Yêu Lại Từ Đầu Cố Tư Trì Uyên

Cố Tư chán ghét nói “Thật là khốn nạn. Ý tôi là, cậu cũng chưa gặp cô gái đó. Nếu cậu thật sự thíċh cô gái đó thì sao?”

Trì Cảnh mỉm cười, như là đang giễu cợt, “Đúng vậy, làm sao bây giờ.”

Chủ đề này gần như kết thúc ở đây.

Cố Tư và Trì Cảnh đi dạo quanh khu quà tặng, hai người cũng không mua được gì.

Trì Cảnh suy nghĩ một chút, “Nếu không được ra mấy của hàng bên ngoài xem thử, có thể sẽ có thứ tốt hơn ở đây.”

Cố Tư nhìn một chút, mới đó mà cũng gần đến trưa, đi dạo thêm chút nữa, cô cũng lấy cớ về nhà ăn trưa, cũng không sao.

Cho nên Cố Tư không từ chối, đi theo Trì Cảnh đến hai cửa hàng bên ngoài trung tâm thương mại.

Chọn quà sinh nhật, vốn cũng không có dễ gì.

Đặc biệt là đối với một người giàu, mà còn là chọn cho một lớn tuổi mà còn có nhiều tiền.

Độ khó cứ thế mà tăng thêm vài tầng.


Sau khi xem hai cửa hàng, Cố Tư mỉm cười, “Hay là, cậu gọi hỏi chú Hai xem, xem chú ấy có muốn cái gì không?”

Trì Cảnh lắc đầu nhìn một cửa hàng gần đó, “Cô nói thử xem, ba tôi mà tôi còn không hiểu rõ ông thích gì, giờ còn đi hỏi ông ta, ông ta sẽ cảm thấy tôi không có thành ý, cảm thấy tôi rất qua loa, vậy thì không bằng cứ tùy tiện chọn một món quà cho ông là tốt rồi.”

Cố Tư mím môi không nói nữa.

Đi theo Trì Cảnh đến một cửa hàng khác, Cố Tư đi đến quầy hàng bên kia đứng nhìn.

Ở đây đều là vòng tay.

Thứ này Cố Tư không biết dùng để làm gì.

Nhưng có vẻ như giới nhà giàu rất thíċh sử dụng những thứ hào nhoáng này.

Cố Tư nhìn rồi chỉ vào một đôi vòng nói: “Trì Cảnh, nhìn cái này, cái này thì sao.”

Trì Cảnh nghiêng người xem qua, kêu nhân viên lấy ra.

Một đôi vòng bạc, họa tiết trên trông hơi phức tạp.

Tuy hơi cũ nhưng không quá cũ, nhìn khá phong cách.

Trì Cảnh cầm lên xem xét, “Nhìn thế này ngược lại khá là đẹp.”

Cô nhân viên bán hàng bên cạnh vội cười giải thíċh: “Bạn gái ngài thật có mắt nhìn. Đôi vòng này là kiểu mới của cửa hàng chúng tôi, sáng hôm nay mới mang đến, chỉ có một đôi này thôi, bên trụ sở chính chỉ cho phép khu vực tung ra một đôi này, cho nên không dễ dàng gì có được.”

Cố Tư hít sâu một hơi, “Cô hiểu lầm rồi, hai chúng tôi…”

Nghĩ nghĩ lajii thấy thôi, không có gì phải giải thíċh.

Trì Cảnh không để ý tới nhân viên bán hàng, chỉ nhìn chằm chằm vào vòng tay một chút, sau đó quay đầu nhìn Cố Tư, “Cô thấy nó có đẹp không?”

Cố Tư gật đầu, “Cũng được, chí ít là tốt hơn mấy thứ chúng ta đi xem nãy giờ, còn có một điểm cộng là có tính ứng dụng.”


Trì Cảnh gật đầu, “Vậy thì lấy cái này đi.”

Nhân viên bán hàng lập tức gói lại.

Trì Cảnh thanh toán.

Hai người bước ra khỏi cửa hàng.

Cố Tư nói: “Ừm, thời gian không còn nhiều, tôi phải về nhà, Trì Uyên chắc còn đang đợi ở nhà, chờ tôi về nấu cơm.”

Trì Cảnh nhếch miệng, “Tôi còn nghĩ muốn cảm ơn cô đã giúp tôi đi chọn đồ, định mời cô đi ăn cơm.”

Cố Tư xua tay, “Không cần, không phải chuyện gì vất vả lắm, hơn nữa cậu chắc cũng bận, tôi cũng không muốn làm trễ thời gian của cậu.”

Trì Cảnh gật đầu, “Ừm, sau này có cơ hội tôi sẽ mời cô ăn cơm lần nữa.”

Cố Tư cười nói không sao, sau đó bắt taxi ở ven đường.

Chỉ là xe vừa chạy không xa, Cố Tư liền bảo xe dừng lại.

Cô ngồi trong xe, nhìn ra bên ngoài.


Xe vừa chạy tới quảng trường trước trung tâm thương mại trước.

Hiện tại ở quảng trường bên kia có hai người phụ nữ, họ vừa bước xuống xe, chắc muốn đi dạo quanh đó

Cố Tư cũng trả tiền rồi xuống xe.

Cô ấy đang đứng cách đó không xa.

Hai mẹ con hoàn toàn không nhìn thấy Cố Tư, hai người đều đang cười.

Cố Tư lần trước đi ăn cơm với Trì Uyên thì gặp nhà họ Tùy đang ăn cơm bên ngoài.

Lúc đó nhìn vào phòng riêng, cũng hơi thấy khuôn mặt của bà Tùy.

Khi ấy cũng không nhìn được rõ ràng.

Nhưng hiện tại, nhìn thấy cẩn thận rõ ràng, bà Tùy trông thật phúc hậu.

Edit by Bell.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận