Để cảm ơn các chị em đã đóng góp dịch nhanh bộ truyện này. Hiện tại truyện đã có nhóm kín đọc nhanh ưu tiên cho người có đóng góp, đã dịch gần 800 chương.
Phần xương đùi của người được phát hiện trong ngân hàng tư nhân kia cuối cùng đã xác định được thân phận rồi.
Thực ra, cấp dưới của Trì Uyên điều tra ra được toàn bộ đầy đủ về người đó.
Lúc người của anh gọi điện tới báo cáo tin tức này, anh đang ngồi ở văn phòng làm việc.
Trì Chúc cũng đang ngồi đối diện anh.
Trì Uyên mỉm cười, nói với người của anh ở bên kia: “Vậy chuyện còn lại chắc là sẽ không cần chúng ta ra mặt, bảo người nhà tự phối hợp với cảnh sát đi.”
Cấp dưới anh nói đã hiểu, sau đó có hơi không nhịn được lại nói: “Người nhà của tên này rất vui vẻ, có thể cảm nhận được khi biết người đã chết, bọn họ còn vô cùng kích động.” .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa?
2. Tôi Là Tổng Tài Và Gần Đầy Đây Tôi Cảm Thấy Rất Kỳ Lạ
3. Sau Khi Kết Hôn Với Luật Sư Mạnh
4. Chú! Xin Ký Đơn!
=====================================
Không thể vui vẻ sao được, lúc tên này còn sống chẳng có chút đóng góp nào cho gia đình.
Bây giờ chết rồi, lại là chết không bình thường, bọn họ ít nhiều cũng có thể nhận được một số bồi thường.
Sau khi chết, tên kia xem như vì người trong nhà mình đóng góp chút sức ít.
Cúp điện thoại, Trì Chúc ở bên cạnh mới mở miệng: “Sao thế? Nghe có vẻ giống như chuyện con đang làm có tiến triển mới.”
Trì Uyên bật cười haha: “Coi như là có chút tiến triển mới, cách mục tiêu lại gần thêm một bước.”
Trì Chúc gật gật đầu: “Tuy ba không biết cụ thể việc làm của con như thế nào, nhưng thấy tình hình này của con chắc là sẽ nhanh chóng kết thúc đi.”
Trì Uyên mấp máy miệng ngẫm nghĩ: “Con cũng cảm thấy hẳn là sẽ nhanh thôi.”
Nói xong, anh lại chuyển sang chuyện khác: “Tiệc mừng thọ của chú hai nhà họ Tùy không phải sắp đến rồi sao. Buổi tiệc kết thúc, chắc hẳn tất cả mọi việc cũng xong xuôi rồi.”
Trì Chúc ngừng lại, nhìn chằm chằm Trì Uyên một hồi lâu: “Con cẩn thận một chút đi. Mặc kệ khi nào thì an toàn là quan trọng nhất.”
Trì Uyên vâng dạ: “ Con hiểu được.”
Nói xong chuyện này, Trì Uyên quay đầu liền hỏi Trì Chúc một chút: “Hôm kia dì Cổ tới đây, lúc rời đi con cảm thấy sắc mặt của bà ấy không được tốt lắm. Hai người nói chuyện gì vậy?.”
Trì Chúc bật cười haha: “Con ấy, vẫn là đang thăm dò ba sao? Chúng ta nói cái gì con chắc là có thể nghĩ ra được.”
Trì Uyên tiếp tục giả vờ không hiểu: “Sao con có thể nghĩ ra được? Chỉ là con rất tò mò thôi.”
Trì Chúc lắc đầu, giọng nói còn mang theo chút bất đắc dĩ: “Tình huống này của ba thật ra không khác tình huống của con nhiều lắm. Trước đây con không phải cũng bị chuyện của Tùy Mị làm cho phiền muộn hết sức sao, con nghĩ lại con trước đây, liền biết ba hiện tại.”
Trì Uyên nghĩ lại một lát, sau đó bật cười: “Vậy thì thật sự là vô cùng phiền phức.”
Trì Chúc cũng không nói nữa.
Chỉ là Cổ Nhan so với Tùy Mị mà nói nguyên tắc hơn một chút.
Hơn nữa Cổ Nhan và quan hệ với người trong gia đình bình thường, người nhà họ Cổ sẽ không làm ra chuyện gì ác độc.
Nhà họ Tùy thì là thật sự làm quá nhiều rồi.
Nói xong chuyện này, hai người lại hàn huyên một chút về công việc.
Trì Uyên muốn giao phó các công việc đặc biệt quan trọng trong tay, chủ yếu là anh muốn dành ra nhiều thời gian một chút để ở bên cạnh Cố Tư.
Trước đây trong cuộc sống hôn nhân, anh đã lấy công việc là việc chính, không quan tâm tới Cố Tư. Bây giờ lại vừa lúc Cố Tư đang ở giai đoạn mang thai, anh muốn thời gian này có thể cố gắng bù đắp cho cô.
Trì Chúc cảm thấy suy nghĩ của Trì Uyên rất đúng, ông bảo” “Vậy chờ đến ngày mai ba cùng với chú hai, chú ba thương lượng xem thế nào. Bọn họ có người có thể tiếp nhận công việc của con hay không?”
Trì Uyên nói thẳng: “A Cảnh ba thấy thế nào. Nếu được, con giao việc cho cậu ấy. Trước đây con đã nói chuyện với cậu ấy rồi, công việc của cậu ấy ở bên kia cũng không coi là quá nhiều.”
Lẽ ra trước đây Trì Cảnh phải tiếp nhận công việc với nhà họ Tùy, kết quả bây giờ số lượng đơn đặt hàng của nhà họ Tùy giảm mạnh, đặc biệt là trong khoảng thời gian này cũng có thể không chú ý không tính toán rồi.
Hơn nữa thời gian trước chú hai lại thông cảm cho anh ta phải đi hẹn hò, nên giảm bớt rất nhiều công việc cho anh. Công việc trong tay anh ta thật sự là quá ít.
Tiếp nhận công việc của Trì Uyên, chắc là không phải chuyện gì lớn.
Bây giờ cậu ta cũng đã có bạn gái ổn định rồi, số lượng công việc hẳn là có thể tăng lên một chút.
Vừa nhắc đến Trì Cảnh, Trì Chúc liền thở dài một hơi: “Đừng nhắc nữa, sắp tới A Cảnh chắc là không có cách nào tăng khối lượng công việc đâu.”
Trì Uyên ngạc nhiên: “A Cảnh sao vậy? Lại có chuyện gì sao? Con vẫn chưa nghe nói.”
Trì Chúc ngẫm nghĩ sau đó mới mở miệng: “Trước đây không phải nói là có bạn gái sao? Gần đây không biết chia tay với bạn gái hay thế nào, tại là không còn thấy qua lại. Ngay từ đầu chú hai thím hai đã khuyên thằng bé cố gắng nói chuyện với bạn gái, đừng tức giận, đừng chiến tranh lạnh. Có thể thấy không có hiệu quả gì. Hai người giống như trước đây, lại hơi không dừng lại được, nói mấy câu không được dễ nghe lắm. Hai ngày nay A Cảnh không nói một câu nào với chú hai thím hai rồi.”
Trì Uyên còn thật sự không biết chuyện này, gần đây anh lại cũng không gặp được Trì Cảnh.
Chẳng qua cái tên Trì Cảnh này, rất dễ che giấu chuyện trong lòng, cho dù xảy ra chuyện gì, trên khuôn mặt cũng nhìn không ra được.
Cho nên anh liền không biết Trì Cảnh rốt cuộc như thế nào rồi.
Trì Uyên a một tiếng: “Như vậy sao? Trước đây thím hai vô cùng vui vẻ, nói rằng bạn gái của cậu ấy tốt như thế nào, tốt ra sao. Sao nhanh như vậy hai người đã giận dỗi nhau rồi. Tính tình của A Cảnh, không giống như sẽ cãi nhau cùng người ta.”
Trì Chúc cũng không hiểu rõ, chỉ thở dài: “Có lẽ cũng không phải cãi nhau, chỉ là hai đứa không hợp nhau thôi. A Cảnh ấy à, ba cảm thấy có thể là bị chú hai thím hai can thiệp quá nhiều vào cuộc sống rồi. Ba cảm thấy bây giờ thằng bé có hơi đối nghịch, người trong nhà càng bảo thằng bé làm cái gì, thằng bé đều cố tình làm ngược lại.”
Cái này nói cũng đúng.
Trì Uyên có thể hiểu cho cậu ta.
Trước đây bọn họ bảo anh cưới Cố Tư, thật sự là anh đã cưới.
Nhưng chính là bởi vì Cố Tư là ông nội đưa cho anh, cho nên từ trong đáy lòng, anh có chút bài xích đối với Cố Tư, từ trong đáy lòng không yêu thích cô.
Vì thế liền cũng cố ý vô tình bỏ rơi cô, không quan tâm đến cô.
Đây đều là tác hại của tâm lý đối nghịch.
Trì Uyên ngẫm nghĩ liền nói: “Thế thôi vậy, sẽ không sắp xếp công việc cho cậu ấy nữa. Con cảm thấy, nếu cuộc sống của cậu ấy không thuận lợi, vậy thì cố gắng giảm bớt công việc cho cậu ta một chút thời gian nghỉ ngơi.”
Trì Chúc gật gật đầu: “Đúng vậy. Thằng bé này cũng quá đáng thương rồi. Từ nhỏ đến lớn đều bị chú hai thím hai của con sắp đặt. Thằng bé này ấy à, thật là quá nghe lời rồi.”
Thế nên bây giờ, một lần đối nghịch, vợ chồng chú hai chịu không nổi, còn nói Trì Cảnh là cố ý làm cho bọn họ bực bội.
Nhưng từ trước đến nay bọn họ cũng chưa từng nghĩ tới, sống hơn hai mươi năm, đến giờ Trì Cảnh cũng không nói bọn họ một từ nào.
Thế này đã là rất khó rồi.
Làm người không thể được voi đòi tiên quá mức.
Trì Chúc nói chuyện với Trì Uyên một lúc, cũng liền đi làm việc.
Trì Uyên dựa lưng vào ghế, lấy ra một điếu thuốc, nhưng nghĩ một chút lại không hút nữa.
Cố Tư nói khiến cho gần đây anh đang cai thuốc, bảo thỉnh thoảng ngửi thấy mùi thuốc lá trên người anh, thật sự rất buồn nôn.
Gần đây chuyện của Cố Tư càng ngày càng nhiều rồi, có khi nửa đêm tỉnh lại ngủ không được, nhất định phải gọi anh dậy, cùng anh nói chuyện.
Có lúc Trì Uyên thật sự là hết cách với cô, chỉ có thể chịu đựng.
Dù sao bây giờ, Cố Tư xem như cũng là nhân vật cấp bậc tổ tông rồi, căn bản không thể chọc vào.
Edit by Châm.