Để cảm ơn các chị em đã đóng góp dịch nhanh bộ truyện này. Hiện tại truyện đã có nhóm kín đọc nhanh ưu tiên cho người có đóng góp, đã dịch hơn 700 chương.
Buổi chiều lúc đi làm, Trì Uyên gọi điện thoại cho Tùy Mị, Tùy Mị bên kia không bắt máy.
Trì Uyên có hơi bất ngờ, tiếp tục gọi cho Tùy Mị mấy lần nữa, nhưng vẫn không bắt máy như cũ.
Điện thoại thì gọi được, chỉ là không có ai nhận, trước đây loại tình huống này cũng không gặp nhiều.
Trì Uyên hơi do dự một lát, chỉ nghĩ có thể bây giờ Tùy Mị đang có việc bận.
Anh dự định muộn muộn một chút lại gọi điện thoại cho Tùy Mị.
Liền cũng đặt chuyện này sang một bên.
Công việc trong công ty Trì Uyên có hơi nhiều, cả một buổi chiều đều bận rộn.
Chờ tới lúc nhá nhem tối, anh mới chợt nhớ ra chuyện của Tùy Mị, liền vội vàng cầm điện thoại, gọi cho Tùy Mị thêm lần nữa.
Lần này giống như trước đó, không có ai nghe máy như cũ.
Trì Uyên mới nhận thấy có chút không hợp lý.
Trước đây Tùy Mị nói muốn rời đi, nhưng dựa theo tính cách của Tùy Mị, cho dù cô có muốn rời đi, cũng nhất định sẽ gọi điện thoại thông báo cho anh một tiếng.
Đột nhiên yên lặng không tiếng động cũng không có tin tức như vậy, hơn nữa điện thoại vẫn ở trạng thái có thể gọi được, rõ ràng là có hơi khác thường.
Trì Uyên ngẫm nghĩ, không chờ tới lúc tan làm liền lái xe tới nhà họ Tùy.
Nhà tổ nhà họ Tùy so với trước đây yên tĩnh hơn rất nhiều.
Trì Uyên còn nhớ thời gian trước bản thân tới đây hủy hôn, lúc đó khi lái xe tới cổng lớn nhà họ Tùy, liền có thể nghe thấy âm thanh cười nói ở bên trong.
Nhưng bây giờ biệt thự nhà họ Tùy yên tĩnh giống như là không có ai ở vậy.
Trì Uyên ở cửa cổng chờ đợi một lát, không thấy quản gia tới mở cửa.
Vì vậy anh chỉ có thể xuống xe đi tới, nhấn chuông cửa ở cổng lớn.
Qua một hồi lâu bên trong mới có người giúp việc đi tới.
Bởi vì cũng nhận ra Trì Uyên, nhìn thấy anh có hơi bất ngờ, người giúp việc nhỏ giọng hỏi anh tìm ai.
Trì Uyên ngẫm nghĩ liền mở miệng: “Cô cả của các người có ở nhà không?”
Người giúp việc lắc lắc đầu: “Cô cả không có ở nhà, trưa nay đã ra ngoài rồi.”
Người giúp việc trả lời như vậy cũng là muốn nói, từ lúc buổi trưa đi ra ngoài, đến bây giờ Tùy Mị vẫn chưa trở về.
Điều này càng làm cho Trì Uyên bất ngờ, vì thế vội vàng hỏi: “Cô cả nhà các người một mình đi ra ngoài sao? Lúc trước tôi có hẹn với cô ấy cùng nhau ăn cơm tối, tôi gọi điện thoại cho cô ấy mà không có ai nhận, cho nên tới đây hỏi một chút.”
Người giúp việc nghĩ một lát mới nói: “Không phải đi một mình, là đi ra ngoài cùng với ông cụ Tùy.”
Ra ngoài cùng với ông cụ Tùy, sau đó một buổi chiều chưa trở về, trong lòng Trì Uyên gần như liền đoán ra được là tình huống gì rồi.
Cách cánh cổng sắt anh liền tiếp tục hỏi người giúp việc: “Vậy ông cụ Tùy đã trở về chưa?”
Người giúp việc có hơi bất ngờ, cô gật gật đầu: “Ông cụ đã về rồi, đã quay về từ sớm.”
Rất tốt, Trì Uyên cảm thấy dự cảm của mình chắc hẳn là đúng rồi.
Tùy Mị ở đây chắc là đã xảy ra chuyện gì đó, có thể là Tùy Mị đã làm cái gì đó bị ông cụ Tùy phát hiện ra rồi.
Ông cụ nhà họ Tùy chính là rất nhạy bén, Tùy Mị căn bản không đối phó được với ông ta.
Nhưng anh cũng chẳng đặc biệt lo lắng, dù sao ông cụ Tùy vẫn còn coi Tùy Mị là hi vọng của tương lai, chắc hẳn sẽ không làm gì cô.
Trì Uyên cũng không đi vào nhà tổ nhà họ Tùy, trực tiếp lái xe rời khỏi đây.
Lúc trên đường, anh gọi điện cho Tử Thư, bảo Tử Thư phân công người tới theo dõi nhà tổ nhà họ Tùy một chút, xem xem có thể tìm được chỗ của Tùy Mị hay không.
Tử Thư còn có hơi bất ngờ, hỏi Trì Uyên Tùy Mị sao vậy.
Cái này Trì Uyên tạm thời không có cách nào nói ra được, anh chỉ là tự mình suy đoán Tùy Mị đã bị ông cụ Tùy nhìn ra, cụ thể có phải hay không, cái này còn phải xem xét thế nào đã.
Tử Thư hoàn toàn không hề thích Tùy Mị, cho dù biết bây giờ cô ta có thể gặp phải phiền phức, cũng chẳng thông cảm cho cô.
Sau khi dặn dò Tử Thư xong, Trì Uyên nhìn thời gian một chút.
Nghĩ nghĩ vẫn là trở về nhà tổ.
Lần trước một đêm không trở về, Cố Tư dường như có hơi bị ám ảnh, mấy ngày nay nửa đêm đang ngủ, cô giữa chừng đột nhiên tỉnh giấc, vô thức sờ sờ sang bên cạnh, phát hiện anh vẫn đang ở bên cạnh mình mới tiếp tục đi ngủ.
Cố Tư cũng là lo lắng cho anh, điều này Trì Uyên biết.
Anh cũng tự mình nghĩ lại một chút, nếu không có tình huống gì đặc biệt khẩn cấp, anh quyết định vẫn là đúng giờ trở về nhà.
Anh làm ra nhiều chuyện như vậy, chỉ là muốn khiến cho sau này Cố Tư yên tâm.
Chỉ là không thể vì sau này, liền xem nhẹ cảm nhận hiện tại của cô được.
Trì Uyên lái xe về tới nhà, Cố Tư và Phương Tố đều đang ở nhà tổ.
Hai người đang tản bộ ở vườn hoa.
Cố Tư ở xa xa đã thấy xe của Trì Uyên trở về rồi, Cô vội vàng bước nhanh tới bãi đỗ xe.
Trì Uyên ngồi trên xe nhìn động tác của Cố Tư vô cùng tỉ mỉ.
Anh chậm rãi thở ra một hơi, Cố Tư thế này hẳn là đã hoàn toàn tha thứ cho anh, hơn nữa còn chấp nhận anh một lần nữa.
Trì Uyên vội vàng xuống xe, đi vài bước tới chỗ Cố Tư, Cố Tô đã bổ nhào tới đây.
Trì Uyên sợ tới mức vội vàng bảo: “Cẩn thân một chút, cẩn thận bụng, cẩn thận bụng của em.”
Cố Tư cười hì hì, không nghĩ nhiều, liền đi tới ôm lấy Trì Uyên: “Em còn cho rằng tối nay anh lại phải tăng ca đó.”
Trì Uyên mỉm cười, xoa đầu Cố Tư: “Biết em đang ở nhà chờ anh, cho nên về sớm một chút.”
Phương Tố nhìn bãi đỗ xe, có hơi bất ngờ: “Ba con không về cùng sao?”
Đúng là chỉ lo lắng cho người đàn ông của mình thôi.
Trì Uyên a một tiếng: “Con ra ngoài trước, ba con có lẽ phải muộn chút nữa mới về.”
Phương Tố gật gật đầu không quan tâm hai người bọn họ nữa: “Vậy hai đứa ở đây ngọt ngào đi, mẹ về nhà chính trước, nói chuyện cùng với bà nội các con.”
Chờ đến khi Phương Tố đi rồi, Cố Tư mới nhìn Trì Uyên: “Hôm nay anh về hơi sớm đấy. Bình thường tan làm, lúc này có lẽ vẫn chưa về tới nhà, chiều nay anh đi tới nơi khác hả?”
Trì Uyên cũng có chút không biết phải làm sao, Cố Tư thật sự là đã không tra thì thôi, vừa tra liền có thể phát hiện ra hết mấy chuyện mờ ám của anh.
Anh ôm bả vai Cố Tư đi tới vườn hoa ngồi xuống, sau đó nói: “Tùy Mị hình như đã xảy ra chuyện.”
Cố Tư sững sờ: “Tùy Mị xảy ra chuyện?”
Trì Uyên gật đầu: “Hôm nay anh gọi cho cô ấy mấy cuộc cũng không nghe máy, anh tới nhà tổ nhà họ Tùy, nghe người giúp việc ở đó nói, buổi trưa Tùy Mị cùng với ông cụ Tùy đi ra ngoài, nhưng sau đó ông cụ Tùy đã trở về, Tùy Mị lại vẫn chưa thấy bóng dáng.”
Cố Tư bắt đầu nhăn mày: “Ý của anh có phải là ông cụ Tùy còn có thể làm hại đến cháu gái của mình?”
Trì Uyên lắc lắc đầu: “Chắc là không đến mức đấy đâu.”
Chỉ là mấy chuyện trước đây Tùy Mị từng làm hẳn là đã bị tra ra rồi, ông cụ Tùy không phải đèn cạn dầu, nhất thời tức giận, cũng có thể sẽ dọa nạt Tùy Mị một chút.
Nếu thật sự ra tay ác độc với Tùy Mị, ông cụ Tùy cũng không ngu ngốc như vậy, bây giờ Tùy Tĩnh đã không còn nữa, lại còn động tới Tùy Mị, ông Tùy cũng không thể nào để yên được.
Cố Tư lắc đầu, nhăn mặt: “Nhà họ Tùy cũng quá hỗn loạn rồi.”
Có thể không loạn sao?
Chỉ là loại chuyện này xét đến cùng, vẫn là vấn đề của ông cụ Tùy.
Ông ta đã không thể giống như một con người bình thường, có một phẩm chất đạo đức bình thường, nhà họ Tùy cũng không thể nào có dáng vẻ như hiện tại.
Edit by Châm.