Yêu Lại Từ Đầu Cố Tư Trì Uyên

Mặc dù trong nhà ăn không có nhiều người cho lắm, nhưng lôi lôi kéo kéo như vậy cũng không hay.

Trì Uyên rũ mắt, nhìn tay người phụ nữ sau đó nhíu mày lại.

Dáng vẻ Trì Uyên hơi lạnh lùng, có lẽ là do bình thường ít có biểu cảm.

Hiện giờ anh nhíu mày, có lẽ cũng không quá tức giận, nhưng trông giống như sẽ động thủ ngay lập tức vậy.

Người phụ nữ mím môi, không buông tay, “Sếp Trì, chúng ta ra ngoài nói chuyện được không, sếp Mã thật sự rất có thành ý, nếu lần này không nói được chuyện hợp tác, thì thật sự là tôi cũng không biết ăn nói thế nào.”

Trì Uyên cười nhạo một chút, vẻ mặt không có bất cứ sự hòa hoãn nào, “Cô có ăn nói được hay không thì liên quan gì đến tôi.”

Người phụ nữ sửng sốt, không biết nên nói gì.Trì Uyên rút cánh tay của mình về, ra khỏi nhà ăn, đi về phía thang máy.

Hôm nay anh không có việc gì, cho Tử Thư nghỉ, thật ra cũng là cho bản thân nghỉ một ngày.

Ba tháng gần đây anh vẫn luôn bận rộn.

Ông cụ mất rồi, sắp xếp lễ tang.

Vốn dĩ chuyện này đã đủ mệt mỏi rồi, ai ngờ sau lễ tang anh cũng không nghỉ ngơi lấy một ngày mà đi làm luôn. nhân viên còn được nghỉ hai ngày, anh lại chẳng được nghỉ một ngày nào.


Xem ra hiện giờ kế hoạch hợp tác với Vạn Phong phải ngâm nước nóng rồi.

Anh không cảm thấy tiếc, chỉ là cảm thấy rốt cuộc có thể nhân cơ hội lần này nghỉ ngơi một chút.

Người phụ nữ kia lại đuổi tới, nhưng không dám đi theo Trì Uyên vào thang máy.Cô ta dừng lại trước cửa thang máy, dáng vẻ ấm ức.

Chờ thang máy đóng lại, Trì Uyên mới thở hắt ra một hơi.

Không biết người phụ nữ này nghĩ cái gì mà mặc một bộ quần áo như vậy, khá giống với bộ quần áo mà ngày đó Cố Tư mặc ở bờ biển

Hơn nữa còn tết một cái bím tóc, để nó rũ trên vai một cách tùy tiên. ít nhiều có một chút bóng dáng của Cố Tư.

Nhưng không thể phủ nhận, Cố Tư đẹp hơn cô ta nhiều.

Vẻ đẹp của Cố Tư không phải đẹp trong ý nghĩa truyền thống.

Trong xinh đẹp còn có sự nhẹ nhàng thoải mái.

Anh đã gặp đủ loại phụ nữ trên thương trường rồi, chỉ có Cố Tư là lần đầu tiên được gặp.Trì Uyên vội vàng ép mình dừng lại, không biết mình đang suy nghĩ vớ vẩn cái gì.

Ra khỏi thang máy, Trì Uyên trở về phòng.

Kết quả mới vừa vào cửa, Tử Thư lại nhắn tin tới nữa.

Lần này là một bức ảnh.

Trong bức ảnh không chỉ có một mình Cố Tư mà người đàn ông ngày đó đến gần cô cũng có mặt.

Cố Tư đang ngẩng đầu nhìn chăm chăm về phía xa, người đàn ông đứng ở bên cạnh Cố Tư, nhìn chăm chăm vào Cố Tư.

Ánh mắt kia ấm áp đến nỗi có thể hóa ra nước.

Lần này Trì Uyên không xóa tin nhắn ngay, mà nhìn chằm chằm bức ảnh một hồi lâu.

Ánh sáng rất tốt, gương mặt của Cố Tưtrong bức ảnh trắng đến nỗi có thể phản quang.

Chắc là ở nơi ngắm cảnh, có rất nhiều người đang ngắm cảnh.


Trì Uyên nhìn một hồi lâu mới xóa tin nhắn đi.

Anh ném điện thoại sang một bên, kéo ghế dựa qua rồi ngồi ở cửa sổ.

Lúc này bờ biển không có người nào.

Ảnh mặt trời lên cao, có thể phơi nắng.

Trì Uyên dựa vào ghế, nhắm mắt lại.

Anh vốn không có ý định ngủ, nhưng ánh sáng ấm áp như vậy, lập tức không chống cự được, lại ngủ thiếp đi.

Lần này anh ngủ không sâu, sau đó nằm mo.

Trong hoàn cảnh hoảng hốt, mơ thấy cảnh lần đầu tiên gặp Cố Tư.

Hôn nhân của anh và Cố Tư cũng không đến một năm, cho nên anh và Cố Tư cũng không khác nhiều so với hồi mới vừa quen nhau.

Gương mặt của cô ngày ấy và bây giờ không khác nhau là bao.

Chỉ là ăn mặc có chút keo kiệt.

Lúc ấy là ông cụ sai người đón cô về.

Khi đó, ông cụ còn ở bên trong bệnh viện.

Cố Tư bị đưa thẳng qua bên kia.


Giấc ngủ quá nông, có đôi khi tư duy rất rõ ràng.

Trì Uyên biết, đây là đang nằm mơ, hơn nữa chỉ cần anh hơi giãy dụa một chút là có thể tỉnh lại khỏi giấc mộng.

Nhưng anh không làm, anh còn nhìn của phòng bệnh trong giaasc mơ rất chăm chú.

Chờ cô gái kia bước vào.

Trong lúc mông lung, đúng là Trì Uyên nhìn thấy Cố Tư.

Nhưng cảnh tượng đột nhiên thay đổi.

Anh thấy là Cố Tư đang đè ở trên người mình, dò hỏi anh có từng phản bội cô không.

Lúc ấy vẻ mặt cô rất quật cường.

Sau khi nghe thấy anh phủ định, cô cúi người hôn anh.

Lúc này chẳng mấy khi cảnh mơ lại có chút chân thật.

Thậm chí, Trì Uyên còn cảm thấy môi bị người ta gặm hai phát chẳng hề có kết cấu nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận