Trì Uyên nói câu này với vẻ hờ hững, nhưng Cố Tư vẫn thoảng cảm thấy hình như anh không vui.
Cố Tư hơi nhưởng mày, không nói gì.
Bartender nhìn anh ca sĩ rồi nhìn Trì Uyên, không rõ tình hình cho lắm.
Anh ta cứ tưởng Cố Tư là bạn gái của anh ca sĩ.
Nhưng bây giờ nhìn kiểu gì cũng thấy cô gái này có quan hệ thân thiết với người đàn ông bên cạnh.
Vẻ mặt chàng ca sĩ thản nhiên, “Hay cứ pha cho họ đi, dù sao bây giờ anh cũng không bận gì.”
Ca sĩ biết Trì Uyên, lần trước ở bờ biển Trì Uyên kéo Cố Tư đi.
Cố Tư nói cô vừa ly hôn, ca sĩ nhìn Trì Uyên rồi nhếch môi.
Ca sĩ đã nói như vậy, bartender bèn gật đầu đồng ý, “Được thôi.”Trì Uyên gọi hai cốc rượu, Cố Tư chưa từng nghe về hai cái tên anh nói gì mà ‘Graveyard, đó là gì?
Bartender khá chuyên nghiệp, chuẩn bị dụng cụ rồi pha rượu.
Cố Tư vẫn nằm bò trên quầy bar, nhìn bartender pha rượu điêu luyện.
Tử Thư sản tới, nhỏ giọng nói với Cố Tư, “Tôi cứ tưởng cô vẫn ngủ trong phòng chứ, cô ra ngoài lúc nào vậy.”
Cố Tư liếc anh ta, “Tôi đi từ lâu rồi.”
Tử Thư ngẩn ra rồi đột nhiên cười ha ha, cất giọng oang oang, “Cô nói xem hai người cãi nhau cũng không cần đến mức này chứ, còn chạy đến quán bar nữa. Cố Tiểu Tư, quay về thể nào cô cũng bị chồng cô xử cho xem.”
Cố Tư không nói gì, động tác biểu cảm không hề thay đổi.
Bartender bên cạnh giật mình, anh ta nhìn qua Cố Tư rồi nhìn ca sĩ với vẻ mặt ngạc nhiên. Gì đây?
Là vợ người ta?
Ca sĩ dựa vào quầy bar, cười nói, “Đừng nhìn lung tung nữa, mau pha rượu đi.”
Bartender không sao hiểu nổi, vội đưa hai cốc rượu đã pha xong.
Trì Uyên cầm lấy cốc của mình nhấp một ngụm.
Tử Thư cũng uống một ngụm.
Cố Tư nhìn Tử Thư, “Sao? Ngon không?”
Tử Thư đầu biết thưởng thức thứ này, bắt gặp ánh mắt tò mò của Cố Tư, anh ta đành gật đầu, “Cũng được.”
Cố Tư cười không hề nể mặt, “Có vẻ anh cũng không cảm nhận được gì giống như tôi, cũng không biết nhận xét sao nữa”
Nói xong cô tự cười ha ha.
Trì Uyên không để ý đến họ, anh uốngmột ngụm thấy cũng được, sau đó uống mấy hớp hết rượu trong cốc. “Là người chuyên nghiệp đây.” Đây là nhận xét của Trì Uyên.
Anh cầm vi thanh toán, sau đó gọi Tử Thư, “Đi thôi.”
Tử Thư còn chưa uống xong, nghe vậy vội vàng uống một ngụm cạn sạch.
Anh ta để cốc xuống, nhìn Cố Tư với vẻ cảnh cáo, sau đó mới vội đuổi theo Trì Uyên.
Đợi Trì Uyên đi xa, ca sĩ mới hỏi, “Chồng cũ của cô à?”
Cố Tư ừm một tiếng, “Vì một số chuyện nên vẫn còn dây dưa với anh ta.”
Sau đó cô bật cười, “Dù sao tôi cũng có lợi ích, không sao cả.”
Cô chậm rãi uống cocktail.
Sau đó cô đưa tay vỗ vai ca sĩ, “Cám ơn anh, nhưng tôi uống rượu không giỏi lắm, tôi phải về ngủ đây không sẽ mất mặt lắm.”
Vừa rồi bartender có ý đồ xấu, pha nồng độ rượu hơi cao.
Anh ta tưởng đây là người mà ca sĩ mới tản được nên muốn tạo cơ hội.
Cố Tư trượt xuống ghế, vẫy tay với ca sĩ rồi đi ra bên ngoài.
Đi tới cửa cô vẫn có thể nghe thấy bartender nói với giọng khó tin, “Cô ấy
kết hôn rồi ư? Nhìn không giống lắm.”
Cố Tư cười thầm, đi đến thang máy.
Hai người Trì Uyên đã về phòng từ lâu.
Tử Thư vẫn gọi phục vụ mang mấy chai bia.
Cố Tư mở cửa đi vào, trông thấy hai người đàn ông ngồi trên ghế sofa.
Phục vụ vẫn chưa tới.
Nhưng Tử Thư đã xách đồ ăn mang về sang đây.
Cố Tư cười, “Ban nãy chưa ăn no à?”.
Trì Uyên không nói gì, Tử Thư mở miệng, “Mấy món này ăn xong một lúc lại đói, không no lâu.”
Cố Tư gật đầu, “Nói cũng đúng.”
Cô đi qua ngồi cạnh Trì Uyên, “Ngồi cùng nhé, tôi cũng muốn ăn.”
Trì Uyên dịch sang bên.
Cố Tư cười, không để trong lòng.
Dù sao cô bị người nhà họ Trì ghét tkhông phải ngày một ngày hai.
Tử Thư ồ một tiếng, “Tôi gọi bia rồi, lát nữa là có.”
Cố Tư cười, “Được đấy, biết hưởng thụ đó”