Ông hai giữa trưa lại đến tìm Trì Cảnh, đi tới cửa ông liền ngớ người.
Cửa văn phòng đang mở, bên trong có hai người đang ngồi, hai người kia giống như đang đàm phán, ở giữa cách cái bàn làm việc, đều đang nhìn đối phương, trên mặt đều không có biểu cảm gì.
Ông hai do dự một chút, vẫn là nhấc chân đi vào.
Ông đi đến chỗ cách hai người mấy bước thì dừng lại, “Hai người các con đây là đang làm gì, dỗi nhau hả?”
Trì Cảnh đảo mắt nhìn cậu hai một cái, “Sao ba không nghĩ tốt một chút, con kiếm chuyện, con sẽ sống yên sao?”
Ông hai lại bước hai bước sang bên cạnh Tô Lương, nhìn cô chằm chằm, “Vậy đây là thế nào, mặt đứa nào cũng không cảm xúc hết.”
Trì Cảnh bật cười, “Ba không hiểu đâu.”
Ông hai đúng là không hiểu, thanh niên bây giờ yêu đương đều như vậy sao, nhìn giống như là muốn đánh nhau vậy.
Ông hai cầm phần văn kiện trong tay, trực tiếp ném lên bàn làm việc của Trì Cảnh, “Cho ngươi phần văn kiện này, con coi trước đi, có gì không hiểu con hỏi lại ba, ba không quấy rầy hai người các con nữa.
Tô Lương trực tiếp đứng lên, “Phải đi làm rồi, con đi làm trước đây.”
Ông hai vội nói, “Đừng a, hai người các con nên làm gì thì làm đi, coi như ta chưa có tới qua.”
Tô Lương lần này cũng không ngại nữa, “Hai người bọn con không có chuyện gì, con đi làm trước.”
Nói xong cô cất bước đi ra khỏi văn phòng của Trì Cảnh trước.
Ông hai thấy Tô Lương đi rồi, cũng liền đứng tại chỗ, “Hai người các con sao thế, thật sự không giận nhau à?”
Hai người bọn họ nhìn cũng đúng là không giống dỗi nhau, nhưng cũng không giống không có chuyện gì, nói chung là xảy ra chuyện gì đó.
Trì Cảnh dựa ra ghế ngồi phía sau, “Không có giận dỗi, chính là chọc em ấy chơi thôi, da mặt em ấy mỏng, có chút chịu không nổi.”
Ông hai cười, “Bản thân con kiềm chế một chút, vừa cua được, con đừng có hù người ta chạy mất đó.”
Trì Cảnh nghe ông nói thế xong liền bật cười thành tiếng, “Chắc không đâu, ba đừng thấy da mặt em ấy mỏng, nhưng không tới mức không kiên định đâu.”
Trong mắt anh Tô Lương vẫn là một cô gái rất có chủ ý của riêng mình.
Vả lại kiểu giỡn của người yêu này, phần lớn đều mang theo chút ý bồi dưỡng tình cảm.
Tô Lương bày ra gương mặt giận dỗi với anh, nhưng mà trong mắt anh, ánh mắt của cô toàn là ý cười.
Cái này chính là cách ở bên nhau của riêng người yêu đi, mỗi một đôi đều khác nhau.
Tô Lương không ở đây, ông hai cũng liền hỏi một chút Trì Cảnh, hỏi anh cùng Tô Lương tiếp theo dự định thế nào.
Lần này ông hỏi không gấp rút nữa, không hối Trì Cảnh nhất định phải nhanh chóng rước Tô Lương về nhà.
Trì Cảnh nói, “Nhà em ấy bên kia không có người lớn nữa, cho nên chủ yếu là ý nhà mình bên này thôi, chủ nhật con dắt em ấy về nhà lớn, coi như chính thức gặp phụ huynh một cái, tiếp theo chính là con ở bên em ấy, con cũng biết mọi người gấp, thật ra con cũng gấp, nhưng mà loại chuyện này có lúc vẫn là phải từ từ.”
Ông hai cũng biết, “Thật ra ba cũng ổn, chủ yếu là mẹ con, mẹ con hai ngày nay tối nào cũng không được, cũng không biết trong lòng bà ấy nghĩ gì nữa, con không bạn gái bà ấy ngủ không được, bây giờ con có bạn gái rồi bà ấy vẫn ngủ không được.”
Trì Cảnh nở nụ cười, “Kệ bà ấy đi, bản thân mẹ lúc nào cũng đắn đo, nói lý gì với mẹ mẹ cũng không nghe, con cũng không biết nên làm thế nào nữa.”
Ông hai gật gật đầu, “Hai người các con đừng bị ảnh hưởng là được, con lớn thế này khó khăn lắm mới có bạn gái, nhà chúng ta cũng không cần điều kiện gì khác, các con ở bên nhau ổn là được, cho nên có vài lời con phải nói rõ với cô ấy, bảo cô ấy không cần áp lực quá.”
Trì Cảnh nói biết rồi, ông hai chờ đến thời gian làm việc cũng liền rời đi.
Ông đi đến văn phòng của Tô Lương, đúng lúc trợ lý thừ hai đi ra ngoài, cửa văn phòng lúc đóng lúc mở, ông nhìn thấy Tô Lương ngồi bên trong.
Tô Lương đang cầm văn kiện so với số liệu trên máy tính, dáng vẻ nhìn đặc biệt nghiêm túc.
Khỏi cần phải nói, chỉ nói tới phương diện năng lực làm việc, Tô Lương đúng là đã tính là không tệ rồi.
Cô không có được đào tạo chính quy, hoàn toàn chính là dựa vào sức lực bản thân nghiêm túc còn có một chút cẩn thận để chống đỡ công việc này.
Cũng tính là rất không dễ dàng.
Ông hai đợi của đóng lại, nhìn trợ lý thứ hai một cái, “Công việc gần đây đừng sắp xếp cho cô ấy nhiều quá, cô ấy dạo trước cứ tăng ca rồi, cũng rất mệt rồi.”
Trợ lý thứ hai nghe xong liền cười, “Được, tôi biết rồi.”
Ông hai bình thường nói chuyện làm việc cũng rất bình dị gần gũi, cho nên trợ lý thứ hai có lúc có thể nói đùa với ông hai vài câu.
Cũng tỷ như lúc này cô liền trực tiếp mở miệng hỏi, “Tiểu Tô bên đó với giám đốc nhỏ có phải là sắp tới ngày lành rồi không, thấy hai người họ ở bên nhau rất ngọt ngào, chuyện gì cũng phải làm ngay cho nóng.”
Ông hai khẽ gật đầu, “Cụ thể hai người họ sắp xếp thế nào tôi cũng không rõ, nhưng tôi cũng nghĩ giống cô, nhân lúc tình cảm tốt thì định đoạt luôn, sau này sẽ không có nhiều thay đổi nữa.”
Nghe ông hai nói như thế, trợ lý thứ hai liền nói, “Tiểu Tô cô bé này cũng rất vững, hai người họ chắc không có vấn đề gì đâu.”
Ông hai nói câu đúng vậy a, cũng liền không nói thêm gì khác.
Một bên khác trong văn phòng Tô Lương đang tập trung tinh thần vào làm việc.
Con người của cô vừa bận liền không nghĩ được gì khác, trưa nay hơi nhiều việc một chút, thế là cô ổn định tinh thần rất nhanh.
Cô đầu tiên xử lý vài văn kiện nội bộ trên máy tính, sau đó lại nhìn những số liệu bên này mà cô phải thống kê một cái.
Đợi tất cả mọi chuyện đều làm xong, cô mới phản ứng lại, cũng đã sớm đến giờ tan sở.
Tô Lương duỗi lưng một cái thật dài, sau đó nghỉ một lúc, nãy giờ Trì Cảnh không có tới, anh bên kia cũng hẳn là đang bận.
Cô cũng không có gấp, thu dọn bàn làm việc của mình một chủ, lại uống một hớp nước, sau đó mới cầm túi xách đứng dậy ra khỏi văn phòng.
Cửa văn phòng của Trì Cảnh vẫn đang mở, Tô Lương vừa đi đến cửa liền nhìn thấy Trì Cảnh cầm điện thoại ngồi sau bàn làm việc, dáng vẻ rất nghiêm túc.
Cô ngây người một chút, nhanh chóng đi vào, kết quả mới phát hiện Trì Cảnh thế mà đang chơi game.
Trì Cảnh tất nhiên cũng nghe thấy tiếng cô, tranh thủ ngẩng đầu nhìn cô một cái, sau đó nói, “Làm xong rồi, em chờ một chút, anh sắp chơi xong màn này rồi, sau đó chúng ta ra ngoài ăn cơm.”
Tô Lương nhíu mày, “Em còn tưởng anh đang làm gì, sao anh lại chơi game?”
Trì Cảnh ánh mắt một lần nữa đặt trên điện thoại, giọng nói mang theo ý cười, “Vừa rồi anh đến văn phòng của em nhìn một cái, em cũng không có phát hiện, anh thấy em đang bận liền không có quấy rầy em, trở về chờ em, đây không phải là do rảnh rỗi, chơi vài ván game giết thời gian sao.”
Tô Lương thật đúng là không có phát hiện Trì Cảnh vừa rồi tới văn phòng tìm cô, chẳng qua cô vừa rồi cũng đúng là quá nghiêm túc, đến tan sở của cũng không phát giác.
Lần này cô vòng qua bàn làm việc, đứng ở bên cạnh Trì Cảnh nhìn trò anh đang chơi trên điện thoại, cũng nhìn không hiểu mấy.
Chỉ là cảm giác Trì Cảnh hình như là thua, trên màn hình anh chơi người kia bị giết ngã xuống đất.
Tô Lương vừa định nói ván này anh thua rồi, kết quả lời nói còn chưa kịp nói ra, Trì Cảnh động tác đặc biệt nhanh, trực tiếp bỏ điện thoại xuống, sau đó xoay người lại kéo cánh tay của cô, trực tiếp kéo cô vào lòng mình.
Tô Lương một chút phòng bị cũng không có, ngồi ở trên đùi Trì Cảnh cô giật nảy mình, phản xạ có điều kiện đưa tay ôm Trì Cảnh, ngồi vững lại.
Trì Cảnh cười, “Nhìn đi, lần này tự em làm đó.”
Bên ngoài không có đồng nghiệp nào, cửa văn phòng lại đóng, Tô Lương không sợ nữa.
Cô đưa tay gõ lên ngực Trì Cảnh một cái, “Em phát hiện mặt anh thật sự rất dày, trước đây anh rõ ràng không có vậy.”
Trì Cảnh ừ một tiếng, nắm lấy tay Tô Lương để bên miệng, hôn một cái, “Anh của trước kia a, anh trước kia là không dám, lúc đó em quá nghiêm chỉnh, anh nào dám có hành động gì quá mức thân mặt với em.”
Vả lại trước kia Trì Cảnh cũng còn không có phát hiện tâm tư của mình, đối với Tô Lương cũng chỉ là cảm giác giữa đồng nghiệp với nhau.
Hiện tại quan hệ của hai người có thể mở khoá, anh có chút kỹ năng cũng liền được triệu hồi ra.
Tô Lương có chút ngại, thu tay lại, “Được rồi, ra ngoài ăn cơm đi, em đói rồi.”
Bận rộn cả buổi trưa, lúc bận không có cảm giác gì, đợi đến lúc dừng lại mới cảm giác trong bụng trống trơn.
Trì Cảnh nựng cằm của cô, hôn một cái lên mặt cô, sau đó mới buông cô ra, “Được, đi, đi ăn cơm.”
Hai người nắm tay ra khỏi công ty, công ty bên này người về gần hết rồi, cả đường đi không gặp phải ai.
Đợi lên xe xong Trì Cảnh mới nói, “Hồi chiều mẹ anh còn gọi điện thoại tới, hỏi em thích ăn cái gì, mẹ biết em chủ nhật sẽ cùng anh trở về, muốn căn dặn phòng bếp bên kia làm vài món em thích ăn.