Yêu Lại Từ Đầu Cố Tư Trì Uyên

Để cảm ơn các chị em đã đóng góp dịch nhanh bộ truyện này. Hiện tại truyện đã có nhóm kín đọc nhanh ưu tiên cho người có đóng góp, đã dịch gần 700 chương.

Lúc Cố Tư trở về nhà chính, đúng lúc Trì Uyên từ trên lầu đi xuống.

Nhìn anh tinh thần sảng khoái, trông không giống như hôm qua, nửa đêm mò ra ngoài phóng đãng.

Cố Tư giơ tay vẫy vẫy với Trì Uyên, cố ý hỏi: “Tối hôm qua ngủ ngon sao?”

Trì Uyên liền mỉm cười: “Không ngon, thân thể khó chịu, nhưng em lại không thể giúp anh.”

Anh nói chen vào như thế này, chủ đề này không thể nào tiếp tục được nữa.

Cố Tư “hừ” một cái: “Đồ không biết xấu hổ.”

Bà cụ đã ở trong phòng ăn rồi, nghe thấy tiếng hai người bọn họ nhanh chóng nói: “Nào nào, đến đây ăn sáng nào, Tiêu Tư hôm nay sao dậy sớm vậy.”

Cố Tư đi đến, kéo ghế ngồi xuống, sau đó tiện thể nói: “Con cũng không nghĩ là sớm đâu ạ, vừa rồi lúc con xuống lầu, thì nhìn thấy Trì Cảnh đã đi ra ngoài rồi, còn rất sớm mà anh ta đã đi.”

Bà cụ cũng không ngạc nhiên khi hôm nay Trì Cảnh ra ngoài sớm như vậy.

Bà nói: “À, bà nghe nói, gần đâu Trì Cảnh gặp được một cô gái, cảm thấy khá tốt, hai hôm nay gặp nhau, nên có thể là đi tìm cô gái đó để ăn sáng cùng với nhau.”

Cố Tư và Trì Uyên đều có chút ngạc nhiên.

Cố Tư vội vàng hỏi: “Là biết nhau khi đi xem mắt sao?”


Bà cụ nhíu mày nghĩ nghĩ, lắc đầu: “Hình như không phải.”

Trì Cảnh tương đối mâu thuẫn với việc xem mắt, quả thực cũng không giống thông qua hình thức này mà quen biết nhau.

Không phải thông qua xem mắt mà biết nhau, Cố Tư nghĩ nghĩ rồi nói: “Vậy có lẽ là người quen của anh ta, xem ra lần này, anh ta rất nghiêm túc.”

Trì Uyên ở đối diện ngước mắt nhìn Cố Tư: “Chỉ mở lời, hi vọng lần này cậu ta thành công, kẻo tất cả mọi người lại lo lắng cho cậu ta.”

Cố Tư bật cười haha: “Anh lo lắng cái gì chứ, em chỉ thấy anh ở đây xem náo nhiệt.”

Trì Uyên nhìn chằm chằm Cố Tư, những lời nói ở đáy lòng cuối cùng vẫn không nói.

Ăn xong Trì Uyên đi làm, nhưng xe của anh quẩn quanh một chút, không có trực tiếp đi đến công ty, mà là đi đến chỗ ngân hàng tư nhân kia.

Vị trí văn phòng ngân hàng tư nhân kia hơi nghiêng ngả, xung quanh đều là khu chung cư cũ, diện tích không lớn, nhìn một điểm cũng không thu hút.

Ngân hàng tư nhân nhỏ này ở trong một công xưởng.

Thời điểm này hiện tại, khẳng định không có công việc bình thường.

Nghe Nhị Cáp nói, bọn họ đều là buổi chiều mới mở cửa kinh doanh bình thường.

Trì Uyên dừng xe ở bên cạnh, nhìn chằm chằm bên đó một lúc lâu.


Bên đó cũng không có người ra vào, cửa lớn khóa chặt.

Khoảng thời gian trước anh bắt được một số người ở đây, có vài người không chịu nổi thẩm vấn của anh, nên đã nói rất nhiều những việc làm không đúng đắn ở bên trong ngân hàng tư nhân.

Đa phần đều là làm thế nào để lãi mẹ đẻ lãi con để người vay tiền không có cách nào trả hết nợ,từ đó thế chấp tài sản trong nhà.

Thực sự số tiền cho vay của ngân hàng tư nhân nhỏ này cũng không quá lớn, đây hoàn toàn không phải là vấn đề đối với những người cho vay nặng lãi.

Nhưng bởi vì quản lý của ngân hàng tư nhân này tương đối nghiêm khắc, những người này lại làm lộ ra những một số quy trình vận hành nội bộ, họ cũng có hối hận.

Sau khi Trì Uyên dồn ép hỏi ra một số chuyện, là có thả mấy người đó đi, những những người đó hơi sợ ngân hàng tư nhân tìm bọn họ gây phiền phức, từng người từng người đều chạy trốn.

Trì Uyên cảm thấy có chút buồn cười, cũng không biết ngân hàng tư nhân đó giấu mãnh thú nước lớn gì, mà có thể dọa những người đó thành bộ dạng như vậy.

Trì Uyên ở đây quan sát chăm chú một lúc lâu, cũng không nhìn thấy động tĩnh gì, liền trở về công ty.

Khi trở lại văn phòng anh lấy những tư liệu đó của nhà họ Tùy ra xem.

Thực sự là rất nhiều, lớn lớn nhỏ nhỏ, nhưng điều tra vô cùng tỉ mỉ.

Trì Uyên xem từng cái từng cái, sau đó gạch bỏ những cái không có ích, rồi liệt kê riêng biệt những phần còn lại.

Chỉ riêng những việc này đã khiến anh mất cả buổi sáng.


Sau đó nhìn những giấy tờ ngổn ngang này, đầu anh cũng choáng váng.

Buổi trưa Tử Thư ra ngoài ăn cơm, đi ngang qua văn phòng Trì Uyên, nghĩ nghĩ rồi anh ta đi vào.

Nhìn thấy Trì Uyên nhăn chặt lông mày nhìn một phần văn kiện, Tử Thư liền tiến lại gần.

Kết quả nhìn thấy những việc đó của nhà họ Tùy, anh ta liền nghiến răng: “Việc xấu của nhà họ Tùy cũng nhiều quá đấy, anh xem cái này đi, rồi xem cái này, lúc đó còn từng trốn thuế lậu thuế, mặc dù nói về sau sẽ bổ sung đầy đủ, nhưng nếu không bùng nổ ra, anh nói bọn họ sẽ bổ sung sao, còn cái này nữa, bán những sản phẩm lỗi ra ngoài, bị người trên mạng đánh dẹp, nhà họ Tùy, thực sự cũng không tốt như chúng ta nghĩ.”

Trì Uyên gật đầu: “Những công ty đại gia tộc lớn như này có rất nhiều mờ ám ở bên trong nội bộ.”

Tử Thư lại xem những thông tin nhỏ đó: “Nhưng đáng tiếc là đáng tiếc cho cậu chủ nhỏ nhà họ Tùy kia, thành tích học tập vô cùng ưu tú, trong mắt nhà trường thầy cô cùng bạn bè đều rất tốt, ai mà có thể ngờ được cuối cùng số phận như vậy, vì vậy có thể thấy được bọn họ đã làm quá nhiều việc xấu rồi.”

Trì Uyên nhìn chằm chằm một chỗ trong thông tin đó, rồi sau đó chỉ: “Cậu xem, những thay đổi trong nhân viên nội bộ của công ty nhà họ Tùy mà cậu điều tra được, chỉ trong vài năm ngắn, có một số nguyên lão cấp cao đều vô cớ rút khỏi cơ cấu nội bộ công ty, điều này vừa nhìn đã không bình thường, sau đó cậu xem, những chỗ khác của nhà họ Tùy vẫn có nhiều dự án đầu tư, như dựa trên tình hình lợi nhuận của công ty bọn họ, là không thể lấy ra nhiều tiền vốn như vậy.”

Trì Uyên cũng không biết hóa ra nhà họ Tùy có nhiều tên dài tay, dài chân, tham gia vào phạm vi rộng như vậy, đầu tư tư nhân cũng khá nhiều.

Và nếu chỉ dựa vào số tiền mà công ty nhà họ Tùy kiếm được, thì không đủ để hỗ trợ nhiều chi tiêu cho bọn họ nhiều như vậy.

Lúc trước Tử Thư chưa từng chú ý những tình huống này, sau khi được Trì Uyên chỉ ra liền chăm chú nhìn một cánh cẩn thận.

Anh ta gật gật đầu, có chút ngạc nhiên: “Anh nói phải, lúc đó tôi còn cảm thấy cấp dưới điều tra những việc này không có tác dụng, bây giờ xem ra, trong những việc này mới tồn tại sự mờ ám.

Trì Uyên nhìn chằm chằm những hàng chữ trong văn kiện đó, rồi lấy điện thoại ra, so sánh với những thứ mà Tùy Mị dã chụp.

Anh híp mắt, mỉm cười: “Tôi cảm thấy hình như tôi có thể xử lý được những chuyện này.”

Tử Thư lấy điện thoại của Trì Uyên xem thử, có chút xem không hiểu: “Tất cả những cái này là thứ gì vậy, cái này, cái này giống như số hiệu vậy, nhìn giống như lương tiêu thụ chi tiết, nhưng lại không giống lắm, ngay cả tên gọi cũng không có.”

Trì Uyên lấy điện thoại lại: “Được rồi, cậu muốn đi ăn cơm sao, đi thôi, cùng nhau đi.”


Tử Thư ngây người: “Anh không về nhà tổ sao, tôi cứ nghĩ trưa nay anh sẽ về ăn cơm cùng với Cố Tư.”

Trì Uyên thở dài: “Trưa hôm nay không về nhà được, có chút việc cần xử lý.”

Tử Thư nhìn chằm chằm Trì Uyên, nhìn xong rồi gật gật đầu: “Được, vậy chúng ta cùng đi.”

Buổi trưa Trì Uyên không về nhà tổ ăn cơm, bà cụ có chút ngạc nhiên, Cố Tư cũng có chút không nghĩ tới.

Nhưng nghĩ lại có lẽ ở chỗ Trì Uyên có việc bận, cô cũng có thể hiểu được.

Bác sĩ gia đình đến kiểm tra cho Cố Tư, nói là tất cả chỉ tiêu đều tốt.

Mặc dù bụng không to lắm, nhưng cẩn thận nghe vẫn có thể nghe được tim thai.

Cố Tư lần đầu tiên nghe được nhịp tim thịch thịch thịch của đứa bẻ, vô cùng xúc động, lấy điện thoại ghi âm lại.

Cô hơi nuối tiếc, nếu Trì Uyên có ở đây thì tốt rồi.

Anh vẫn luôn nghĩ về đứa bé này, kết quả lại bỏ lỡ cơ hội lần đầu tiên nghe nhịp tim của đứa bé. . Chương‎ 𝗺ới‎ nhấ𝘁‎ 𝘁ại‎ ~‎ T‎ r𝑈𝗺𝘁r𝘂𝗒ện.𝖵𝘕‎ ~

Tất cả kiểm tra đều xong, Cố Tư nằm trên giường nghỉ ngơi.

Chưa đến một lúc, thì điện thoại rung lên.

Là Chương Tự Chi gọi điện thoại đến.

Edit by Nhài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận