Chương có nội dung bằng hình ảnh
Một lúc sau, Tần Niên tới Hứa Thanh Du vừa mới mở cửa cho cô ấy, Tần Niên còn chưa vào đã đợi không được lập tức nói: “Tin tức trên mạng cậu đã xem chưa? Chuyện gì xảy ra vậy?”
Hứa Thanh Du lôi cánh tay của Tần Niên kéo cô ấy vào: “Trước tiên cậu cứ vào đi đã, vào rồi chúng ta lại nói.”
Biểu lộ của Tần Niên nhìn thật sự rất không vui, cô ấy bước vào đứng ngày ở trước cửa nhìn Hứa Thanh Du: “Ninh Tôn đã giải thích với cậu hay chưa, cậu đã hỏi anh ta là xảy ra chuyện gì chưa, gây ra động tĩnh lớn như thế cậu không biết bây giờ trên mạng bị nói thành như thế nào đâu?”
Đúng là Hứa Thanh Du không tiếp tục chú ý đến tin tức trên mạng nữa, sau khi gọi điện thoại cho Ninh Tôn xong thì anh còn nhắc cô không cần lên mạng xem nữa.
Hứa Thanh Du quay người đi vào phòng khách ngồi xuống ghế sofa: “Mình có gọi điện thoại cho Ninh Tôn rồi, không cần nói là mình có tin anh ta hay không, lúc anh ta đi thì mình biết anh ấy và mẹ anh ấy cùng nhau ra ngoài. Cho nên khẳng định là không thể nào đi làm chuyện đó được mà là đi làm chuyện khác. Mình đoán là chuyện này chắc hẳn là do bọn chó săn viết linh tinh mà thôi, nhưng mà đằng sau chuyện này nhất định là có người thao túng.”
Bằng không chỉ bằng mấy tấm ảnh vớ vẩn, thì Hứa Thanh Du cảm thấy cũng không thể nào gây ra được cục diện ồn ào thế này.
Thế nhưng lúc nãy cô xem tin tức trên mạng kia thì lại nói chắc như định đóng cột xác thực là Ninh Tôn có ngoại tình.
Nếu như đưa hai sự tình lại với nhau thì cũng không nhất định là nói Ninh Tôn ngoại tình được.
Trước đây Ninh Tôn và Nam Nhạc trước đó từng cùng hợp tác trên một trang bìa tạp chí, hai người họ đã quen biết, sao lại không nhận định là bạn bè gặp nhau nên cùng uống chén trà hay cốc cafe mà nhất định là ngoại tình.
17
sự việc đó sao?”
Hứa Thanh Du gật đầu nhìn Tần Niên: “Mình tin tưởng anh ta, mình tin anh ta sẽ không làm sự việc đó.”
Tần Niên thở dài hơi một hơi: “Vậy bây giờ anh ta đang ở đâu? Định giải quyết chuyện này như thế nào?”
Nhìn bộ dạng bay giờ của Tần Niên là biết cô ấy rất buồn bực: “Trên đường tới đây mình đã chú ý đến tin tức trên mạng, hẳn là có thủy quân lẫn lộn vào trong đó, hiện giờ hướng dư luận đang đổ dồn bề phía cậu đó.”
Cô tin tưởng lời nói của Hứa Thanh Du là Ninh Tôn bị người khác gài bẫy.
Chiều hướng dư luận trên mạng rõ ràng là bị người khác dẫn dắt, hiện giờ rất nhiều người mang Hứa Thanh Du và Nam Nhạc bặt lên bàn cân để so sánh xem liệu ai thắng.
Nói thật, giờ chỉ nhìn vào bối cảnh suất thân thôi thì dù có mười Hứa Thanh Du cũng không địch lại nổi một Nam Nhạc.
Nhưng Tần Niên cảm thấy loại sự việc đem hai người họ ra so sánh như vậy hoàn toàn là kiếm chuyện vớ vẩn.
Vậy ví dụ như người đó không phải Hứa Thanh Du mà là người khác có thân phận tốt hơn Nam Nhạc thì loại so sánh này liệu có được nêu ra không?
Hơn nữa Hứa Thanh Du lại là bạn gái nghiêm túc của Ninh Tôn, cái cô Nam Nhạc kia là cái thá gì chứ?
Có tư cách gì đứng ra đối đầu so sánh với Hứa Thanh Du.
Càng buồn cười hơn đó là trên mạng có rất nhiều người còn ủng hộ cho Nam Nhạc.
Còn nói cái gì mà Ninh Tôn yêu đương với Hứa Thanh Du thì thật là đáng tiếc, anh ta nên tìm một người có thân phận giống như Nam Nhạc vậy, người con gái có thể trợ giúp cho anh ta trên đường sự nghiệp.
Không biết Hứa Thanh Du có thấy những bình luận như thế ở trên mạng hay không hoặc là nhìn thấy những cái bình luận đó thì có suy nghĩ như thế nào. Tần Niên không biết, dù sao thì bản thân cô còn bị những ngôn ngữ quá đáng trên mạng kia làm cho suýt chút nữa là khóc lên.
Tam quan của những người này thật sự là lệch ra đến Thái Bình Dương luôn rồi.
Hứa Thanh Du nhìn thấy Tần Niên bị chọc tức thành bộ dạng này, đột nhiên bật cười: “Được rồi, được rồi, cậu có đói bụng không? Mình đi nấu cơm cho cậu.”
Tần Niên tức thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “Cậu vậy mà vẫn có tâm trạng để làm cơm tiếp được sao? Sao cậu không cảm thấy sốt ruột chút nào vậy? Mình hiện giờ gấp đến muốn đánh người luôn rồi đây này.”
Cô ấy thấy Hứa Thanh Du như vậy thì càng nóng nảy hơn.
Hứa Thanh Du suy nghĩ rất thoáng: “Chuyện bây giờ còn chưa xác định rõ được gì, hiện giờ mình gấp và tức giận, thì không phải càng làm mình ngột ngạt thêm sao, hơn nữa lúc nãy mình cũng đã nói chuyện này với Ninh Tôn qua điện thoại rồi, anh ta đã nói với mình tất cả những tin tức trên mạng kia là giả rồi, đương nhiên là mình nguyện ý tin tưởng anh ta.”
Tần Niên thấy Hứa Thanh Du trấn tĩnh như thế, lập tức không còn lời gì để nói nữa, cô ấy tựa lưng trên ghế sofa: “Mình không biết có nên ghen tị với tâm lý của cậu hay không, hay vẫn nên nói là cậu suy nghĩ mọi chuyện đều quá tốt.”
Chuyện này bất luận là đặt trên người của bất kỳ cô gái nào thì khẳng định rằng họ sẽ không thể nào chịu được.
Nhưng nhìn Hứa Thanh Du hiện giờ sao mà có thể tình tĩnh như vậy được, làm cho cô nghĩ cứ như cô mới thật sự là bạn gái của Ninh Tôn vậy.
Hứa Thanh Du cười cười đứng dậy: “Cậu chờ một chút, mình đi làm cơn trước đã, tối hôm nay hẳn là anh ta sẽ không trở về đâu, vậy thì chỉ hai chúng ta ăn cơm thôi.”
Tần Niên ngồi ở trên ghế sofa quay đầu nhìn Hứa Thanh Du đi vào phòng bếp, lớn giọng nói: “Nếu như Ninh Tôn với Nam Nhạc thật sự có quan hệ gì đó với nhau thì cậu phải làm sao bây giờ?”
Động tác trên tay của Hứa Thanh Du dừng một chút, sau đó nói với giọng điệu rất bình thản: “Vậy lập tức mỗi người một ngả, anh đi đường anh tôi đi đường tôi, chứ còn có thể làm sao.”
Tần Niên ở ngoài hít một hơi khí lạnh: “Cậu thật sự cho rằng mọi chuyện có thể đơn giản như vậy hay sao.”
Hứa Thanh Du không nói chuyện, bằng không thì sao, bằng không còn có thể làm thế nào.
Hứa Thanh Du bắt đầu xào rau, còn chưa nấu xong được một món thì điện thoại đã vang lên.
Điện thoại đặt ở trên bàn trà ngoài phòng khách, Tần Niên lấy trước nhìn qua, sau đó đi vào nói: “Mẹ của Ninh Tôn.”
Hứa Thanh Du vội vàng lau tay, nhưng Tần Niên không đưa di động cho cô nhanh trước một bước giúp cô nhận điện thoại, đồng thời giúp cô cầm luôn.
18
công ty rồi, chuyện này gây ra động tĩnh không nhỏ, công ty bên kia có thể sẽ triển khai một cuộc họp, nhìn xem chuyện này cầm phải xử lý như thế nào.”
Tần Niên ở bên cạnh, nghe thấy mẹ Ninh nói như vậy thì sắc mặt cũng dịu xuống không cau có như cũ nữa.
Hứa Thanh Du trấn an mẹ Ninh: “Cháu không nghĩ linh tinh đau, bác không cần lo lắng, chờ Ninh Tôn trở về, cháu sẽ hỏi xem bên phải công ty của anh ta quyết định như thế nào, đến lúc cần thiết cháu sẽ ra mặt hỗ trợ làm sáng tỏ chuyện này.”
Mẹ Ninh ở bên kia thở một hơi thật dài nói một câu: “Vậy thì tốt rồi, cứ như vậy đi.”
Sau khi cúp điện thoại cúp Tần Niên nắm bắt điện thoại, “Cũng may anh ta không có ngoại tình, bằng không...”
Tần Niên lộ ra bộ mặt có chút hung dữ: “Cậu cứ nhìn mà xem mình có làm cho sự nghiệp của anh ta đi đời hay không, từ đó mình sẽ trở thành antifan* của anh ta bôi đen anh ta khắp nơi.”
Hứa Thanh Du nhịn không được, bật cười ra tiếng: “được, được, được, mình đã cảm nhận được tình yêu của cậu với mình, đi ra bên kia ngồi xem tivi đi, để mình nấu nốt vài món nữa là có thể ăn rồi.”
Tần Niên có chút kiều ngạo hừ một cái, quay người trở lại phòng khách.
Chỉ là không đợi Hứa Thanh Du làm xong đồ ăn thì Ninh Tôn đã ở công ty trở về rồi.
Vừa bước vào đã nhìn thấy Tần Niên ở đây Ninh Tôn cảm thấy hơi bất ngờ.
Anh gật đầu với Tần Niên: “Cô đến chơi.”
Tần Niên vốn là muốn lên mặt nhưng nhớ tới những lời mà mẹ Ninh nói trong điện thoại thì cô ấy lại mím môi biểu lộ hơi hoà hoãn nói: “Ừ.”