Cả buổi sáng Cố Tư chỉ ở nhà, đến trưa, Tử Thư gọi điện đến như đã hẹn.
Nội dung chỉ là muốn mang mấy kiến trúc sư thiết kế đến cửa tiệm xem thử.
Mạnh Sướng đã đưa chìa khóa dự phòng cho Cố Tư, thực sự rất tin tưởng Cố Tư.
Cố Tư nhanh chóng đón xe đi đến cửa tiệm.
Mạnh Sướng không có ở đó, trong tiệm cũng không có bán gì, cũng đã vệ sinh sạch sẽ.
Cố Tư mở cửa, Tử Thư cùng vài người đi vào trong, bắt đầu công việc.
Những người thợ, thầy đó rất chuyên nghiệp, đo lường kích thước cửa tiệm, sau đó gõ gõ vào vách tường, lại nhìn đến vị trí điện nước.
Cố Tư đứng ngay cửa, nhìn đi nhìn lại cũng không hiểu gì, không dám đến gần làm phiền gì cả.
Tử Thư ở bên trong nhìn sơ một vòng, sau đó đi đến đứng bên cạnh Cố Tư, “Sắp tới sẽ rất bận đấy, cô muốn tự mình giám sát quá trình thi công, hay là để tôi”.
Không đợi Cố Tư trả lời, Tử Thư liền nói tiếp, “Tôi thấy cô xem cũng không hiểu, tôi đến sẽ hợp lý hơn, chủ yếu là cô phải tin tưởng tôi”.
Cố Tư phì cười, “Tôi tin tưởng anh, anh nói làm sao thì làm vậy, sau này nếu chỗ tôi làm ăn phát đạt, anh qua đây tôi sẽ…”
Cố Tư dừng một lúc, nhìn về hướng khác, “…Tôi sẽ giới thiệu bạn gái cho anh”.
Lần này Tử Thư bị chọc cho cười,”Thôi bỏ đi ha, cô xem bản thân cô còn chưa hiểu rõ tôi, lại còn đòi mai mối cho tôi”.
Những lời này, tự nhiên làm cụt câu chuyện.
Cố Tư giương mắt nhìn.
Tử Thư tiếp tục cười haha, “Nói đùa thôi, cô với chồng cũ không khác nhau lắm, tôi tin năng lực của cô, hoàn thành công việc này không thành vấn đề”.
Không biết anh ta đào đâu ra niềm tin với cô nữa, Cố Tư còn không nắm bắt được tình hình,nhưng anh ta lại có những tính toán kỹ lưỡng từ trước.
Cố Tư phủi tay, “Đừng nhắc tới anh ấy, nói tới là tôi lại thấy khó chịu”.
Hiện tại Trì Uyên có vẻ như muốn sống cùng với cô, nguồn gốc sâu xa cho việc này bản thân lại chưa từng nghĩ tới.
Những người thầy, thợ bước đến hỏi cô vài câu, Cố Tư không hiểu, hỏi gì cũng không biết
Cô nhanh chóng đưa số điện thoại của chủ thuê cho bọn họ, để người ta trực tiếp hỏi.
Cô quyết định đưa số điện thoại cho chủ nhà cho thuê để kiến trúc sư tự gọi hỏi chuyện.
Những người thầy, thợ sang bên cạnh gọi điện, Cố Tư nghĩ ngợi, liền nói ra sự việc Chương Tự Chi đã gọi điện cho mình.
Tử Thư không biết mối quan hệ giữa Cố Tư và Tự Chi, hai con mắt nhìn đến nỗi sắp rớt ra ngoài, “Cô với cậu út nhà họ Chương, sao lại có quan hệ tốt như vậy?”
Cố Tư cười, “Con người anh ta thực ra cũng tốt, không có kinh khủng như người ta nói”.
Tử Thư lắc đầu cười, “Có thể là đối tốt với cô, phiền phức mà anh ta gây ra thực sự rất nhiều”.
Cố Tư cũng không để ý quá nhiều, chỉ nói, “Đối tốt với tôi là được rồi, những thứ khác tôi không muốn để ý lắm”.
Vốn dĩ bạn bè cô không nhiều, có một Chương Tự Chi như vậy cũng rất vui rồi.
Tử Thư còn muốn nói gì đó, điện thoại ở trong túi lại đột nhiên reo lên.
Anh ta dừng lại sau đó lấy điện thoại ra, nhìn một chút rồi nghe máy.
Là Trì Uyên, chủ yếu chỉ hỏi tình hình bên đây như thế nào.
Tử Thư nói chuyện một lúc, những người thợ nói rằng nhìn chung cứ theo bản vẽ mà làm, một số nơi có kích thước không giống, nhưng cũng không phải là trở ngại gì lớn.
Đến đây Trì Uyên yên tâm rồi, sau đó thuận miệng hỏi một câu, Cố Tư có ở bên đó không.
Cố Tư nghe thấy hết những lời nói trong điện thoại của Trì Uyên, liền hắng giọng, “Tôi ở đây, anh có việc gì muốn nói với tôi sao?”
Tử Thư thấy vậy, đưa máy cho Cố Tư.
Cố Tư cứ alo một hồi thì nghe thấy Trì Uyên nói, “Tối nay tôi đi tiếp khách, có lẽ sẽ không về ăn cơm, cô nhớ ăn tối xong thì khóa cửa lại cẩn thận”.
Cố Tư à một tiếng, vốn dĩ định nói, tối nay mình cũng có việc, rốt cuộc suy nghĩ một lúc, những chuyện như này cũng không cần thiết nói với anh ta.
Cuối cùng chỉ nói, “Được, tôi biết rồi”.
Trì Uyên chỉ muốn nói với Cố Tư như vậy, dặn dò xong liền cúp máy.
Cố Tư trả điện thoại lại cho Tử Thư, rồi đứng ở kế bên phụ trách giám sát mấy người thợ đang làm việc trong tiệm. cập nhật nhanh tai .hang tr uyen.com
Không biết vì sao, nhưng cô cảm thấy chẳng có hứng thú gì.
Cố Tư nói với Tử Thư, “Tôi đi làm thêm một chiếc chìa khóa mới, lát nữa sẽ đưa anh chìa mới, sau này anh cứ tự nhiên mà vào.”
“Sao cô không đem cả cửa tiệm này cho tôi luôn đi” Tử Thư bật cười.
Cố Tư trố mắt nhìn, “Anh nghĩ hay quá nhỉ”
Nói xong liền vẫy tay, xoay người đi ra ngoài.
Cố Tư không biết gần đây có tiệm làm chìa nào, chỉ có thể đi sát lề đường, vừa đi vừa nhìn.
Con đường này có đi qua vài lần rồi, nhớ man mán là có một con hẻm, trong đó người ta bày sạp rất nhiều.
Không vội vàng, đi đi dừng dừng, rốt cuộc tìm không thấy tiệm làm chìa nào, trái lại còn nhìn thấy người quen.
Nói là người quen, mà cũng không phải là quen lắm.
Bà hai của nhà họ Trì.
Mẹ của Trì Cảnh.
Trước đây Cố Tư gọi bà ấy là thím hai.
Có điều mẹ của Trì Cảnh rõ ràng cũng xem thường Cố Tư, lúc trước ở nhà tổ, mỗi lần trông thấy Cố Tư đều giả vờ như không thấy.
Còn chẳng thèm nhìn Cố Tư lấy một cái.
Cho nên hiện tại Cố Tư cũng không muốn gặp bà ấy.
Vốn dĩ cô và Trì Uyên ly hôn rồi, cho nên cũng chẳng còn họ hàng thân thích gì với bà hai nữa.
Xem như hai người chỉ là những người xa lạ.
Cố Tư giả vờ không nhìn thấy, cứ vậy đi thẳng về phía trước, có điều mới bước được vài bước, đột nhiên lại nghe thấy có người gọi mình.
Âm thanh này, Cố Tư rất quen thuộc.
Là Trì Cảnh, anh ta nói to, “Cố Tư, Cố Tư”.
Bây giờ có muốn giả bộ không thấy cũng không được.
Cô dừng lại, xoay người tìm kiếm giọng nói đó.
Không biết từ khi nào Trì Cảnh đã chạy đến, đứng cạnh bà hai.
Bà hai nhìn thấy cô ấy, vẻ mặt thật khó coi.
Cố Tư thở dài, vì Trì Uyên, hay là cứ bước đến đó vậy.
Cô hiện tại vẫn là bà nhỏ của nhà họ Trì, những phép tắc quy định vẫn còn tồn tại.
Bà hai đang cầm trên tay một vài túi mua sắm, xem chừng vừa mới đi mua đồ xong.
Cố Tư không chào hỏi bà hai, lại trực tiếp trò chuyện với Trì Cảnh, “Sao lại đột nhiên ở đây thế?”
Trì Cảnh a một tiếng, “Buổi trưa đi ăn cơm cùng với mẹ, đúng lúc chuẩn bị quay về công ty, không ngờ lại được gặp cô”.
Cố Tư chỉ cười, “Ra là thế”.
Trì Cảnh lại nói, “Sắp tới sinh nhật của cha rồi, tôi bàn bạc với Trì Uyên rồi, lúc đó hai người qua sớm một chút”.
Cố Tư gật đầu, “Được, nhất định sẽ qua”.
Bà hai không nói gì, đợi đến khi Cố Tư và Trì Uyên nói xong, bà ấy liền vỗ vào cánh tay của Trì Cảnh, “Mẹ đi trước đây”.
Chiếc xe đỗ bên cạnh, Cố Tư nhận ra, là xe riêng của bà hai.
Bà hai nhanh chóng ngồi vào trong xe, quay đầu nhìn Trì Cảnh một lần.
Trì Cảnh chỉ cười, chậm rãi đóng cửa xe lại.
Đợi đến khi xe của bà hai rời đi, Cố Tư mới thở phào nhẹ nhõm, “Cậu cũng nhanh trở về công ty đi”.
Trì Cảnh không có hành động gì, cười với cô, “Cô ở đây làm gì thế, hình như là đang tìm gì đó”.
Cố Tư gật đầu, “Muốn làm chìa khóa, nhưng không tìm thấy chỗ nào cả”.
Trì Cảnh ngây người, “Trùng hợp vậy, lúc nãy vừa ăn trưa xong có nhìn thấy một chỗ, tôi đưa cô đi nhé?”
Cố Tư đồng ý, “Được thôi”.
Trì Cảnh dẫn Cố Tư đi đến một con phố nhỏ, trên phố đều là những sạp hàng nho nhỏ.
Sạp làm chìa lại ở vị trí sát ở bên trong.
Trì Cảnh đứng một bên, “Lần trước cô có nói là mở tiệm gì đó, gần đây không?”
Cố Tư gật đầu, “Đúng rồi, khi nào cửa tiệm hoạt động thì ghé chơi, miễn phí cho cậu”.
Trì Cảnh bật cười, “Được thôi, cô nhất định phải mời tôi đến đấy”.
Edit by Nhi.