Trì Uyên vẫn còn có việc, ở trong phòng với Cố Tư một lát, rồi lại đi ra ngoài.
Cố Tư ngồi trên giường, tháo nhẫn trên tay xuống.
Cô cầm chiếc nhẫn lên, xem xét thật cẩn thận.
Bên mặt trong chiếc nhẫn, quả thật là có khắc chữ.
Cố Tư híp mắt xem thật tỉ mỉ, sau đó liền cười nhạo một chút, thật sự là đủ nhàm chán mà.
Mặt trong chiếc nhẫn, khắc chữ cái đầu trong tên của cô cùng Trì Uyên.
Cái này quả thật là dành cho những chàng trai hoặc là cô gái chưa từng trải sự đời mới có thể làm ra được.
Không ngờ được cậu cả nhà họ Trì, cũng có thể ngây thơ như thế.
Mặt trên của chiếc nhẫn, kim cương cũng quá to rồi, mang theo cũng hơi bất tiện.
Cố Tư đứng lên, đem nhẫn một lần nữa để lại vào trong hộp.
Sau đó cô nằm xuống.
Nhờ phúc của Trì Uyên ban nãy, bây giờ một chút buồn ngủ cô cũng không có.
Cô rất có tinh thần.
Cố Tư cứ như vậy mà nhìn trần nhà, trong đầu một chút lại một chút, nhớ lại cách đối xử của Trì Uyên với mình trong khỏang thời gian này.
Trì Uyên đối với cô tốt chứ, đương nhiên là tốt rồi. khoảng thời gian này, biểu hiện của Trì Uyên bất kỳ ai có mắt cũng đều nhìn thấy được.
Thật làm cho Cố Tư bắt đầu hoài nghi, rốt cuộc anh đang suy nghĩ cái gì.
Trì Uyên đối tốt với cô, với cô mà nói, là chuyện không tưởng, trước đây không như vậy, rồi sau đó đột nhiên bởi vì cô mang thai, mà đối với cô vô cùng quan tâm săn sóc.
Cô hít sâu một hơi, cảm thấy nghĩ đến những điều này, trong lòng có hơi rối loạn.
Cố Tư xoay người, đối mặt với cửa sổ, vẫn là nên nghĩ về việc kiểm tra thai sản, có lẽ sẽ khiến cho tâm trạng của cô yên tĩnh trở lại một chút.
Trì Uyên ở dưới tầng, không bao lâu sau, Tử Thư liền đến.
Nói là đang sắp xếp điều tra xem người được thuê kia đã đi rồi dừng ở chỗ nào.
Sau khi thông báo cũng nhờ mấy người của mấy khu chung cư bên kia tra xét.
Xem thử là nơi nào đang theo dõi ở đây.
Trì Uyên ngồi trên ghế sopha: “Ngồi xuống rồi nói, không sao, chuyện này chậm một chút cũng không việc gì, đừng quá sốt ruột.”
Tử Thư sau khi ngồi xuống, liền lấy ra một phần danh sách: “Nhị Cáp đưa, mang cho anh xem qua một chút, nói rằng anh ta bây giờ đã có thể tìm hiểu sơ qua tin tức mấy tầng quản lí của ngân hàng tư nhân.”
Trì Uyên cầm qua xem một lát, sau đó liền mỉm cười.
Tử Thư ngồi bên cạnh cũng cười cười: “Có một cái tên quen thuộc.”
Không phải là tên của người này, với cái tên mà Tô Nhiễm trước đây cung cấp giống nhau sao đều nói rằng người này đã dốc sức ở ngân hàng tư nhân rất lâu rồi.
Trì Uyên nhìn chăm chú vào tên của người kia: “Trước hết bắt đầu từ người này xem có thể điều tra được tin tức hay không.”
Tử Thư nói mấy câu đã biết, sau đó tiếp tục lại nói một ít công việc phía công ty.
Công việc ở phía công ty đã thỏa đáng và ổn định rồi.
Thái độ của Trì Uyên cũng tùy ý, hai người chủ yếu là quan tâm về việc hợp tác với nhà họ Tùy, đơn giản thương lượng một chút về chiến lược và cách xử lí sau này.
Nói chưa được một lúc, điện thoại của Tử Thư chợt reo lên, nói là có một chút việc, bảo Tử Thư qua một lát.
Tử Thư cúp điện thoại, nhìn Trì Uyên: “Có một việc, giống như là đã điều tra ra.”
Trì Uyên dừng lại, nâng mắt nhìn chằm chằm Tử Thư: “Nhanh vậy sao.”
Anh đứng lên, dặn dò chị Trần đang dọn dẹp trong phòng bếp một tiếng, sau đó cùng Tử Thư đi ra ngoài.
Kỳ thật cũng không phải đi đến nơi nào đó xa xôi, hai người chỉ là đi đến khu chung cư phía mặt bên kia của khu biệt thự.
Bên kia đã có người chờ sẵn, thấy Trì Uyên và Tử Thư đi đến, liền vội vàng nói: “Ở chỗ này, chúng tôi đã hỏi thăm một chút. bên này có một căn phòng ở, thời gian trước được người khác thuê lại với giá cao, nhưng cho đến hiện tại cũng không có người ở. Cũng chỉ có lúc đầu, có người xuất hiện để chuyển đồ tới đây. Mãi sau này, thì lại không thấy có người tới nữa. Hàng xóm cũng cảm thấy không yên tâm, nói là những người đó chuyển đồ đến, đều có biểu hiện rất lén lút. Sợ bọn họ là người xấu, ở bên cạnh liền truyền ra một số tin tức không hay. Chúng tôi vừa đến đây đi hỏi một chút, những người hàng xóm liền lập tức nói hết, không tốn chút công sức nào.”
Người này vừa nói, vừa dẫn Trì Uyên và Tử Thư đi đến: “Chúng tôi tìm người quản lý nhà đất đến đây, nói có người theo dõi rồi chụp ảnh sinh hoạt cá nhân của mình, người quản lý kia liền liên hệ ngay với người chủ phòng kia, nhưng chủ phòng nói không thể liên hệ được với người thuê. Quản lý sợ gặp chuyện không may, liền mở cửa cho chúng tôi, sau đó chúng tôi liền nhìn thấy rất nhiều thứ đồ.”
Nói xong, bọn họ vừa đi đến cửa phòng.
Cửa đang mở, người quản lý cũng đang ở đây.
Trong phòng rất trống trải, bên trong ngay cả đồ dùng gia đình cơ bản nhất cũng không có.
Theo sự chỉ dẫn của bọn họ đi vào một căn phòng, vừa đi vào liền thấy một cái giá ba chân đặt ngay bên cửa sổ, ở trên là một cái máy quay phim, còn có một cái camera ở bên cạnh. Đương nhiên, trong phòng còn có một cái bàn nhỏ, ở trên đặt một cái máy tính.
Trì Uyên liền cười: “Xem ra đây là trang bị để theo dõi căn nhà của tôi, nội dung hẳn là chứa trong chiếc máy tính này.”
Tử Thư đi đến, làm một vài thao tác đơn giản trên máy tính, thật sự phát hiện bên trong có chứa rất nhiều nội dung theo dõi.
Người ở bên trong, có Cố Tư, có Trì Uyên, còn có cả Phương Tố.
Đều là một số hành động trong cuộc sống hàng ngày.
Người quản lý bên này nói là đã báo cảnh sát, lát nữa cảnh sát sẽ đến đây.
Trì Uyên không để tâm: “Được rồi, báo cảnh sát cũng được, làm ồn ào lên, người sau lưng kia ít nhiều cũng biết tém mình lại một chút.”
Ở đây cũng không bắt được người nào, Trì Uyên nhìn mấy thứ đồ bên này, cầm đi cũng chẳng có tác dụng gì.
Giao cho cảnh sát là tốt nhất. Với hiệu suất của bọn họ, hẳn là có thể tra được đến rất nhiều tin tức mà chính anh cũng không đụng đến được.
Vì bên trong camera theo dõi, có rất nhiều hình ảnh của Trì Uyên. Trì Uyên liền ở lại đây, chờ cảnh sát tới điều tra.
Xem xem có cần phải lấy lời khai hay không.
Tử Thư vốn muốn ở bên cạnh chờ, cuối cùng thời gian đã hơi muộn, Trì Uyên bảo anh nên quay về trước.
Anh vỗ vỗ vai Tử Thư: “Trước tiên cậu đừng vội, bên kia cậu còn công việc nhiều, tôi ở đây không vấn đề gì, đi đi.”
Tử Thư suy nghĩ một lát, cũng liền mang người ở đây đi trước.
Trì Uyên thì ở trong phòng đi đi lại lại một lúc.
Căn phòng này trước đây chắc hẳn cũng không có người ở, cách bài trí bên trong rất đơn giản, một chút đồ dùng gia đình cơ bản cũng không có.
Người quản lý nhận ra Trì Uyên, liền đi theo bên cạnh, sau đó nói: “Người chủ nhà này không ở trong nước, căn nhà này mua xong vẫn thường không ở. Chủ nhà nói, anh ta vốn cũng không định cho thuê, sợ người ta phá hư linh tinh. Nhưng người thuê kia nói rằng, cũng chỉ thuê để đặt một ít sản phẩm tồn kho, cam đoan không hủy hoại hình dạng ban đầu của căn phòng. Hơn nữa tiền thuê còn rất cao, vì vậy mà chủ nhà mới đồng ý. Bây giờ có chuyện như thế này xảy ra, chủ nhà cũng thật sự rất không yên lòng.”
Trì Uyên cười cười: “Không sao, chút việc này, chắc là mấy kẻ bị điên cuồng theo dõi, không có gì phải phiền lòng.”
Quản lý đang đi theo thở dài một hơi, nhìn thấy dường như cũng rất sốt ruột.
Dù sao cũng cần cảnh sát đến để giải quyết việc này, quản lý ở đây cũng có chút không nhịn được cảm thấy mất mặt.
Chi phí quản lý nhà đất ở đây thu rất cao, kết quả phục vụ lại không tốt, chủ nhà xung quanh nghe được chuyện thế này, đều kêu la chỉ trích.
Ở đây đều là người có tiền, người quản lý cũng không dám đắc tội.
Trì Uyên đi lại một vòng, trên cửa sổ trong căn phòng khác, nhìn thấy mấy đầu lọc thuốc lá.
Cái này có lẽ là rất lâu trước đây rồi, bị gió thổi bay.
Trì Uyên nhìn chăm chú rồi mỉm cười: “Còn có thu hoạch ngoài ý muốn, có lẽ còn có công dụng.”
Cố Tư bên này bị Phương Tố gọi dậy, mới biết nơi theo dõi mình đã tìm được rồi.
Nhưng không tìm thấy người bên trong, chỉ lục soát được một số thiết bị.
Có thể tìm thấy được thiết bị, đã rất tốt rồi.
Cố Tư cùng Phương Tố đi xuống tầng, sau đó đi ra sân.
Phương Tố chỉ về một hướng: “Là chỗ đó, bên trong phòng còn đặt thiết bị, vừa hay đối diện với chúng ta.”
Cố Tư mím môi, quả thật là nơi mà cô cùng với Trì Uyên trước đây từng trao đổi.
Cố Tư thở phào nhẹ nhõm: “Tìm được là tốt rồi.”
Phương Tố có hơi không cam lòng: “Không bắt được người, cứ cho là hắn thật sự may mắn.”
Cố Tư thong thả nói: “Bọn hắn không có khả năng cứ may mắn mãi đâu.”
Edit by Châm.