũng thế.

Hình như gần đây bên chỗ Nam Nhạc lại chụp ảnh bìa cho một người nghệ sĩ thích giở bệnh ngôi sao. Tiêu chí của cô ta trước giờ rất cao, nhưng mà lần này bị người khác mắng chửi cũng rất thẻm.

Ngay cả những người nổi tiếng tên tuổi cũng tham gia, và nhiều người đã lên tiếng tẩy chay tạp chí này.

Ngay cả người hâm mộ của những người nổi tiếng tên tuổi cũng lên tiếng yêu cầu những người nổi tiếng tránh xa Nam Nhạc, vì nó có thể bị Nam Nhạc lợi dụng để tạo chủ để thêm lần nữa.

Người hâm mộ luôn là những người vô lý, cộng với việc họ mong muốn được bảo vệ những người nổi tiếng mà họ yêu thích.


Vì vậy việc lấy lại danh tiếng của Nam Nhạc rất không khả thi. Hơn nữa, cô còn bị mắng thậm tệ hơn.

Lúc mà Tần Niên nói những chuyện này với Hứa Thanh Du, dù không gửi thoại chỉ gửi tin nhắn để biểu đạt. Nhưng mà Hứa Thanh Du cũng có thể cảm giác được Tần Niên rất ghét Nam Nhạc.

Nói thế nào nhỉ, nếu như là trước đây thì Hứa Thanh Du sẽ cảm thấy không đến nỗi nào như vậy.

Nhưng bây giờ Nam Nhạc không chỉ chú ý đến Ninh Tôn, mà còn quấy rầy cô ấy. Vì vậy Hứa Thanh Du chỉ trả lời tin nhắn của Tần Niên: Nam Nhạc cũng đáng đời lắm.

Trước giờ tình khí của Hứa Thanh Du rất tốt, hiếm khi thấy cô ấy sẽ nói người khác như thế này. Vì vậy ngay lập tức bên chỗ Tần Niên đã nhận ra điều gì đó không đúng.

Cô ấy trực tiếp gọi điện tới.

Hứa Thanh Du nắm chặt điện thoại, suy nghĩ một hồi rồi đứng dậy, “Hai người nói chuyện trước đi, em đi ra ngoài nghe điện thoại đã.”

Vốn dĩ cô còn tưởng rằng chỉ cần cầm điện thoại rồi quay người đi là được, không ngờ Ninh Tôn lại đột nhiên quay đầu nhìn cô với vẻ mặt rất nghiêm túc, “Em nghe điện thoại của ai vậy?”

Hứa Thanh Du có chút muốn cười một tiếng, nhưng cũng có chút bất lực, “Là Tần Niên đó. Hai bọn em muốn nói riêng một số chuyện mà thôi.”

Ninh Tôn nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, “Được, em đi đi. Nói vài câu thôi rồi trở lại nhé, một lát nữa thì món nào cũng nguội đó.”

Hứa Thanh Du thuận tay vỗ vỗ lên vai của Ninh Tôn, “Được rồi, em hiểu rồi.”

Khi cô cầm điện thoại và đông cửa phòng lại, cô tình cờ thấy Tống Kình Vũ đang nhìn về phía mình.


Vẻ mặt của Tống Kình Vũ hơi nghiêm túc, nhưng cũng không phải là nghiêm túc lắm. Vẻ mặt này cũng giống nhưng vẻ mặt hồi nãy mà anh đã nhìn Hứa Thanh Du, có chút thâm ý.

Hứa Thanh Du không biết tại sao mình lại lóng ngóng, cô đóng cửa lại, chớp mắt vài cái, sau đó hít một hơi thật sâu, sau đó quay người đi ra ngoài hành lang.

Hứa Thanh Du nghe điện thoại của Tần Niên, vừa bấm nghe một cái là bên chỗ Tần Niên đã lên tiếng, “Có chuyện gì, có chuyện gì vậy. Cậu và Nam Nhạc đã xảy ra chuyện gì vây. Tiểu Du Du à, lúc trước tính tình củacậu không như vậy đó. Giữa hai người có phải đã xảy ra tranh chấp gì không? “

Hứa Thanh Du nở nụ cười, “Mình là một người không biết kiêng dè hay sao chứ. Với thân phận của Nam Nhạc thì mình đâu dám phát sinh tranh chấp gì với cô ta chứ.”

“Thân phận của cô ta thì có làm sao chứ. Ngày nào mà mình không lên mạng mà mắng chửi cô ta chứ.” Tần Niên tự tin nói, và Hứa Thanh Du không khỏi bật cười.

Tần Niên có chút kiêu ngạo, “Ngày nào mình cũng hoạt dộng dưới bình luận của cô ta. Mình cứ mắng cô ta, cáo già mà giả nai tơ gì chứ. Những chuyện mà mình đã làm tưởng là có thể thanh minh nhanh như vậy hay sao. Mình ngày nào cũng sẽ nhắc nhở cô ta, những chuyện mà cô ta làm ai ai cũng đang nhớ đó. “

Hứa Thanh Du nhếch miệng, “Đợi lần sau cậu đến đây, mình nhất định sẽ mời cậu ăn một buổi no nê và thơm cậu một cái đó.”

Tần Niên suy nghĩ một hồi, “Kỳ thực lúc trước mình không nghĩ gì nhiều về giới giải trí. Dù sao thì mình cũng không theo đuổi nghệ sĩ nào. Nhưng bây giờ mình với phát hiện những người trong giới giải trí trước mặt là như thế này ở sau lưng lại là một cái khác.”

Không đợi Hứa Thanh Du hỏi Tần Niên, cô ấy liền nói, “Bây giờ mình mới bắt đầu quan tâm đến giới giải trí, và cũng là một người bôi đen Nam Nhạc nhất. Mình phải đợi đến khi cô ta thân bại danh liệt.”

Thực ra bây giờ Nam Nhạc đã gần như thân bại danh liệt rồi. Trước khi tin tức của cô và Ninh Tôn được tung ra, nhưng bởi vì có lời giải thích của Hứa Thanh Du nên cô ta rơi vào trạng thái khó xử.

Trong giới giải trí luôn là như vậy.

Trong khoảng thời gian mà danh tiếng của Nam Nhạc không được tốt cho lắm, đã có rất nhiều người đứng ra để tung những tài liệu bất hợp pháp của cô lên mạng.

Vốn dĩ cô ấy có bệnh ngôi sao. Nếu như lúc trước thì sẽ nhiều người cảm thấy người ta có năng tực, tài hoa chắc chắn sẽ khác xa với những người khác

Nhưng hiện nay những tin tức xấu kia được tung ra. Quan niệm của những người kia lại bị thay đổi. Họ cảm thấy cô ta quá tự cao. Thực ra cái gọi năng lực đó cũng như vậy mà thôi. Những tấm ảnh đó cũng nhờ những người hậu kì chỉnh cho mà thôi.


Bọn họ còn nói cô cũng không có cái gì hơn người cả.

Cái gì cũng nói hết, dù sao thì địa vị của cô trong giới này là không thể có được nữa.

Tần Niên rất vui vẻ, “Những người mà đã gây sự với hai cậu, mình đã ghi nhớ hết rồi. Mình phải chống mắt lên xem bọn họ có thể làm được gì nữa.”

Hứa Thanh Du ở bên này gật đầu lia lịa, “Được được được. Mình nhớ hết rồi, để sau này sự nghiệp thành công thì nếu tớ có một miếng thịt thì cậu cũng có một chén canh. Vậy nên yên tâm đi nhé.”

Tần Niên bật cười nói: “Đồ không có lương tâm. Cứ như cậu thì tớ mà đi theo, chỉ có nước chết đói mà thôi.”

Tần Niên nói xong liền chuyển đề tài trở lại, “Nói thật, cậu với Nam Nhạc có mâu thuẫn gì không. Nếu không thì thái độ của cậu cũng có chút không đúng, cậu không phải là một Hứa Thanh Du rộng lượng nhân hậu mà mình đã quen lúc trước.”

Đối với Tần Niên, Hứa Thanh Du không muốn che giấu quá nhiều. Vì vậy cô ấy chỉ đơn giản nói về vấn đề giữa mình và Nam Nhạc.

Tính tình của Tần Niên không ôn hòa như Hứa Thanhn Du, cô vừa nghe xong liền hét lên một tiếng, “Trời ơi mẹ ơi, sao cô ta mặt dày thế chứ, cô ta tưởng mình giỏi lắm hay sao? “

Giọng điệu của Hứa Thanh Du đã bình tĩnh trở lại, “Nhưng mà hôm nay hình như Ninh Tôn đã có bàn bạc với cô ta rồi. Chắc là cô ta biết nặng nhẹ mà giải quyết thôi.”

Có biết nặng nhẹ không Tần Niên không quan tâm. Người như cô sẽ không để ý người đó có hối lỗi hay không cô ấy chỉ để ý ngưới đó đã từng phạm qua lỗi nào thôi.

Thái độ của Tần Niên rất quyết liệt, “Cậu đợi đó nhé. Chút nữa mình mà rảnh thì chắc chắn sẽ chửi cho cô ta một trận. Mình phải mắng cho cô ta bị tự kỉ mà thôi.”

Giọng của Hứa Thanh Du ẩn trong đó là một nụ cười, “Thực ra là không cần thiết. Các tài khoản của cô ấy đều là hoạt động của công ty. Nếu cậu mắng cô ta ở đó thì cô ấy cũng không biết. Cậu không cần phải làm những chuyện dư thừa đó đâu.”

Thực ra, đó không phải là những chuyện dư thừa. Sau khi chửi xong, Tần Niên cảm thấy thoải mái toàn thân, mọi ân oán trong công việc dường như được trút bỏ.

Hai người họ nói chuyện như vậy một hồi. Hứa Thanh Du cũng thấy đủ rồi nên mới cúp điện thoại.

Hứa Thanh Du không biết tại sao, cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau cuộc điện thoại này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận