Lúc Hứa Thanh Du cùng Ninh Tôn ở đây nói những lời này, điện thoại cô để ở một bên liền vang lên.
Hứa Thanh Du chậm rãi cầm lên nhìn một cái, sau đó nhanh chóng nghe máy, “A Khải.”
Hứa Thanh Khải ừ một tiếng “Em xuống xe lửa rồi, bây giờ đón xe về nhà, mọi người ăn cơm chưa, có cần em mua một phần mang về cho mọi người không.”
Hứa Thanh Du vội vã nói, “Không cần không cần, bọn chị đều ăn xong rồi, nếu như em chưa ăn cơm, mua một phần ở ngoài về đi.”
Hứa Thanh Khải vừa rồi ăn ở trên xe, như vậy thì cậu liền trực tiếp trở về.
Sau đó cúp điện thoại, Hứa Thanh Du nằm xuống, nhìn sang Ninh Tôn, “Một hồi em trai em sẽ trở về, giới thiệu cho hai người làm quen.”
Ninh Tôn ừ một tiếng, “Kết hôn rồi mới từ từ làm quen người nhà của em, chỗ các em đều là như vậy hả?”
Hứa Thanh Du nghiêm túc suy nghĩ, “Vẫn thật là không có.”
Bọn cô bên này thích trước khi kết hôn nắm rõ đối phương, không chỉ là nhân phẩm của đối phương, còn có gia đình của đối phương.”
Kiểu kết hôn giống như cô đây, mẹ Hứa cùng mẹ Ninh hai người còn không có gặp qua, vậy thật là tìm không ra cái thứ hai.
Đợi như thế một hồi, bên kia Hứa Thanh Khải liền trở về.
Xe taxi dừng ở cửa sân, Hứa Thanh Du liền vội vã đi ra bên ngoài.
Hứa Thanh Khải xách theo một cái vali nhỏ, trông thấy Hứa Thanh Du xong, vội vàng chạy qua bên này, “Chị.”
Anh vốn định tới ôm Hứa Thanh Du một chút, nhưng Hứa Thanh Du vội vã đưa tay ngăn lại, “Đừng đừng đừng, chị không tiện lắm.”
Hứa Thanh Khải sững sờ, đứng ở trước mặt cô, tay còn đang đưa ra.
Hứa Thanh Du chỉ chỉ bụng của mình, “Em sắp làm chú rồi.”
Hứa Thanh Khải miệng há thật to, mắt cũng trợn tròn, “Thật hay giả vậy a?”
Hứa Thanh Du cười, “Loại chuyện này lừa em làm gì, thật là sắp hai tháng rồi.”
Ninh Tôn tới đứng ở sau lưng Hứa Thanh Du, “Hello.”
Hứa Thanh Khải đưa mắt tỉ mì nhìn chằm chằm Ninh Tôn, sau đó nói một câu, “Anh nhìn đẹp trai hơn nhiều so với trên tivi.”
Sau đó anh mới kêu một tiếng anh rể.
Ninh Tôn gật gật đầu, “Vào đi, vào xong rồi nói, hai người các em đứng ở cổng làm gì?”
Hứa Thanh Du quay người tiến vào phòng khách, Hứa Thanh Khải xách vali lên, “Mẹ mình đâu?”
Hỏi xong câu này cũng không đợi Hứa Thanh Du nói gì, anh lập tức lại nói một câu, “Lại đi chơi mạt chược rồi”
Hứa Thanh Du chẹp miệng một cái, “Đúng thế, bằng không bà ấy ngày nào cũng không có chuyện để làm.”
Hứa Thanh Khải bước qua, ngồi trên ghế sofa nghỉ một cái, “Em cũng không biết nói mẹ mình thế nào nữa, eo của bà không tốt, đánh xong mạt chược trở về liền đau nhức, sau đó lại phải uống thuốc, nhưng mà không biết sợ, hết đau nhức lại đi đánh.”
Hứa Thanh Du biết, mẹ Hứa bị thoát vị đĩa đệm, nhưng mà chỉ cần bà ngồi lên mạt chược bàn, liền không có chút vấn đề gì nữa.
Cũng không biết là mạt chược có thể chữa bệnh hay là thế nào.
Nhưng mà bà từ bàn mạt chược xuống liền chỗ này đau, chỗ kia đau, chỗ nọ không thoải mái, chỗ ấy không thoải mái.
Hứa Thanh Du trước đó có khuyên qua, nhưng mà nói nhiều rồi, mẹ Hứa cũng không thích nghe, sẽ cãi nhau với cô.
Hiện tại cô cũng không nói nữa, thích làm sao thì làm.
Đã là người lớn rồi, nên có trách nhiệm với cuộc sống của mình, không cần tngười bên cạnh đi theo sau nhắc nhở.
Mẹ Hứa trước đó có rửa trái cây, Hứa Thanh Du bưng tới cho Hứa Thanh Khải, “Ăn chút trái cây trước đi.”
Hứa Thanh Khải lấy trái táo cắn một cái, sau đó quay đầu nhìn Ninh Tôn, “Trước đó em thường nhìn thấy tin tức của anh trên mạng, chị em cũng thơm lây lên báo theo anh luôn rồi.”
Hứa Thanh Du ở bên cạnh ừ một tiếng, “Vậy xem ra em đọc cũng là những trang báo không tệ.”
Hứa Thanh Khải cười, “Những cái kia không tốt lắm em cũng thấy qua, nhưng mà không tốt lắm thì chúng ta liền không nhắc.”
Ninh Tôn ở bên cạnh cười một tiếng, “Thật biết nói chuyện.”
Hứa Thanh Khải có chút ngại ngùng, “Thật ra em cảm thấy lời này của em nói vẫn không hay.”
Hứa Thanh Du tìm một tư thế thoải mái, tựa vào tay cầm của ghế sô pha, “Không sao đâu, không nên quá câu nệ, đều là người một nhà.”
Lời này của cô vừa dứt, vừa chớp mắt liền từ cửa sổ nhìn thấy cửa sân, mẹ Hứa đã trở về.
Thật ra từ trên mặt mẹ Hứa liền có thể nhìn ra chiến tích chơi mạt chược hôm nay của bà như thế nào.
Nếu là thắng tiền, biểu cảm của bà đều sẽ rất tốt, nếu là thua tiền, vậy khẳng định sẽ xụ mặt.
Bà trước kia chính là như vậy, thắng tiền trở về cười ha hả, thua tiền trở về không để ý ai, có đôi khi còn muốn chửi người khác vài câu.
Chỉ là đánh bạc chuyện này nào có nói trăm phần trăm thắng tiền, khẳng định phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Nhưng mà có thể tất cả dân cờ bạc đều là như vậy, tiền vào túi, cười tủm tỉm, lấy tiền ra thì xụ mặt.
Mẹ Hứa đi tới cửa mới nhìn thấy Hứa Thanh Khải, ôi một tiếng, trực tiếp liền chạy đến, “Con trai con về rồi à, mẹ đã đoán chắc con nay sẽ muốn về nhà, cho nên hôm nay đánh mạt chược giải tán sớm.”
Nhìn thấy Hứa Thanh Khải, mặt mẹ Hứa cười đến nở hoa, giọng nói cũng mang theo kích động.
Hứa Thanh Du thật ra là có chút nghĩ không hiểu, cái này cũng không phải một năm nửa năm không liên lạc được, còn khiến bà thấy người liền kích động thành dạng này.
Bình thường hai người hẳn là không ít gọi điện thoại, không ít gọi video, gặp lại sao còn không kiềm chế được chính mình
Mẹ Hứa kéo Hứa Thanh Khải đứng dậy, trước sau kiểm tra một lần, sau đó giống như có chút đau lòng, “Con trai mẹ gầy rồi, có phải là ở bên kia không ăn được a, có phải là trong tay không đủ tiền a?”
Hứa Thanh Khải cũng có chút chịu không được bà, “Con rất ổn, rất ổn, con có gầy đâu, con cân rồi, con còn mập lên mấy cân.”
Mẹ Hứa lại nói, “Nhìn hình như đen đi rồi á.”
Hứa Thanh Khải bất đắc dĩ, “Con vầy mà đen, con trắng hơn bọn con trai lớp con nữa.”
Mẹ Hứa nói hai câu nói đều bị anh cãi lại, bà cũng không nói nữa, quay đầu nhìn Hứa Thanh Du, “Có mua cơm cho mẹ chưa?”
Hứa Thanh Du ừ một tiếng, “Trong phòng bếp.”
Cơm khẳng định đều đã nguội, mẹ Hứa đi qua nhìn nhìn, sau đó hâm nóng lại một lần.
Hứa Thanh Du cùng Hứa Thanh Khải còn có Ninh Tôn ngồi xuống nói chuyện phiếm, Hứa Thanh Khải hiếu kì những chuyện trước đó Ninh Tôn ở đoàn làm phim quay phim kia, túm lấy anh hỏi rất nhiều,
Hứa Thanh Khải cũng là học biểu diễn, cậu tương lai cũng muốn có cơ hội tiến vào giới giải trí.
Mục đích của cậu ngược lại là rất đơn giản, “Em nghe nói ở trong đó kiếm tiền dễ.”
Ninh Tôn cười, “Cũng có thể nói như thế, nhưng mà chịu khổ cũng nhiều, không có đơn giản như em nghĩ thế.”
Hứa Thanh Du vỗ vỗ lên vai Hứa Thanh Khải, “Ở trong đó rất đen tối, anh rể em là bởi vì có người giúp đỡ, kiểu giống nhà chúng ta không quyền không thế, em từ dưới đáy trèo lên trên, tự mình nghĩ cho kỹ, thật sự muốn đi đường này, khẳng định sẽ chịu khổ rất nhiều.”
Hứa Thanh Khải nghĩ nghĩ liền gật đầu, “Được, em biết rồi, em cũng chuẩn bị tâm lý rồi, lớp bọn em có rất nhiều người nhà cũng không tiền không thế.”
Mẹ Hứa ở bên kia nghe thấy, liền vội từ phòng bếp đi ra, “Loại như nhà chúng ta thì sao, anh rể con không phải ở trong giới giải trí sao, tới lúc đó bảo nó dẫn dắt con, giới thiệu cho con một ít tài nguyên.”
Nói như thể rất đơn giản, Ninh Tôn không nói lời nào, Hứa Thanh Du cũng lười cãi nhau với bà.
Mẹ Hứa cái gì cũng cũng không hiểu, tự nhiên có rất nhiều lời mở miệng liền nói.
Hứa Thanh Du chuyển chủ đề nói, hỏi Hứa Thanh Khải ở trường học bên kia học tập ra sao.
Trường học bên kia hẳn là sẽ có một ít tài nguyên, chẳng qua phần lớn vẫn là phải tựu mình giành lấy.
Hứa Thanh Khải cũng liền kể một chút cuộc sống ở trường học của cậu, bình thường đều làm cái gì, lão sư sẽ bố trí cho nhiệm vụ thế nào.
Sau đó anh lại kể một chút lúc mình rảnh rỗi sẽ đi làm thêm công việc thế nào.
Nói tóm lại Hứa Thanh Khải còn tính là rất hiểu chuyện, cho dù là tiền tiêu vặt mẹ Hứa cho cậu đủ nhiều, nhưng đại đa số tiền tiêu xài của cậu cũng đều là dựa vào làm thêm kiếm được.