Tùy Mị đến có chuẩn bị, cô ta mang một số giấy tờ tới.
Tất cả đều là yêu cầu chi tiết liên quan đến việc hợp tác.
Ngoài ra, trong hợp đồng còn đưa ra một số quyền lợi của nhà họ Tùy.
Trì Uyên đi đến ngồi cạnh Cố Tư, lại biến thành anh lúc làm việc.
Anh cầm tài liệu, đọc tất cả các điều khoản một lượt
Thật ra hợp tác kiểu này khá đơn giản, nhà họ Tùy cũng không có yêu cầu quá đáng.
Trì Uyên chỉ tìm mấy điều khoản rồi nêu ý kiến của mình.
Cố Tư không hiểu gì, cô mù tịt chuyện kinh doanh.
Thậm chí cô không biết nghĩa của các chuyên ngành thương mại mà Trì Uyên và Tùy Mị nhắc tới.
Cố Tư ngồi đó, vẫn cầm cốc nước của Trì Uyên.
Cô nhìn Trì Uyên và Tùy Mị nói chuyện, lẳng lặng mỉm cười.
Nhìn đi, đây là sự khác biệt.
Chẳng trách ngày nào bà Trì cũng bảo cô không bằng Tùy Mị, không thể giúp đỡ Trì Uyên.
Hai người ngồi cạnh nhau, cô vừa mở miệng đã lộ tẩy.
Cô chỉ khoe miệng thôi, trong khi Tùy Mị thật sự có thực lực.
Điều này khiến cô hết sức khó chịu.
Cố Tư uống nước, sau đó đặt cốc nước sát miệng Trì Uyên: “Anh uống nước đi!”
Trì Uyên hơi nhíu mày, quay sang nhìn cô.
Nhưng Cố Tư không có vẻ gây sự, sắc mặt bình thản.
Có lẽ đây là hành động vô thức.
Không liên quan đến điều gì khác.
Trì Uyên mím môi, mãi lâu sau mới chạm hờ môi vào rìa cốc.
Cố Tư rụt cốc về, bỗng nhiên cảm thấy nhàm chán.
Cô đang làm cho ai khó chịu vậy?
Sao cô lại cảm thấy người khó chịu nhất là bản thân mình?
Cố Tư đặt cốc xuống, nhìn Trì Uyên và Tùy Mi mải miết nói chuyện.
Cô chậm rãi đứng dậy, đi đến bàn làm việc của Trì Uyên.
Cô tìm kiếm trên máy tính, tìm được các bài đăng liên quan đến Trì Uyên.
Vạn Phong lại có hành động, tung ra một đoạn video.
Đó là đoạn video ngắn ghi lại cảnh hôm đó Trì Uyên tới tham dự bữa tiệc chó má kia của Vạn Phong.
Trong video có rất nhiều người, hẳn là các quản lý cấp cao của Vạn Phong.
Bên cạnh Trì Uyên là Tử Thư.
Ý nói tối hôm đó cô không đi cùng.
Ừm! Cố Tư nhếch môi.
Thật ra hành động này không hề sáng suốt.
Đoạn video này được tung ra chứng tỏ đêm đó có camera giám sát quay lại.
Vì vậy, một khi Vạn Phong bị yêu cầu công khai toàn bộ video, bên đó sẽ rất bị động.
Cố Tư lười đọc bình luận.
Đoán chừng sẽ có một nhóm người dẫn dắt dư luận.
Làm lớn chuyện này trên mạng chỉ khiến người ta chê cười chứ chẳng giải quyết được vấn đề gì.
Tiếp đó, Cổ Tư lại đọc tin tức khác.
Cô cảm thấy chẳng có gì thú vị.
Cô vừa đọc vừa chú ý tình hình của Trì Uyên và Tùy Mị.
Hình như hai người rất chăm chú. Trì Uyên nghiêm túc cầm tài liệu, đang trao đổi với Tùy Mị về chi tiết hợp đồng và điều khoản ràng buộc giữa hai bên.
Cổ Tư quan sát hồi lâu, kết quả Tùy Mị ngước mắt nhìn cô từ xa.
Không thể nói cô ta khiêu khích, nhưng vẻ mặt có phần mỉa mai,
Tùy Mị chỉ nhìn Cố Tư vài giây rồi dời mắt, tiếp tục nở nụ cười nhẹ nhàng với Trì Uyên.
Trì Uyên không phát hiện chuyện vừa xảy ra, chỉ tập trung đọc tài liệu.
Lần này Cố Tư không nổi giận.
Trì Uyên đang ở đây, Tùy Mị không có hành động thực tế, nếu cô hành động như lúc ở nhà họ Trì thì thành ra cô đuối lý.
Cố Tư dựa vào lưng ghế, suy nghĩ giây lát rồi lấy điện thoại ra, mở chức năng quay phim.
Cô giả vờ nhìn điện thoại, nhưng camera nhằm thắng Tùy Mị.
Một lát sau, Cố Tư cười giễu cợt, Tùy Mị nhìn cô theo phản xạ có điều kiện.
Tất nhiên là Trì Uyên cũng nhìn cô, có điều anh biết tính cô.
Vì vậy, anh chỉ liếc nhìn rồi dời måt.
Nhưng Tùy Mị vẫn nhìn Cố Tư.
Cố Tư dịch điện thoại ra, đồng thời bĩu nhưởng mày với Tùy Mị, dáng vẻ cực kỳ khiêu khích.
Sắc mặt Tùy Mị vừa lạnh lùng vừa trào phúng.
Cô ta nhìn Cố Tư đầy khinh thường. Bây giờ cô ta không giả vờ nữa.
Thậm chí cô ta còn cười khẩy, nhếch miệng, nhún vai.
Cố Tư lên tiếng, giọng điệu tươi cười và vô cùng thân thiện, hoàn toàn trái ngược với vẻ mặt: “Hai người làm việc chăm chỉ quá, tôi quay video cho hai người nè!”