Trì Uyên hơi kinh ngạc: “ Ba mẹ, sao hai người lại tới đây?
Bà Trì nhìn anh: “ Ba con nói con hôm nay không được khỏe, buổi chiều xin nghỉ ở nhà nghỉ ngơi, mẹ không yên tâm, qua đây thăm con.”
Tiếng chuông cửa thật sự cũng làm phiền Cố Tư.
Chỉ là cô đi qua, nhìn thấy hai người này đến, lập tức quay trở lại phòng bếp.
Bà Trì cũng liếc nhìn vế phía Cố Tư.
Bà vẫn cảm thấy khó chịu như cũ, bà ám ảnh đối với căn nhà này.
Lúc nãy đứng ở cửa, không biết lại nghĩ đến lần trước, lúc Cố Tư đá bà ngã lăn trước mặt người giúp việc.
Lòng bà vẫn còn bực tức.
Trì Chúc và bà Trì ngồi xuống ghế sofa
Bà Trì nhìn nhìn căn nhà.
Tầng một trang trí không giống kiểu Trì Uyên có thể làm.
Bà nhỏ giọng hỏi Trì Uyên: “Đây là ngôi nhà mà con đã tặng cho cô ta trước khi ly hôn.”
Trì Uyên gật đầu.
Bà Trì hừ một tiếng.
Cuộc hôn nhân và ly hôn này của Cố Tư, quả thực là có lời.
Từ một đứa nghèo trắng tay, xoay mình trở thành một người phụ nữ giàu có.
Mở công ty làm ăn nghiêm túc, cô cũng không thể kiếm lời được nhiều như vậy.
Trì Chúc nhìn Trì Uyên: “ Buổi chiều con nói không khỏe, có phải vì những chuyện trên mạng?”
Trì Uyên cười: “ Không phải, những chuyện này, còn chưa đến nổi.”
Trì Chúc gật đầu: “ Không phải thì tốt, ta cũng nghĩ không nên như vậy, chỉ cần con không làm, chuyện này cũng không vấn đề gì.”
Tri Uyên “ừ” nói: “Bên Vạn Phong, những ngày này có lẽ là bước nhảy vọt nhất của Vạn Phong, nhưng chắc chỉ được vài ngài.”
Trì Chúc hiểu ý của Trì Uyên, ông nói: “ Ta cũng nhận được tin này, đã bắt đầu có đội đi kiểm tra thông tin, kết quả chắc sẽ nhanh được truyền ra ngoài thôi.”
Trì Uyên nhếch môi, chuyển chủ đề: “ Mọi người đến đây, bên bà nội có nói gì không?”
Bà Trì trầm ngâm.
Bà cụ biết bà đến đây, đặc biệt dặn dò bà, không được gây sự với Cố Tư.
Đặc biệt bây giờ trên mạng đang gây rắc rối, tuyệt đối không gây cản trở cho Trì Uyên.
Bà Trì đương nhiên đồng ý, chỉ là sự không cam chịu trong lòng bà thật sự quá lớn.
Cố Tư xào rau trong phòng bếp, sau đó tự mình mang thức ăn đến phòng ăn.
Cô thật sự không muốn gọi những người nhà họ Trì kia.
Nhưng mà cô cũng không có khúc mắc gì với Trì Uyên.
Trước giờ cũng chưa gây khó dễ cho cô.
Nếu cô làm mất mặt anh, ngược lại tỏ ra là bản thân không hiểu chuyện.
Vì vậy Cố Tư nghĩ lại, vẫn đi đến cửa phòng ăn: “ Cơm đã xong, có thể ăn được rồi.”
Cô cũng không gọi rõ tên ai.
Trì Uyên nhìn Cố Tư, Cố Tư có thể làm như vậy, anh cũng xem là bất ngờ.
Đoán chừng cô cũng là giữ thể diện cho anh.
Trì Uyên đứng dậy, nhìn Trì Chúc và bà Trì mở lời: “ Vẫn còn chưa ăn cơm, qua kia cùng ăn đi, tay nghề của Cố Tư khá tốt.”
Bà Trì ủ mặt: “Ta không ăn, ta không đói.”
Bà thật sự là muốn nói ra những lời khó nghe hơn.
Nhưng bởi vì trước khi đến đây bà cụ đã dặn đi dặn lại, những lời nói kia trong miệng bà liền thay đổi.
Trì Chúc cũng không muốn bà Trì làm cảnh xấu hổ.
Liền kéo bà Trì: “ Đi đi, đi ăn một chút, cho A Uyên dễ ứng xử.”
Bà Trì vẫn xụ mặt: “Qua đi, tôi thật sự không ăn được, nếu tôi đi qua, mọi người ăn sẽ mất ngon.”
Bà Trì tính tình không tốt, tính khí có chút bốc đồng, điều này tất cả mọi người đều biết.
Nếu thật sự cùng bàn với Cố Tư, trong chốc lát nhất định sẽ sinh chuyện.
Cố Tư không phải như Cố Tư của trước đây.
Cô của bây giờ biết rõ nhất là châm chọc, khiêu khích khiến người khác tức giận.
Bà Trì sẽ không chịu được vài câu của Cố Tư liền sẽ phản bác lại.
Trì Chúc cũng hiểu chuyện này.
Ông nhìn Trì Uyên: “Như vậy đi, con không sao, cứ ăn cơm đi, ta cùng mẹ con về trước.”
Trì Chúc nói xong, Cố Tư ở bên kia đi thẳng qua.
Cô nhìn Trì Chúc cười: “Bác Trai, ăn cơm xong rồi đi, con nấu xong rồi, ngoài trời cũng đã tối, con nấu cũng không tệ lắm.”
Cố Tư như vầy, khiến người khác nhìn vào rất thoải mái.
Trì Chúc xua tay: “không cần không cần, nhà bên kia còn có việc, cần trở về, lần sau có thời gian sẽ qua đây nếm thử tay nghề con.”
Cố Tư mỉm cười, trông rất nịnh nọt: “Vâng ạ, quyết định vậy đi, lần sau bác tới, bác thích ăn món gì con sẽ nấu cho bác.”
Tri Chúc ôi một tiếng, xem như là đã đồng ý.
Sau đó ông cùng bà Trì đi ra ngoài của, dặn dò Trì Uyên vài câu chú ý sức khỏe, rồi đi.
Ngay sau khi hai người họ đi, nụ cười trên mặt Cố Tư trong chớp mắt biến mất.
Cô quay người đi về phòng ăn.
Trì Uyên quay đầu nhìn Cố Tư, thấp giọng cười, cũng theo đi qua đó.
Edit by Yến.