Sự thật … đôi khi không chỉ là sự thật !
Sự thật … đôi khi không chỉ cần nhìn bằng mắt , lắng nghe bằng tai …
… mà còn cần phải cảm nhận bằng trái tim …
----------------------------
Cuộc sống là một chuỗi những buồn phiền …
Và đôi khi ta phải đối mặt với những sự thật vô cùng cay đắng …
......................
Đã qua một thời gian dài kể từ ngày “ tụi nó “ quen nhau , nhưng dường như báo chí cũng biết đến “ chúng “ nhiều hơn với những cuộc hẹn hò trên xe buýt ^^! Họ bắt đầu đàm tiếu và viết những điều chẳng mấy hay ho về “ con bé “ . Nó bị đem ra và đặt lên một cán cân để so sánh giữa sự “ giàu – nghèo “ . Mặc ọi chuyện được bỏ ngoài tai , chúng vẫn gạt đi và tiếp tục tận hưởng những chuỗi ngày … tưởng chừng như hạnh phúc . Cho đến khi “ sự thật “ cần được phơi bày ...
-----------
Đó là một buổi chiều lặng gió , nóng và gay gắt .
Vẫn như mọi ngày , con bé đến trường sau khi bước xuống từ “ chiếc xe buýt hai người “ chỉ có nó và hắn . Nhưng lần này , nó nhận được một bức thư “ tuyên chiến “ của một kẻ lạ mặt nào đó gửi tới trong tủ đồ cá nhân ở trường .
Chậc ! Chắc lại là mấy đứa con gái trong trường “ ghen tị “ với mối quan hệ giữa đại công tử nhà Nawatabe và nó đây mà .
Nhưng – lần này , ừ thì cũng là “ ghen “ nhưng không chỉ đơn giản là tụi con gái trong trường . Đó là tiểu thư độc nhất của dòng họ quý tộc nhà Hinagawa – người có hôn ước từ khi mới lọt lòng với đại công tử nhà Nawatabe .
* Nói là hôn ước thế thôi , chứ hắn cũng đâu có biết và chưa hề chấp nhận chuyện này =.=” . Cho đến ngày hôm nay … Lững thững bước ra phía sân sau trường như địa điểm trong thư đã viết , chờ đợi một lát … nó vẫn chẳng thấy ai .
Bất ngờ , có cảm giác lành lạnh từ phía sau lưng , Kimio vội quay người lại và chặn đứng được cây gậy tennis trong tay một đứa con gái đang chuẩn bị đập vào gáy nó .
Tóm chặt lấy cây gậy , nó giật ra và quăng mạnh xuống đất khiến con nhỏ kia tái mặt .
-- Có nhục quá không ?!
-
Nhỏ kia khựng lại , lùi về phía sau vài bước , rồi vẫy tay gọi cho bọn đàn em dần tiến lên – toàn mấy con mặt lợn -__-“! Con nhóc đó cười , rồi lại khinh khỉnh …
-- Với cái loại mày thì tao cần gì phải biết nhục !
-- Mày nghĩ mày là ai ?!
Kimio vừa dứt lời , con nhóc lại cười hô hố lên con cách khinh bỉ rồi nheo mày nói .
-- Hô hô ! Là ai ý à ! Mày chưa thấy hình tao trên tạp chí hay sao …
Một con nhỏ bốn mắt khác lại bước lên tiếp lời .
-- Quê thật ! Tiểu thư độc nhất của dòng họ quý tộc nhà Hinagawa – cô Kiyumi mà mày cũng không biết !
Ồh
Thì ra lại là bọn nhà giàu hợm hĩnh . Buồn cười thật ! Hình như tụi nó đứa nào cũng luôn nghĩ mình là nhất hay sao ý . Kimio khẽ nhếch môi cười mà nét mặt chẳng hề thay đổi .
-- Buồn cười ! Cũng chỉ là bọn “ quý tộc rẻ rách “ ! Có cái quái gì mà tao cần phải biết !
“ Quý tộc rẻ rách !!! Tiểu thư , nó nói cô thế kìa !!! “ – đứa con gái bốn mắt lại hốt hoảng thốt lên .
Đối với Kiyumi – đó là một sự sỉ nhục quá đỗi nặng nề !! Từ nhỏ tới giờ , chưa ai dám mở miệng nói với nó dù chỉ là thầm thì hai từ “ rẻ rách “ cả … Thế mà , một con nhỏ “ côn đồ “ lại dám … Nó khẽ mím môi , rồi dường như cố gắng nuốt giận , con nhóc bắt đầu đi vào việc chính – đả kích Kimio .
-- Phải rồi ! Tao cũng đâu cần một đứa con gái rẻ tiền như mày phải biết đến ! Nhưng , tao muốn mày biết một điều …
-- Điều gì !
-- Tránh xa Kyoshi ra !! Anh ấy là của tao !!! Loại con gái mạt hạng như mày thì đừng có mong “ đũa mốc mà đòi chòi mâm son “ !! Biết điều thì rút lui sớm đi !!! Đừng để tao phải ra tay !!!
Kyoshi – là của con nhỏ đó ?!!!
Nó nói thế là có ý gì ?!!!
Họ có quan hệ gì với nhau ?!!!
Những lời rè bỉu tưởng chừng như quen thuộc và đã quá nhàm tai , bỗng chốc lại khiến Kimio cảm thấy nhói lòng …
Nhưng – không thể để mất bình tĩnh nhanh như vậy được . Cố gắng “gói” chúng lại và “ vứt “ thẳng vào thùng rác . Kimio vẫn lạnh lùng như cái thái độ thường ngày của nó .
-- Anh ấy đã bao giờ nói “ yêu “ mày chưa ?!
-- ……
-- Sao ! Chưa à ?!!! Vậy là mày tự ngộ nhận à !!! Hờ ! Buồn cười nhờ ! Tao khâm phục mày lắm đấy ! Cái độ mặt dày ý !! Công nhận đàn hồi cao ! Quý tộc quái gì chứ ! Ăn nói như một kẻ vô học ! Mày thấy mày có đáng không ! Trước tao , mày nên vứt cái mác rẻ rách đó xuống đi ! Ra tay à … này … làm đi … chỗ này này … chỗ này nhiều máu lắm … Đó ! Giỏi đánh đi !!!
Vừa nói , Kimio vừa tiến gần tới nó , rồi chỉ tay vào gáy mình … dồn con nhỏ Kiyumi vào thế bí khiến nó giận đến tím mặt mà vẫn không dám làm gì …
-- Mày … mày … quá đáng !!!
Bất ngờ , Kiyumi vung tay định tát thẳng vào mặt nó , nhưng Kimio cũng nhanh chóng đỡ được . Với cái trò cũ rích ấy , con bé chỉ cần tóm chặt cổ tay , bẻ ngược lại … và không ngần ngại , tái cái “ Đốp “ vào mặt “con nhỏ nhà giàu” kia khiến nó đau đến nỗi sững sờ ... Ngay lập tức , đám đàn em xông lên định tấn công Kimio , nhưng chẳng chờ đến lúc đó , nó đã vội xoay người áp sát về phía Kiyumi rồi tóm chặt khớp tay , móc chân đẩy lên một cái … quật ngược cả người con nhỏ về phía trước khiến mặt nó đập thẳng xuống đất … dập mọi bộ phận -__-“!!! Lạnh lùng đứng dậy , nó quay ra nhìn đám con gái còn lại , rồi nhếch môi cười , đưa tay vẫy vẫy với thái độ … vẫn khinh khỉnh .
“ Lên đi ! “
Vừa dứt lời , cả đám hùng hục xông lên tóm lấy Kimio như một đàn voi - toàn lũ su mô nữ mà !!!
“ Bốp !” Nó tung cước đá cái đốp một phát vào bụng con nhỏ sumo tóc ngắn… nhưng rồi… nó lại bị bật ra thật mạnh . Má ơi !! Lớp mỡ dày quá !! Độ đàn hồi cao kinh khủng !
“Phải làm sao đây !!! Tấn công chỗ nào bây giờ !!!”
Suy nghĩ một hồi , rồi Kimio quyết định … bất ngờ nhảy lên , lấy hai chân kẹp chặt đầu con nhỏ su mô rồi xoay mạnh một vòng , quật ngược nó về phía sau khiến con bé trẹo cổ mà lăn kềnh ra đất , không còn chút sực chống cự …
…….
Vẫn tiếp tục tấn công vào những chỗ hiểm với những đòn cực mạnh , chỉ một lát sau , tất cả lại nằm rạp dưới chân nó … y như mấy vụ trước -_-“!!!
Nhếch môi cười khinh khỉnh , đang định quay lưng bước đi … Nhưng nhìn lại lần cuối , bỗng … nó thấy một chiếc máy gì đó bị rơi ra khỏi người nhỏ Kiyumi thu hút sự tò mò của con bé . Tiến lại gần , nó quyết định nhặt lên và mở ra xem thử - đó là chiếc máy thu âm có lưu một file tựa đề :“ cuộc nói chuyện giữa Kyoshi và Hotaru “.
[ to be continue… ]