Mạnh Sướng sửng sốt một chút, liền cười ha ha, “Em với anh ta không tiếp xúc nhiều, cũng không biết anh ta rốt cuộc có phải là người tốt hay không, nhưng em cảm thấy, anh ta hẳn là một người có thể tin tưởng được.”
Cố Tư thở dài, “Bởi vì em không kết hôn với anh ấy, cho nên những gì em nhìn thấy đều là mặt khác cũng anh ấy.”
Nếu như đã cùng nhau đi tới hôn nhân, xem anh ấy là chồng thì sẽ cảm nhận được một khía cạnh khác.
Sau đó thẳng đến khi đóng cửa vào lúc chạng vạng tối, hai người cũng không quá bận rộn, Cố Tư nhường cho Mạnh Sướng về trước, còn mình thì ngồi lại bên trong cửa hàng.
Ở chỗ này so ở nhà, cảm giác cũng không khác biệt lắm, dù sao thì đều là địa bàn của cô.
Cố Tư ngồi cạnh cửa sổ, cảm giác hơi trống trải.
Ngày hôm nay bận rộn như vậy khiến cô cảm thấy vô cùng hài lòng.
Ngồi được một lúc, cửa tiệm bỗng bị ai đó đẩy ra.
Cố Tư vừa định mở miệng muốn nói nhưng cửa đã đóng lại, khi nhìn thấy người vừa tới thì lời nói liền nuốt lại vào trong.
Người đến là Tùy Mị.
Ngay lập tức cô liền cảm thấy, chắc chắn rằng cô ta không phải tới đây để ăn bánh ngọt.
Công ty nhà họ Tùy cách cửa hàng cũng không gần, bây giờ lại là giờ tan tầm, theo lý thuyết thì cô ta hẳn là phải ở trong công ty mới đúng.
Cô ta chạy thật xa tới đây, nếu như nói là đến ăn bánh ngọt, thì thật là có chút khó tin.
Cố Tư ngồi yên không động đậy, Tùy Mị bước vào liền đứng ở cửa, đầu tiên là nhìn cách bài trí của cửa hàng, sau đó mới xoay đầu lại nhìn Cố Tư.
Cô ta nở nụ cười, “Đóng cửa rồi sao?”
Cố Tư ừ một tiếng, “Đúng vậy, bảng cũng treo lên rồi.”
Tùy Mị đương nhiên cũng đã nhìn thấy tấm bảng, cười cười bước tới ngồi ở vị trí đối diện với cô, “Nhìn bộ dạng này của cô, cuộc sống cũng không tệ nhỉ.”
Cố Tư tựa lưng vào ghế ngồi, quay đầu nhìn bên ngoài, “Trước kia cuộc sống của tôi cũng không tệ.”
” Cũng đúng.” Cô ta gật đầu, “Chẳng phải lúc ly dị thì Trì Uyên đã cho cô rất nhiều tiền sao? Vậy nên cuộc sống chắc hẳn là phải tốt rồi.”
Cố Tư cười ha ha đứng lên, “Không chỉ lúc ly dị mà còn sau khi ly dị, Trì Uyên cũng cho tôi không ít tiền.”
Tùy Mị chu miệng, lập tức liền trở về dáng vẻ thường ngày của bản thân.
Cô ta nói, “Tôi nghe nói là Trì Uyên đã hỗ trợ tìm người trang hoàng lại cửa hàng này có phải hay không?”
Cố Tư liền trách cứ, “Đừng có suốt ngày nói là cô nghe người khác nói, cô cứ bảo là mình hỏi thăm người khác đi, làm người mà, phải thành thật một chút.”
Tùy Mị xì một tiếng liền bật cười, “Cô Cố vẫn luôn nói chuyện thẳng thắn như vậy sao? Làm tôi muốn khéo léo một chút cũng không được.”
Cố Tư quả thật không có biện pháp, “Tôi chính là như vậy, cái tật xấu này mãi mà vẫn không bỏ được.”
Cô ta thở dài một hơi, “Vậy tôi cũng nói thật, tôi thật ra đã muốn sớm tới nơi này nhìn một chút, nhưng dạo này vẫn luôn rất bận rộn, hôm nay thật may mắn mới có thời gian, liền muốn nhìn một chút xem cô có thể bị dày vò thành cái dạng gì, bây giờ thì xem ra, cảm giác cũng không tệ lắm, so với những gì tôi nghĩ thì tốt hơn nhiều.”
Cố Tư lập tức nhíu mày, “Ồ? Vậy thử nói một chút xem, cô nghĩ cái gì.”
Tùy Mị ngược lại cũng không quá khách khí,”Tôi nghe nói trình độ văn hóa của cô Cố cũng không cao lắm, cho nên là không hiểu việc kinh doanh, nhưng mà cô mở tiệm bán bánh thì cũng không cần đến những kiến thức chuyên nghiệp làm gì, chỉ cần có thể chiêu đãi khách hàng là được, cho nên chỗ này của cô bây giờ nhìn không tệ, cũng là việc bình thường.”
Cố Tư cười ha ha hai cái, ngón tay để lên bàn gõ từng nhịp, “Tôi nói thật với cô, tôi vừa nảy ra ý tưởng liền lập tức làm, tuy cũng không rất am hiểu nhiều nhưng việc buôn bán trong tiệm đều rất tốt, cô biết tại sao không, không phải là bởi vì tôi có nhiều khách ghé đến, mà là do tôi có hai khách hàng lớn.”
Cô xoay người nhìn bên ngoài một chút, nói tiếp, “Club của Chương Tự Chi, bên trong phần lớn bánh ngọt đều là do cửa hàng của tôi cung cấp, trừ phi là tôi không thể làm được nhiều như vậy, thì họ mới phải ra bên ngoài tìm mua, còn có công ty nhà họ Trì bên kia, trà chiều của nhân viên bọn họ đều là mua từ bên chỗ tôi, thật ra mà nói, nếu không mở cửa buôn bán mà chỉ cung ứng cho hai doanh nghiệp này thì hiệu quả và lợi ích của cửa hàng này cũng coi như là rất tốt.”
Khóe miệng Cố Tư cong lên, dáng vẻ lười biếng, “Tôi mở cửa hàng này thật ra là do quá rãnh rỗi mà thôi, nhưng tôi và cô có điểm giống nhau, chẳng phải là đều phải dựa vào người khác sao, cô thì dựa vào cha mẹ còn tôi thì có bạn bè và đàn ông.”
Cô chính là cố ý cho cô ta thấy sự mập mờ giữa mình và Trì Uyên, nói xong còn quay sang Tùy Mị cười ha ha thành tiếng.
Ý tứ trong đó không cần nói cũng biết.
Sắc mặt Tùy Mị thoáng chốc thay đổi, nhưng lại khôi phục lại dáng vẻ bình thường rất nhanh, nhấp miệng liền nói, “ Miệng lưỡi của cô Cố đúng là vô cùng lợi hại, tôi đã sớm được chứng kiến qua.”
Gương mặt Cố Tư duyên dáng, ánh mắt lần nữa nhìn ra bên ngoài, “Cô Tùy quả thật là khiến cho tôi bất ngờ, tôi cảm thấy cô với bà Trì rất giống nhau, nếu không thì hai người đi giám định DNA thử xem, nói không chừng năm đó nhà họ Trì có thể là đã ôm nhầm con.”
Tùy Mị không hiểu được ý của Cố Tư, thế nên cô đành phải tự mình giải thích, “Cô với bà Trì, đều tìm tôi gây phiền toái rất nhiều, nhưng dường như hai người đều không nhớ rõ. “
Cố Tư lắc đầu một cái, “Hai người thật sự vô cùng giống nhau, bà Trì lại còn nhìn cô rất thuận mắt, thế nên không loại trừ khả năng hai người là mẹ con ruột.”
Nếu như trước kia có người nói Tùy Mị giống với bà Trì thì cô ta có lẽ sẽ không nghĩ quá nhiều, nhưng mà bây giờ chuyện của bà Trì còn chưa hết “ hot”, cư dân mạng đánh giá bà ta cũng chẳng tốt lành gì.
Thế nên lúc này nói cô ta cùng bà Trì giống nhau, làm cho Tùy Mị cảm thấy chính là đang châm chọc cô ta.
Ngay lập tức sắc mặt cô ta liền không tốt.
Cố Tư vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm bên ngoài, sau đó nụ cười nơi khóe miệng ngày càng cong lên.
Xe của Trì Uyên dừng lại trước cửa tiệm, thì đã thấy được gương mặt của Cố Tư.
Anh có chút bất ngờ, vì kể từ sau khi ly dị đến nay, chưa bao giờ cô gặp anh mà lại làm ra vẻ mặt hào hứng như vậy.
Trì Uyên liền mở cửa xe đi xuống, đi tới trước cửa tiệm, sau đó mới thấy được người ngồi đối diện với Cố Tư.
Lại là Tùy Mị.
Anh dừng lại một chút, sắc mặt thoáng thay đổi.
Tùy Mị cũng thấy Trì Uyên, nội tâm hơi hoảng loạn nhưng sau đó liền trấn định.
Anh mở cửa bước vào, nhìn cô ta, “Cô Tùy sao lại ở chỗ này?”
Tùy Mị cười, “Tôi đi ngang qua nên muốn vào xem một chút.”
Trì Uyên quay đầu lại nhìn Cố Tư, “Đến giờ đóng cửa tiệm rồi thì tại sao em vẫn chưa về, làm anh đợi trước cửa nhà em một lúc lâu.”
Nếu như lúc trước Trì Uyên nói câu này, thì chắc hẳn cô sẽ hỏi anh đi đến nhà cô làm gì.
Nhưng bây giờ thì tình huống không tệ, làm cho cô hết sức vui vẻ.
Thế nên giọng của Cố Tư vô cùng tốt, “Em ngồi đây nghỉ ngơi một chút, bên phía club của họ Chương hôm nay đặt nhiều thứ nên là cả ngày nay em vô cùng bận rộn, giờ thấy hơi mệt.”
Vừa nói xong, cô liền xoay xoay cái cổ.
Trì Uyên đi tới sau lưng Cố Tư, rồi bóp bả vai cho cô, “Lần sau đừng nhận nhiều như vậy trong một lần, em với Mạnh Sướng chỉ có hai người, làm sao có thể làm nhiều như vậy.”
Nói xong anh có chút than phiền, “Bên phía công ty cũng vậy, những chuyện nhỏ nhặt này mà em cũng không biết cân nhắc một chút.”
Cô cười một tiếng, cũng không phản bác.
Sắc mặt Tùy Mị không đổi, nhìn Cố Tư và Trì Uyên một chút, giọng nói cũng trở nên qua quít, “Hai người đúng là, nếu như không biết thì có thể sẽ không nhìn ra là đã ly dị.”
Cố Tư nhìn chằm chằm ánh mắt của Tùy Mị, chỉ có dáng vẻ này của cô ta mới khiến Cố Tư khâm phục, dù cho trong lòng có tức giận thế nào thì cũng không để lộ gì.
Nếu là cô, chắc hẳn là không làm được.
Trì Uyên thở dài, “Đúng vậy, vốn là tôi định nhân dịp không ai biết mà phục hôn, có thể sẽ không quá bận rộn, nhưng kết quả là cô Cố đây vẫn không đồng ý, sống chết muốn đá tôi đi.”
Anh là đang đùa giỡn, Tùy Mị cũng làm bộ như đang trêu đùa mà cười ha ha.
Cố Tư cảm thấy Tùy Mị vô cùng buồn cười, thế nên sau khi cô ta cười xong thì cô liền vừa cười vừa đứng dậy.
Rất đột ngột, cũng rất kì quái.
Edit by Vythao.
hơn 400 chương. Các chị em đã đóng góp ib page để được vào nhóm ạ