Yêu Lại Từ Đầu Cố Tư Trì Uyên

Ninh Tôn nghĩ về hai tấm ảnh trên tin tức trước kia.

Anh cười một tiếng, sau đó tiếp tục cúi đầu, hôn Hứa Thanh Du, “Cũng được.”

Ninh Tôn dường như hiểu được ý đồ của Hứa Thanh Du, vì thế kịp thời hôn lên môi cô, lúc trao đổi hơi thở với nhau lên tiếng, “Đừng thay đổi chủ đề, tập trung đi.”

Được thôi, Hứa Thanh Du đành cam chịu, vậy mà cũng bị Ninh Tôn phát hiện, vậy tiếp theo muốn làm việc khác có vẻ cũng không có kết quả gì tốt đẹp.

Cô chỉ đành tiếp tục chịu đựng việc người này giày vò.

Chẳng qua Ninh Tôn có lẽ cũng biết được thân thể của cô sắp không chịu được nữa, cho nên sau đó cũng không giày vò cô nữa, cảm thấy dục vọng gần như phát tiết ra thì dừng lại.

Hai người không ai chịu dậy đi tắm, cũng chỉ đơn giản là không dậy, chỉ ôm nhau vậy thôi.

Hứa Thanh Du vốn dự định qua đây nói rất nhiều việc với Ninh Tôn, nhưng bây giờ bị giày vò một trận như vậy, chuyện gì cô cũng không muốn nói.

Hiện tại cô chỉ muốn yên tĩnh ngủ một giấc.

Ngược lại Ninh Tôn ngủ không được, một lúc sau anh lên tiếng, “Công việc của em bên đó như thế nào, có thuận lợi không?”

Nói xong cả nửa ngày trời cũng không nhận được câu trả lời, anh quay đầu nhìn, Hứa Thanh Du ngủ say trong lòng anh rồi.

Ninh Tôn lập tức bật cười, nhẹ nhàng vuốt ve lưng của Hứa Thanh Du, sau đó tiến đến, hôn nhẹ lên mặt cô một cái.

Sau đó Ninh Tôn tắt đèn, giày vò cô như vậy anh cũng mệt rồi.

Hứa Thanh Du ngủ một giấc đến sáng, cô là bị đói đến tỉnh, thật ra là hôm qua bữa tối ăn quá vội vàng rồi, vốn dĩ không ăn được bao nhiêu.

Sau đó Ninh Tôn lại làm quá sức ở trên giường, những thứ ăn trong bữa tối căn bản không đủ để cô chống chọi những việc tiêu hao thể lực này.

Lúc Hứa Thanh Du tỉnh lại cả người đều mềm nhũn cả, cô đẩy nhẹ Ninh Tôn, giọng cô run run, “Em hơi khát rồi.”

Ninh Tôn mơ mơ màng màng tỉnh lại, qua một lúc mới nhớ ra được chuyện gì đang xảy ra, anh từ trên giường đi xuống, cũng không mặc quần áo, đi lấy nước cho Hứa Thanh Du, sau đó do dự một hồi lại đi lấy bánh mì đã chuẩn bị trong phòng.

Hứa Thanh Du bò dậy ngồi trên giường, nhìn những thứ Ninh Tôn cầm qua, cười bất lực, “Đều tại anh hết.”

Ninh Tôn biết cô đang nói gì, gật gật đầu, “Phải phải phải, đều tại anh, em ăn gì trước đi.”

Trong phòng còn có thùng mì ăn liền, Ninh Tôn đi nấu nước, sau đó nấu cho Hứa Thanh Du một phần mì.

Hứa Thanh Du ăn xong bánh mì, uống nước, dạ dày thoải mái được một chút, cô dựa vào đầu giường nhìn chằm chằm vào Ninh Tôn, không biết tại sao thấy có chút mất mặt.

Lần đầu tiên vì việc trên giường mà bản thân bị giày vò thành bộ dạng này, thật sự thật sự là bị vắt kiệt sức rồi.

Một lúc sau Ninh Tôn đem phần mì ăn liền qua, Hứa Thanh Du đói đến nỗi cảm thấy mình không còn sức lực gì nữa, cô chỉ uống một hớp canh, “Anh ăn trước đi, em muốn để dành bụng để một lát ăn sáng.”

Ninh Tôn ngồi bên cạnh giường ăn mì, nói thật thì anh cũng đói đến rã người rồi.

Bữa cơm tối qua anh ăn quá tùy tiện rồi, Hứa Thanh Du ở bên này, anh muốn làm việc chính, chỉ ăn một ít cơm đã ngừng rồi.

Có lẽ Hứa Thanh Du cũng bị anh ảnh hưởng, căn bản không ăn gì nhiều, bây giờ anh một chút sức lực cũng không có.

Sau khi ăn xong, hai người nằm dài trên giường một lúc, thể lực cuối cùng cũng từng chút từng chút hồi phục.

Ninh Tôn cười, lật người ôm chặt Hứa Thanh Du, “Sao lại qua đây vậy?”

Hứa Thanh Du chầm chậm thở ra, nhéo eo của Ninh Tôn, mặt dán vào ngực anh, “Chỉ là rất nhớ anh.”

Khóe miệng Ninh Tôn nâng lên, Hứa Thanh Du nhớ đến một việc, lúc trước công ty có nói với bọn họ về một chương trình tạp kĩ dành cho cặp đôi, lúc đó còn nhắc đến với Hứa Thanh Du, không biết chương trình còn có thể tiếp tục không.

Hứa Thanh Du lập tức hỏi, Ninh Tôn nghe được điều này thì cười, “Thật ra lúc trước bọn họ cũng có nhắc qua với anh, muốn chốt chương trình này, nhưng anh xem qua lịch quay của tiết mục này, rất có thể bên anh quay phim xong rồi mới quay tiết mục đó được, hợp đồng sớm đã đáo hạn rồi, nhưng sau đó anh sợ sẽ không phân rõ được với bên công ty, nên anh vẫn chưa đồng ý.”

Phía công ty có lẽ cũng có cân nhắc về mặt này, cho nên Ninh Tôn bày tỏ sự băn khoăn của mình, chị Thái thuận theo lời anh đặt việc này sang một bên, cũng không nhắc đến nữa.

Ninh Tôn cảm thấy công ty có lẽ đang muốn dùng tiết mục này để thăm dò anh, thời gian tiết mục khởi quay vừa ngay rơi vào lúc hợp đồng của Ninh Tôn đáo hạn, Ninh Tôn nói không muốn nhận lần hợp tác này, vậy công ty cũng gần như biết được tâm ý của anh rồi.

Hứa Thanh Du cũng không muốn lộ mặt trước mặt công chúng, cô vẫn thích bản thân như bây giờ, mỗi ngày đi làm từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều.

Ninh Tôn biết trong lòng Hứa Thanh Du đang nghĩ gì, anh ôm chặt cô vào lòng, “Yên tâm đi, đợi đến lúc hợp đồng hết hạn chúng ta sẽ có thể yên tâm sống những ngày tháng của mình rồi.”

Hứa Thanh Du do dự một hồi liền cười, “Người khác giành nhau đến bể đầu để vào được giới giải trí, chúng ta làm như vậy giống như trong giới giải trí đã chịu thiệt thòi rất lớn vậy.”

Ninh Tôn vừa nghe như vậy, không nhịn được cười lớn, “Có lẽ thứ mỗi người xem trọng không giống nhau, bọn họ cảm thấy ở đây tốt, anh cảm thấy ở đây quá phức tạp rồi, như vậy cũng bình thường mà.”

Hai người nằm được một lúc cũng dậy rồi, hôm nay Hứa Thanh Du còn phải đi làm, đường đi hơi xa, cô phải đi sớm.

Thu dọn một chút, hai người xuống lầu ăn sáng, vốn dĩ Hứa Thanh Du nghĩ rằng sẽ chạm mặt Tô Yên, mặc dù cô không phải là người có tính cách cởi mở, nhưng ít nhiều gì cũng muốn chào hỏi Tô Yên.

Chẳng qua là do bọn họ dậy sớm quá, không hề gặp được Tô Yên, cho nên sau khi ăn sáng xong, Hứa Thanh Du tạm biệt Ninh Tôn.

Ninh Tôn đưa Hứa Thanh Du lên xe, cách lớp cửa kính xe hôn cô một cái, sau đó nói với cô đợi sau khi chuyện của mình giải quyết xong rồi, sẽ dẫn cô ra ngoài chơi một chuyến thật thoải mái.

Hứa Thanh Du làm gì để ý việc có ra ngoài chơi hay không, cô chỉ muốn Ninh Tôn ở bên cạnh mình, cô tan làm về nhà là có thể nhìn thấy anh.

Nhưng cô vẫn gật đầu, sau đó đưa tay vẫy vẫy với Ninh Tôn, xe cũng bắt đầu chạy rồi.

Hứa Thanh Du dựa vào ghế hít vào một hơi, mặc dù nói khoảng thời gian từ tối hôm qua đến sáng hôm nay thật sự quá giày vò rồi, nhưng cô vẫn cảm thấy bản thân rất hời.

Hai người đến với nhau cho dù là không làm gì, ngọt ngào ở bên nhau một đêm cũng rất tốt.

Hứa Thanh Du dựa vào ghế, từ từ nhắm mặt lại.

Tối hôm qua bị hành hạ như vậy, sáng nay lại thức sớm như vậy, thật sự cô hơi buồn ngủ.

Dựa vào ghế như vậy thôi chứ thực sự cô ngủ không được, nghĩ đến rất nhiều việc.

Đợi công việc của Ninh Tôn kết thúc rồi, cô muốn dẫn Ninh Tôn về nhà, hôn lễ có hay không thật sự không quan trọng, nếu như Hứa Thanh Du có thời gian, cô muốn giới thiệu để hai người quen biết.

Sau đó dẫn Ninh Tôn đi thăm mộ ba cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui