Yêu Lại Từ Đầu Cố Tư Trì Uyên

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Sau khi ba người dùng bữa xong, Hứa Thanh Du đứng dậy thu dọn bàn ăn, sau đó đi vào bếp rửa bát.

Ninh Tôn cảm thấy hơi ngại ngùng, sau lại đi đến nói với cô, “Để tôi rửa giúp cô.”

“Không cần.” Hứa Thanh Du trả lời, “Bát đũa không nhiều, một mình tôi có thể làm được.”

Ninh Tôn do dự một hồi rồi mới nói, “Cô đã nấu ăn rồi, tôi cũng nên làm gì đó mới phải.”

Hứa Thanh Du nhịn không được bật cười, “ Đồ ăn là do anh mua, tiền là do anh trả, vậy là được rồi chứ gì.”

Người chi tiền là to nhất, đây là quy luật thép ở trong mắt Hứa Thanh Du.

Ninh Tôn mím môi đứng nhìn một hồi, phòng bếp đã được Hứa Thanh Du dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, chỉ có bát đũa là vẫn chưa rửa, ngoài ra không còn việc gì khác.

Thế nên cuối cùng anh chỉ đành do dự đi ra khỏi phòng bếp.

Ninh Tôn ngồi xem TV với tài xế trong phòng khách một lúc rồi tài xế cũng đứng dậy chào tạm biệt.

Còn lại anh một mình ngồi ở phòng khách, bên tai truyền đến âm thanh Hứa Thanh Du đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn trong bếp, cô dự định sáng mai sẽ tự mình nấu bữa sáng.

Tuy tay Ninh Tôn cứ liên tục đổi kênh nhưng tầm mắt anh lại không tự chủ được mà nhìn về phía phòng bếp bên kia.

Đột nhiên trong nhà lại có thêm một người phụ nữ chủ động làm mọi thứ khiến anh cảm thấy không được tự nhiên.

Ngồi xem TV một lúc lại phát hiện ra bản thân hoàn toàn không chú tâm nổi, cuối cùng anh chỉ có thể về phòng.


Trước tiên, anh ôm chiếc chăn ngày hôm qua Hứa Thanh Du dùng ra ngoài, sau đó khoá trái cửa, đứng ở bên cạnh bệ cửa sổ.

Trong lòng Ninh Tôn có phần cáu kỉnh, như thế này cũng không được, như thế kia cũng chẳng xong, anh ta cảm thấy mối quan hệ giữa anh và Hứa Thanh Du có chút ngổn ngang, nhưng nghĩ kĩ lại thì cảm thấy cũng chẳng có gì.

Đứng trước cửa sổ nửa ngày trời thì đột nhiên Ninh Tôn nhận được cuộc gọi của Chương Tự Chi.

Gần đây cậu chủ Chương khá là bận rộn, hầu như ngày nào cũng phải ở bên chăm sóc vợ của anh ta, thế mà bây giờ lại có thời gian liên lạc với anh.

17



đáng tiếc.”

Sau anh lại nói tiếp, “Tôi và cô trợ lý kia không có khả năng đâu.”

“Tại sao lại không có khả năng, việc gì cũng có thể cả.” Giọng điệu của Chương Tự Chi vô cùng tự tin, “Cậu nhìn tôi và Tiểu Như mà xem, đâu có ai nghĩ rằng chúng tôi sẽ ở bên nhau đâu, huống hồ lúc ban đầu mối quan hệ giữa tôi và cô ấy còn kém hơn cậu và cô trợ lý nhỏ kia nhiều, giống như hận không thể đánh chết đối phương vậy, nhưng cậu xem hai chúng tôi bây giờ này. Thế mới nói, trên thế gian này, không có chuyện gì là tuyệt đối không thể, tất cả đều phụ thuộc vào chúng ta.”

Chương Tự Chi nói đến đây, trong giọng nói mang theo niềm vui không thể che giấu.

Ninh Tôn thầm nghĩ, bản thân lại bị cho ăn cẩu lương.

Tuy vậy anh vẫn nở nụ cười, “Không phải tất cả mọi người đều sẽ may mắn như cậu, muốn gặp được người mình thích và người đó cũng thích mình là một điều rất khó.”

Cho tới bây giờ Chương Tự Chi vẫn chưa phải nếm trái đắng của cuộc đời.


Anh ta chỉ từng gặp một chút trắc trở trong phương diện tình cảm, thế nhưng những trắc trở ấy cũng không quá lớn.

Lần đầu tiên Chương Tự Chi rung động trước một người con gái, thế nhưng cuối cùng anh ta cũng đưa được người con gái ấy về dinh, cùng cô ấy kết hôn sinh con, e là anh ta sẽ không thể nào hiểu được ẩn ý trong lời nói của Ninh Tôn.

Ninh Tôn cũng không trông chờ vào việc Chương Tự Chi có thể hiểu được tâm tư của anh.

Anh không muốn nhắc đến chuyện giữa mình và cô trợ lý nữa, những chuyện viển vong thế này nói đến cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Thế là anh chuyển chủ đề, hỏi xem tình hình dạo gần đây của Chương Tự Chi và Lương Ninh Như như thế nào.

Nói đến Lương Ninh Như, miệng của Chương Tự Chi cứ như chim sáo, líu ríu không ngừng.

Anh ta kể rằng cơn thai nghén của Lương Ninh Như dần trở nên rất nghiêm trọng, gần đây cô ấy gầy đi rất nhiều, ngay cả thực đơn do chuyên gia dinh dưỡng mà anh ta đích thân mời về làm cho vẫn không khiến cô ấy cảm thấy ngon miệng.

Đôi khi cô ấy lại đột nhiên thèm những món vô cùng kì lạ, đều là có tiền cũng không mua được.

Anh ta chỉ đành nhờ người vận chuyển từ nơi khác mang đến đây.

Lúc Chương Tự Chi kể những chuyện này, trong giọng điệu của anh ta chẳng hề có tí nào là than phiền, ngược lại còn tỏ ra vô cùng đắc ý mỗi khi nhắc tới bản thân thoả mãn nhu cầu của Lương Ninh Như như thế nào.

Ninh Tôn yên lặng nghe Chương Tự Chi kể chuyện, vẻ mặt dịu dàng.

Có lẽ đây chính là tình yêu, khiến cho một người đàn ông cứng rắn như Chương Tự Chi trở nên nhẹ nhàng ấm áp như bây giờ.


Thành thật mà nói, Ninh Tôn cảm thấy có phần ngưỡng mộ.

Người anh ngưỡng mộ nhất đó chính là Trì Uyên, kế đến là Chương Tự Chi.

Chương Tự Chi mải mê nói chuyện một hồi, thì đột nhiên ở đâu dây bên kia vọng đến giọng nói của Lương Ninh Như.

Chương Tự Chi đáp vội một tiếng, sau đó gấp gáp chào tạm biệt Ninh Tôn, “Không nói với cậu nữa, Tiểu Như nhà tôi gọi rồi, tôi phải nhanh chóng qua chỗ của cô ấy.”

Ninh Tôn ừ một tiếng, “Đi đi, đi tận hưởng cuộc sống ngọt ngào của cậu đi.”

Chương Tự Chi bật cười ha ha, rõ ràng là không hề có ý tốt đáp, “Tôi nghe nói cậu sống chung với cô trợ lý nhỏ kia, mặc kệ là thật hay giả, dù sao thì khoảng thời gian này cuộc sống của cậu cũng tốt hơn trước rồi.”

Ninh Tôn cau mày, chưa kịp phản bác thì Chương Tự Chi đã cúp máy.

Anh bất đắc dĩ lắc đầu, cất điện thoại di động vào trong túi.

Như thế nào gọi là sống chung?

Tình huống bây giờ giữa anh và Hứa Thanh Du cũng không được tính là sống chung.

Ở trong phòng một hồi, Ninh Tôn lấy quần áo, dự định đi tắm rửa trước.

Mặt khác, Hứa Thanh Du đã dọn dẹp phòng bếp xong, lúc này đang lấy chăn ga ra trải trên ghế sô pha.

18



Đương nhiên là Ninh Tôn đoán được cô muốn làm gì, thế nên anh nhanh chóng trở về phòng của mình.

Hứa Thanh Du ngồi xem TV một chút nữa, rồi mới tắt TV đi tắm.


Ở tại nhà của một người đàn ông, sau đó còn sử dụng chung phòng tắm chung với người đàn ông đó, cảm giác này khiến cô cảm thấy không được tự nhiên cho lắm.

Hứa Thanh Du tắm rất nhanh, sấy khô tóc xong, cô vừa xoa tóc vừa đi về phía sô pha, kết quả vừa mới đi được vài bước, quay đầu đã nhìn thấy Ninh Tôn bước ra từ trong bếp.

Cô bị sự xuất hiện đột ngột của anh làm cho giật cả mình.

Không hiểu vì sao Ninh Tôn cũng cảm thấy hơi xấu hổ, “Tôi đi rót cốc nước.”

Hứa Thanh Du cố kiềm chế bản thân không đỏ mặt, đáp, “Ừ.”

Cô chỉnh trang lại đồ ngủ của mình, may là đồ ngủ của cô đều có kiểu dáng khá bảo thủ, mặc bộ này đứng trước Ninh Tôn vẫn ổn.

Ninh Tôn gấp gáp trở về phòng ngủ của mình, vừa đóng cửa lại, anh lập tức tựa cả người vào cửa.

Ngượng ngùng, thực sự quá ngượng ngùng, cảm giác cứ như mình bước vào địa bàn của người khác vậy, mỗi một hành động cử chỉ nào cũng phải báo cáo lại với người đó.

Ninh Tôn hít sâu hai hơi liền, sau đó đặt ly nước lên chiếc tủ ở đầu giường, trở người nằm xuống.

Hiện tại anh vẫn chưa ngủ được, thế nên lấy điện thoại ra xem xem.

Trên mạng vẫn toàn là tin tức liên quan đến anh, ngay cả chuyện anh và Hứa Thanh Du cùng nhau đi siêu thị cũng đã bị lộ ra ngoài.

Không thể không nói kỹ thuật chụp ảnh của mấy tên paparazzi kia đúng là đỉnh thật.

Rõ ràng là anh và Hứa Thanh Du không hề có bất kì hành động thân mật nào vậy mà dưới ống kính của đối phương, bọn họ trông vô cùng ngọt ngào.

Trong đó có một tấm ảnh, Hứa Thanh Du đang cầm thứ gì đó quay đầu hỏi ý kiến của anh, cả khuôn mặt ngập tràn ý cười.

Nếu như Ninh Tôn lấy tư cách một người qua đường vào xem mà nói thì bài báo này rất hợp lí, đây chính là hành động giữa hai người đang yêu nhau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận