Yêu Lại Từ Đầu Cố Tư Trì Uyên

Buổi sáng Tô Lương đi làm, vừa mới xuống xe taxi, đã nhìn thấy ông hai đang đứng ở cổng công ty.

Ông hai đang gọi điện thoại, một tay đút vào túi áo, đứng ở cửa.

Tô Lương cũng không né tránh, đi thẳng tới chỗ ông, trước khi đi đến mở miệng chào hỏi: “Trì Tổng.”

Ông hai nhìn thấy Tô Lương thì ngạc nhiên, sau đó vội nói vào trong điện thoại: “Được rồi được rồi, trước tiên cứ như vậy đi, có chuyện gì thì về nhà rồi nói.”

Sau khi cúp điện thoại, ông nhìn Tô Lương: “Thật vừa khéo.”

Tô Lương gật gật đầu, sau đó cùng ông hai đi vào công ty.

Đang giờ cao điểm đi làm nên trong đại sảnh có rất nhiều người, hai người vừa đi vào, đồng nghiệp xung quanh đều quay đầu lại nhìn.

Ông hai không chú ý đến ánh mắt của người khác lắm, khẽ hỏi Tô Lương: “Cháu và A Cảnh nhà chúng ta đã quen biết bao lâu rồi? Nghe nói quan hệ của hai đứa cũng không tệ lắm.”

Tô Lương có hơi bất ngờ, không biết ông hai có phải là đã nghe được lời đồn gì từ trong miệng người khác hay không?

Cô chần chừ một lát, bỗng nhiên cũng không biết nên trả lời như thế nào mới ổn.

Nói quan hệ giữa cô và Trì Cảnh không tồi, cô cũng không thể làm trái lương tâm mà nói như vậy được.

Nhưng nếu như mở miệng phủ nhận, hình như cũng không được, dù sao trước đây biểu hiện của hai người giống như là quan hệ rất tốt.

Vẻ mặt Tô Lương liền có chút rối rắm.

Ông hai nhìn cô chằm chằm mấy lần, sau đó cười haha, mở miệng nói: “Không có gì phải ngại cả, cháu yên tâm, bác không có ý gì khác, bác chỉ là hỏi xem thế nào thôi.”

Sau đó ông lại nói: “Bên cạnh A Cảnh nhà bác cũng không có bạn bè nào khác giới, đột nhiên lúc này cháu lại xuất hiện, bác chỉ rất hiếu kỳ thôi.”

Hai người đi đến bên cạnh thang máy, đúng lúc thang máy chuyên dụng đang đi xuống.

Theo lý mà nói, Tô Lương không có tư cách sử dụng thang máy chuyên dụng.

Nhưng ông hai trực tiếp bảo cô cùng nhau đi vào.

Chờ cửa thang máy đóng lại, ông hai lại mở miệng nói: “Cháu đừng có gánh nặng tâm lý gì, bác cũng không muốn nói cháu cái gì cả, hay là can thiệp vào quan hệ của hai đứa, cháu cứ coi như là sự tò mò của một người ba là được rồi.”

Ông nói nhiều như vậy, làm cho Tô Lương còn có hơi xấu hổ.

Tô Lương chờ một lúc mới mở miệng nói: “Cháu và anh Trì coi như là bạn bè, nhưng có thể quan hệ không tốt như người khác nói đâu ạ, thời gian hai chúng cháu quen biết cũng chưa lâu lắm.”

Ông hai nhíu mày, còn thấy rất kỳ lạ: “Thời gian quen biết không lâu, nó đã giúp đỡ cháu như vậy, cái này không phù hợp với tác phong bình thường của nó lắm, bác còn cho rằng hai đứa đã quen biết nhau rất nhiều năm rồi.”

Nói xong Tô Lương liền cảm thấy giọng điệu tiếp theo của ông hai có hơi kích động: “Thế này mới càng có điểm không đúng, bác đã nói mà, nó còn không thừa nhận, quả nhiên đúng như bác nghĩ.”

Ông không nói rõ ông nghĩ như thế nào, dù sao cũng chỉ tự mình lẩm bẩm vài câu.

Chờ đến khi thang máy mở ra, hai người cùng nhau ra khỏi thang máy.

Ra khỏi thang máy, Tô Lương vừa nhìn đã thấy Trì Cảnh trong hành lang.

Trì Cảnh hẳn là mới tới, lúc này đang đứng ở hành lang nói gì đó với quản lý bộ phận.

Trì Cảnh mấy giây sau mới nhìn thấy Tô Lương và chú hai, anh hơi ngạc nhiên, sau đó gật gật đầu với Tô Lương.

Tô Lương đương nhên cũng chào hỏi anh: “Anh Trì.”

Chú hai cười haha: “Hai đứa nói chuyện đi, ba đi trước đây.”

Thật ra bọn họ có gì để mà nói đâu cơ chứ, mỗi người đều có công việc cần phải làm, cũng chỉ chào hỏi một tiếng, sau đó ai bận việc của người đó.

Tô Lương quay về phòng làm việc, trước tiên thu dọn bàn làm việc một chút, sau đó đăng nhập vào hệ thống quản lý của công ty.

Tiếp đó động tác của cô liền dừng lại, có hơi hoảng hốt.

Hôm nay lúc ông hai hỏi cô những vấn đề đó, giọng điệu vô cùng tò mò.

Tuy Tô Lương chưa từng yêu đương bao giờ, cũng không bị ai thúc giục kết hôn, nhưng vừa nghe giọng điệu của ông hai, có thể mơ hồ cảm nhận được một số chuyện.

Ông hai hẳn là cũng hiểu lầm quan hệ của cô và Trì Cảnh, nhưng nhìn thái độ của ông, hình như không hề để ý mình đến gần Trì Cảnh.

Cô vẫn luôn cho rằng, những người giàu có, sẽ có yêu cầu rất cao đối với việc chọn vợ cho con trai mình.

Trước đây ở trong tivi cô đã nhìn thấy rất nhiều ba mẹ đứng ra lựa chọn tìm kiếm vợ, chồng cho con của mình.

Tình hình chung đều nói là không đồng ý, điều kiện của đối phương không ra làm sao.

Nói thật lòng, điều kiện của cô chính là không ra làm sao.

Không nói Trì Cảnh, chỉ là một người đàn ông của một gia đình bình thường, đoán chừng cũng sẽ ghét bỏ xuất thân của cô.

Nhưng vừa rồi ông hai nhà họ Trì nói chuyện với cô một hồi, dường như là chẳng hề để ý đến.

Tô Lương thấy có hơi buồn cười, có điều cho dù đối phương không để ý, cô khẳng định cũng không dám có suy nghĩ này.

Có thể có công việc như thế này, cô đã vô cùng thỏa mãn rồi, làm gì còn dám có suy nghĩ khác với người ta.

Cô không có ham muốn to lớn như vậy, muốn có được nhiều thứ như thế.

Tô Lương chờ một lát rồi bắt đầu làm việc nghiêm túc, gần đây nội dung công việc của cô có hơi nhiều.

Thật ra cô nhìn ra được, trợ lý có hơi sốt ruột, chỉ mong sao một ngày cô có thể tiếp nhận tất cả nội dung công việc trong tay đối phương.

Vì thế sắp xếp công việc cho cô bắt đầu càng ngày càng nhiều, càng ngày càng phức tạp.

Tô Lương cũng không bất mãn, cô cũng muốn cố gắng hết sức để có thể tiếp nhận được công việc trong tay đối phương.

Trước đó trợ lý đã nhắc cô một câu, ban đầu xác định cho Tô Lương vị trí trợ lý cũng là xử lý một số chuyện vụn vặt.

Bây giờ tiền lương đãi ngộ của cô cũng là của vị trí công tác này.

Nhưng nếu như cô có thể tiếp nhận vững vàng tất cả nội dung công việc của trợ lý, vậy thì tiền lương của cô khẳng định sẽ không như bây giờ, còn có thể tăng lên.

Trợ lý có ý nhắc nhở cô nắm bắt lấy cơ hội này.

Mặc dù Tô Lương biết đối phương có một vài tâm tư riêng, nhưng cơ hội này quả thật là rất khó có được, cô cũng rất muốn nắm chắc lấy nó.

Vì thế cho dù công việc có khiến cô sứt đầu mẻ trán, cô cũng không quá khó chịu, cố gắng xử lý từng việc từng việc, hết sức làm thật tốt.

Tô Lương đang làm việc, cửa phòng làm việc bị người bên ngoài đẩy mở ra.

Người đi vào là trợ lý, trợ lý nhìn xuống những thứ trên bàn làm việc của cô sau đó hỏi: “Công việc rất nhiều đi, có vấn đề gì quá lớn hay không?”

Tô Lương lắc lắc đầu, có điều vẻ mặt không quá buông lỏng, trả lời: “Trước mắt chỉ là một chút vấn đề nhỏ thôi, nhưng không gặp phải vấn đề gì không thể giải quyết, nếu như có tôi sẽ hỏi cô.”

Trợ lý gật gật đầu, sau đó hỏi: “Công việc trong tay cũng không phải quá nóng vội, lát nữa phía quản lý phải mở một hội nghị, cô đi cùng tôi, là hội nghị nội bộ của chúng ta.”

Tô Lương vội vàng nói được, trợ lý lại nói: “Hôm nay lần này cô hãy xem nhiều bản ghi chép vào, sau đó chờ kết thúc thì tóm tắt hội nghị các thứ, tôi đến dạy cô cụ thể phải làm như thế nào.”

Nói xong còn mỉm cười: “Gần đây bảo cô học nhiều thứ như vậy, cũng biết là đã làm khó cô rồi, nhưng chúng ta cùng nhau cố gắng, vì cuộc sống tốt đẹp sau này.”

Cô ta xem như là đã nói một câu thành thật, là bọn họ đều vì cuộc sống tốt đẹp sau này.

Tô Lương nói được, thái độ cũng rất kiên định.

Sau đó trợ lý xoay người rời đi, trước khi rời đi còn làm động tác cổ vũ cố lên với cô.

Chờ đến khi cửa phòng làm việc một lần nữa khép lại, Tô Lương hít một hơi thật sâu, vỗ vỗ ngực mình.

Cho dù đối phương giúp đỡ mình có phải là thật sự mang theo một vài mục đích khác hay không, ít nhất có một số điểm tốt, cô quả thật là có thể nắm được trong tầm tay, vậy thì cũng không cần phải quan tâm quá nhiều thứ khác làm gì.

Tô Lương sắp xếp lại tài liệu ở trên bàn một chút, sau đó liền mang theo bút và bản ghi chép ra, đi đến phòng hội nghị.

Bên trong phòng hội nghị đã có người chờ đợi rồi, Tô Lương vừa đi vào, những người này gật đầu chào hỏi cô.

Thật ra có rất nhiều người Tô Lương cũng không nhận ra.

Nhưng rất rõ ràng tất cả những người này đều nhận ra cô, con người một khi có tiếng tăm chính là có điểm tốt này.

Cho dù là người xa lại, bọn họ cũng muốn bày ra thiện ý đối với cô.

Đây là đãi ngộ mà trước đây cô chưa từng được hưởng thụ qua.

Qua một lúc sau, trợ lý cũng đến đây, sắp xếp vị trí cho Tô Lương, sau đó khẽ dặn dò tất cả công việc lát nữa cô phải chú ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận