Chương có nội dung bằng hình ảnh
Hứa Thanh Du nhân lúc Ninh Tôn đang thực hiện quay chương trình, tranh thủ lướt điện thoại, lên các trang mạng xã hội tìm xem mấy loại tin đồn vớ vẩn về mình đã được thêm mắm thêm muối đến mức độ nào.
Chắc chắn rồi, Internet bây giờ khá ồn ào, cô vẫn biết điều đó.
Rất nhiều người đã lao vào chỉ trích, chửi mắng cô, họ đều cho rằng cô không xứng với Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du đã chuẩn bị sẵn tâm lý khi lên mạng, vậy nên cho dù có thấy những lời xúc phạm nặng nề đến đâu, thậm chí còn chửi rủa lây sang cả gia đình cô, cô cũng không thấy sốc và đau lòng cho lắm.
Cô chỉ không hiểu tại sao những người trên mạng lại thù ghét cô đến như vậy.
1
liệu Ninh Tôn có cảm thấy buồn khi nhìn thấy những bình luận này không.
Thân phận của Ninh Tôn có thể coi là một vết đen trong sự nghiệp của anh.
Nhưng đó vốn không phải lỗi lầm mà Ninh Tôn gây ra, mà là vết đen mà Ninh Bang, người đứng đầu chỉ đạo nhà họ Ninh, và cả mẹ của Ninh Tôn tạo nên.
Tại sao hai người họ lại làm chuyện có lỗi mà lại bắt Ninh Tôn phải chịu tổn thương, dày vò vì quá khứ nhơ nhuốc đó.
Hứa Thanh Du đặt điện thoại lên và đứng dậy đi xung quanh.
Kết quả mới chỉ vừa đi được vài bước, cô thấy những nghệ sĩ nổi tiếng khác cũng đi cùng quản lý đến phim trường.
Trông kìa, nhìn cũng phô trương màu mè quá nhỉ, không chỉ có hai trợ lý đi theo mà còn kèm cả hai vệ sĩ nữa.
Hứa Thanh Du không hiểu họ mang cả vệ sĩ đến đây làm gì.
Trên thực tế, phim trường này đã được xử lí gọn gàng, cách ly hoàn toàn người hâm mộ và những người không liên quan, thế mà họ vẫn mang theo đến hai vệ sĩ chẳng để làm gì.
Nhưng Hứa Thanh Du cũng chỉ là loại thấp cổ bé họng, cô không dám nhìn thêm, cũng không dám thắc mắc gì.
Kết quả là, người phụ nữ kia đi được nửa đường, bỗng quay đầu lại nhìn chằm chằm vào cô.
Cô ta nói gì đó với trợ lý bên cạnh, trợ lý gật đầu lia lịa, cất cao giọng khẳng định: “Đúng vậy, chính là cô ấy.”
Người phụ nữ kia cười khúc khích rồi đi tiếp.
Hứa Thanh Du có thể nghe thấy tiếng cười đó chẳng có tí hảo ý nào.
Có lẽ vì thân phận không bối cảnh lớn của cô mà mọi người coi thường Ninh Tôn.
Đây là mấy chuyện thường ngày của làng giải trí, chẳng có gì lạ lẫm, nơi này chính là nâng cao đạp thấp. Nếu như bây giờ cô là một đại gia tiền bạc rủng rỉnh đến để thị sát đầu tư, thì dù cô có xấu xí đến đâu, họ cũng khen ngợi, nịnh nọt cô thành tiên nữ.
Nhưng thật tiếc cô không phải là dạng người như vậy, Hứa Thanh Du tự khịt mũi.
Sau tiếng ậm ừ này, cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Quay đầu lại, cô thấy một vài trợ lý đang túm tụm cùng nhau trò chuyện.
Chắc họ là trợ lý của những khách mời trong chương trình hôm nay. Có người nhìn thấy Hứa Thanh Du và nhanh chóng đi tới: “Tiền bối ạ!”
Hứa Thanh Du hơi sửng sốt.
Nhưng Hứa Thanh Du vẫn đứng đó, nhìn cô gái nhỏ đi tới.
Cô gái này trạc tuổi cô, nụ cười lúc nào cũng thường trực trên môi trông thật thuần khiết, trong sáng.
Cô gái đi tới, ánh mắt lóe lên sự tò mò: “Em có xem qua tin tức về chị và Ninh Tôn, hai người thật sự đang ở cùng nhau sao?”
Hứa Thanh Du và cô gái này vốn không hề quen biết nhau, cô còn đăng thắc mắc sao lại thân thiết như thế. Hóa ra là muốn hóng chút drama của Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du âm thầm thở dài, tự bày cho bản thân dáng vẻ hơi ngại ngùng, khẽ khàng gật đầu hai cái, coi như khẳng định.
Sau đó cô mới giải thích: “Thật ra chúng tôi đã gặp nhau trước khi anh ấy ra mắt.”
Cô gái nhỏ la lên đầy hưng phấn: “Vậy là, Ninh Tôn thực sự là một người đàn ông rất tốt đấy ạ.”
Hứa Thanh Du gật đầu, giọng điệu có chút trả lời cho có lệ: “Đúng là như vậy.”
Dù anh ấy đã ra mắt và phất lên như diều gặp gió nhưng anh ấy không bỏ rơi bạn gái của mình. Một người đàn ông như vậy thật sự là quá tốt!
Yêu cầu này vốn chỉ là điều hết sức bình thường trong chuyện tình cảm, nhưng hiếm sao nam nào sau khi ra mắt còn chung thủy với người bạn gái tào khang* bên mình lúc chưa có gì cả.
*Tào khang: chỉ người ở bên cạnh mình lúc khốn khó.
Cô gái nhỏ giọng nói: “Em còn tưởng hai người quen nhau nhờ công việc, có ấn tượng tốt nên mới ở bên nhau. Nếu là thế em mới có thể xin chút ít kinh nghiệm để học hỏi theo, biết đâu em cũng tìm được một bạch mã hoàng tử như vây!”
Hứa Thanh Du mỉm cười: “Chuyện này thật khó. Nhưng nếu em thật sự chân thành, sớm muộn người đó cũng trở về bên em mà thôi!”
Cô gái lắc đầu: “Khó quá.”
Sau đó cô nhìn quanh, rồi thầm thì: “Chị nhìn những khách mời trong chương trình này xem, có ai không xinh đẹp hơn chúng ta đâu chứ? Em làm gì có cửa so sánh với người ta”
Hứa Thanh Du cũng đồng ý với điều này.
Vì vậy, cô chỉ gật đầu, nở một nụ cười thay cho lời chào hỏi, sau đó quay người quay trở lại chỗ cũ.
Cô gái đợi Hứa Thanh Du đi xa rồi quay về đám đông vừa trò chuyện ban nãy.
Bên kia, có một người khoanh hai tay nhìn vế phía cô soi mói, trông có vẻ cũng là trợ lý của một minh tinh nào đó, nhưng rất kiêu ngạo.
Cô ta liếc nhìn Hứa Thanh Du sắp đi mất: “Không biết cô ta dùng phương pháp hồ mị gì để quyến rũ Ninh Tôn nhỉ?”
2
tiếng nào cũng cần phải công khai minh bạch với tất cả công chúng.
Đợi một lúc, chương trình đang quay của Ninh Tôn cũng kết thúc.
Hứa Thanh Du vội vàng đi tới, cô lại gần liền nhìn thấy Ninh Tôn cùng vài vị khách quen đang tán gẫu.
Không biết những người kia nói cái gì, lại có thể khiến Ninh Tôn cười rất vui vẻ, anh hiếm khi lộ ra nụ cười tươi như gió xuân như vậy.
Hứa Thanh Du dừng lại và đứng yên.
Kết quả, Ninh Tôn đưa mắt nhìn về phía cô, sau đó anh giơ tay ra hiệu muốn cô lại gần.
Nhận được tín hiệu, Hứa Thanh Du chậm rãi bước tới.
Trước tiên, cô chào hỏi những vị khách quen thuộc, họ nhìn cô và Ninh Tôn ánh mắt mơ hồ mờ ám.
Ninh Tôn đưa tay ôm vai cô, giọng nói mang đầy ý cười chia sẻ: “ Thực ra, tôi không muốn giấu diếm mọi người, chỉ là tôi sợ cuộc sống riêng của cô ấy gặp phiền phức. Không ngờ mọi chuyện lại phát triển đến mức ngoài dự đoán như vậy.”
Người dẫn chương trình trông rất phúc hậu, có phần lớn tuổi hơn bọn họ cũng lên tiếng: “Bây giờ hai người đã công khai, sau này phải cẩn trọng hơn trong lời nói và việc làm của mình. Cô bé này đã bị anh lôi xuống nước rồi, cố mà chăm sóc người ta cho tốt!”
Ninh Tôn nhanh chóng đáp lại một cách rất cung kính: “Tôi sẽ ghi nhớ lời dặn của sư phụ Triệu. “ Hứa Thanh Du cũng cảm ơn tiền bối bên cạnh.
Tiền bối cùng với một vài người khác rời đi, khi đi ngang qua Hứa Thanh Du, anh ta đưa tay lên vỗ vai cô mà không nói thêm gì nữa.
Hứa Thanh Du hơi ngạc nhiên, đợi mọi người đi hết rồi mới hạ giọng hỏi Ninh Tôn: “Anh ấy có vẻ tốt với tôi, nhưng hình như đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ấy.”
Ninh Tôn gật đầu: “Anh ấy đúng là đối xử với cô rất tốt, cũng vì một số chuyện có liên quan đến anh ấy thôi.”
Ninh Tôn không nói thêm gì nữa, thu tay về: “Đi thôi.”
Hứa Thanh Du cùng Ninh Tôn đi ra ngoài, trường quay lần này cách nhà riêng của anh không xa lắm, nên quay xong anh ngay lập tức trở về nhà.
Hứa Thanh Du đã chuẩn bị nguyên liệu để nấu bữa trưa, thời gian ghi hình buổi chiều tương đối muộn, vì vậy, trưa nay Ninh Tôn có thời gian để ăn cơm tại nhà và nghỉ ngơi.
Ninh Tôn trở lại thì đổ ngay xuống giường, chương trình ghi hình vừa rồi đều là chơi game, chạy nhảy các kiểu, tiêu hao rất nhiều năng lượng.
Bản thân anh không phải là người có thể lực tốt, quay xong chương trình anh cảm thấy mệt mỏi thực sự.
Hứa Thanh Du cũng không quan tâm đến anh, chậm rãi đi vào bếp tự nấu bữa trưa, còn tài xế xem TV trong phòng khách.
Ba người họ mỗi người làm việc của riêng mình, bầu không khí trong nhà hòa hợp đến kì lạ.
Người lái xe xem TV một lúc, sau đó lững thững đi vào nhà bếp và hỏi Hứa Thanh Du xem có cần giúp đỡ gì không.
Hứa Thanh Du mỉm cười: “Không sao, tôi tự làm được mà.” Người lái xe khoác vai cô, chậc chậc hai cái rồi nói: “Thực ra, cô và Ninh Tôn rất xứng đôi. Nếu hai người có thể ở bên nhau thì rất tốt.”
Giọng anh ta được đè xuống mức thấp nhất, lại cố tình chêm thêm một câu hỏi: “Ninh Tôn dáng dấp, khuôn mặt được như thế, cô có rung động chút nào không?”