Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng


Cuối cùng Quách Khải Thắng không chịu nổi nữa mới kêu "Cắt", ông ta kiệt sức nói: "Mọi người nghỉ ngơi mười phút...!Không, hai mươi phút! Quan Tiểu Thất, cô mau điều chỉnh trạng thái của cô đi!"
Ninh Tịch trầm ngâm, hai mươi phút...
Đối với Quan Tiểu Thất mà nói thì chẳng có tác dụng gì.
Tiếp tục thế này thì Quan Tiểu Thất chỉ có thể liên tục NG đến chết...
Nhất định Quách Khải Thắng cũng biết điều này.
Ninh Tịch nhìn qua hướng đạo diễn Quách thì phát hiện ông ta len lén chạy qua một góc gọi điện, đoán chừng là đang cầu cứu đi.
Tiểu Đào đứng một bên cắn hạt dưa lắc lắc đầu nói: "Xem ra đạo diễn Quách đang đòi công ty chúng ta đổi người rồi, nhưng mà không dễ thế đâu, bối cảnh của Quan Tiểu Thất đâu có nông đâu, tuyệt đối không thể đổi!"
Quả nhiên không đến năm phút sau Quách Khải Thắng sầm mặt đi từ góc ra, nhìn vẻ mặt này một cái là biết cầu cứu thất bại rồi.
Quách Khải Thắng đi thẳng tới chỗ Ninh Tịch vẻ mặt áy náy nói: "Ninh Tịch à, mấy người kia làm ăn chậm trễ quá, chắc cô phải chờ thêm một lúc!"

Ninh Tịch cười một tiếng không để tâm nói: "Không có gì đâu đạo diễn, mọi người cứ bận rộn đi không cần để ý đến tôi."
Ninh Tịch còn đang nói chuyện với đạo diễn thì Quan Tiểu Thất cùng Phương Nhã đã bắn nhau tóe khói.
Phương Nhã đang cùng những người khác cười trên nỗi đau của Quan Tiểu Thất, bọn họ cùng nhau dè bỉu: "Ha ha ha ha ha ha...!Đúng là cười chết tôi mà! Có vài người tự ảo tưởng mình diễn siêu lắm cơ, cuối cùng lại siêu đến độ không ai ngấm được?"
Quan Tiểu Thất xụ mặt, không nói gì.
Phương Nhã thấy mình nói đúng chỗ đau của Quan Tiểu Thất nên càng đắc ý: "Có tiền thì thế nào hả, cái trình độ này của cô dẫu cho có núi vàng núi bạc cũng không đỡ được đâu! Đúng là lãng phí quá!"
Quan Tiểu Thất vốn nỏng nảy, nghe thế thì đập bàn đá ghế đứng lên: "Tôi thích lãng phí thì lãng phí đấy cô quản được sao! Loại người như cô thì sao, nhà cô có tiền cho cô lãng phí à! Không ăn được nho thì nói nho xanh! Chắc cô ghen tị đến đỏ cả mắt rồi chứ gì! Nhìn cái mặt đã biết là cái loại nghèo mạt hạng!
"Cô...!cô...!cô.." Phương Nhã thiếu chút nữa tức đến hộc máu.

Nhưng những lời Quan Tiểu Thất nói không chỉ mắng Phương Nhã mà còn mắng tất cả những nghệ sĩ khác có giả cảnh giống vậy, thật là một tank* kéo sát thương thật tốt...
* Trong game những người kéo sát thương của boss cho đồng đội đánh thường được gọi là tank.

Nhưng mà cũng khó trách, một đại tiểu thư được cưng chiều từ nhỏ tới lớn sao có thể nhẫn nhịn được cảnh bị người ta soi mói, sao có thể cân nhắc đến cảm thụ của những người xung quanh.
Thấy mọi việc càng ngày càng nghiêm trọng, Quách Khải Thắng vội vàng bay tới khuyên can sứt đầu bể trán.
Tiểu Đào cũng bất bình giận dữ: "Ôi má, Quan Tiểu Thất nói thế này cũng khinh người quá đáng rồi! Khó trách tại sao mọi người đều ghét cô ta!"
Ninh Tịch không nói gì, vỗ vai Tiểu Đào một cái: "Chị đi rửa tay chút."
"A, được! Đúng rồi chị có muốn ăn cái gì không? Em đi mua cho! Xem ra còn phải chờ một lúc lâu nữa đấy!"
Ninh Tịch xua xua tay: "Không cần đâu, cám ơn, em thích ăn gì thì cứ mua đi."
Lúc Ninh Tịch quay lại thì thấy một bóng người đang ngồi dưới tán cây cách đó không xa.
Quan Tiểu Thất...?
Cô nàng ngồi kia làm gì?
Ninh Tịch hoài nghi đứng nhìn một lúc.
Trong tay Quan Tiểu Thất cầm một quyển kịch bản lẩm nhẩm đọc không ngừng, vẻ mặt cực kì nghiêm túc hoàn toàn không có sự kiêu căng tự đại như vừa rồi.
Ninh Tịch đứng đó nhìn một lúc, Quan Tiểu Thất hoàn toàn không phát hiện gần đó có người nên vẫn ngồi ở đó luyện tập....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận