Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng


Nghe những bình luận đủ loại xung quanh, Tiểu Đào đang vùi đầu vào ăn đến độ nói không rõ chữ: "Trời ơi! Ăn ngon quá đi, quá khó để chọn! Chị Tịch, chị thấy cái nào ngon hơn?"
Ninh Tịch chống cằm, trầm ngâm nói: "Quả thật là khó phân cao thấp, nếu xét về món ngọt thì các món Âu chiếm ưu thế nhiều hơn.

Ngài Danial không chỉ làm những món ăn tinh xảo giống như những tác phẩm nghệ thuật mà ăn cũng cực kì ngon.

Nhưng những món chính thì ẩm thực Trung Quốc lại nổi bật hơn, giống như một phóng viên đã từng nói, món ăn Trung đều thấm đượm hương vị của tình người..."
Tiểu Đào gật đầu: "Tuy nói vậy nhưng vẫn quá khó khăn để phân cao thấp..."
Bữa tiệc dần dần đi đến hồi cuối...
Sau khi bữa tiệc kết thúc thì Ninh Tịch vào nhà vệ sinh một lát, Tiểu Đào đứng ngoài chờ cô.
Tiểu Đào đang cắm đầu lướt weibo thì đột nhiên có người gọi cô một tiếng: "Xin chào, xin hỏi cô là trợ lý của Ninh tiểu thư đúng không?"
Tiểu Đào ngẩng đầu lên, khá bất ngờ khi thấy người đang nói chuyện với mình là giám đốc khách sạn: "Đúng vậy, ông chủ Phùng tìm tôi có chuyện gì à?"
"À, là thế này, đây là một chút tâm ý của tôi đối với Ninh tiểu thư, nếu không chê xin cô thay mặt Ninh tiểu thư nhận lấy!" ông chủ Phùng vừa nói vừa niềm nở đưa ra một chiếc thẻ.

Tiểu Đào nhìn tấm thẻ màu vàng óng phía trước: "Đây là?"
Ông chủ Phùng giải thích: "Đây là thẻ bạch kim của khách sạn Hoàng Tước chúng tôi! Khách sạn hiện nay có ba loại thẻ thẻ bạc, thẻ vàng và thẻ bạch kim, trong đó thẻ bạch kim là thẻ có ưu đãi cao nhất.

Không những có thể giảm giá đến 40% mà còn có thể hưởng thụ đãi ngộ tôn quý nhất.

Khách sạn chúng tôi sẽ luôn cung cấp cho người sở hữu thẻ bạch kim một phòng Vip, như vậy thì bất cứ lúc nào cô tới cũng đều có phòng!"
Tiểu Đào nghe vậy thì rất kinh ngạc, nhưng trên mặt cũng không lộ ra quá nhiều.

Dẫu sao cũng đi theo Lãnh Man Vân nhiều năm như vậy thì những loại đãi ngộ này Tiểu Đào cũng thấy nhiều.

Cô bé biết nếu mình tỏ ra quá kích động sẽ khiến người ta coi thường Ninh Tịch, bây giờ cô không chỉ đại biểu cho chính mình mà còn đại biểu cho cả Ninh Tịch.
Vì vậy Tiểu Đào thản nhiên mở miệng: "Nhưng mà vô công bất thụ lộc..."

"Cô quá khách khí rồi, lần này nhờ phúc của Ninh tiểu thư mà khách sạn chúng tôi mới may mắn có được cơ hội đón tiếp hai vị đại sư như ngài Danial và Thái lão.

Chúng tôi có đưa nhiều hơn nữa cũng không đủ!" Ông chủ Phùng nói xong thì thấp giọng bổ sung: "Kính nhờ Ninh tiểu thư có thể thay mặt chúng tôi nói cảm ơn với vị đại nhân kia!"
Tiểu Đào chớp mắt một cái, vẻ mặt mê man, vị đại nhân kia là ai?
Tiểu Đào không nghĩ ra vì vậy cũng trực tiếp bỏ qua vấn đề này: "Đã vậy thì đa tạ ý tốt của ông chủ Phùng!"
Thấy Tiểu Đào không đưa ra câu trả lời rõ ràng thì ông chủ Phùng có chút không cam lòng.

Nhưng loại vấn đề nhạy cảm này cũng không tiện hỏi nhiều nên chỉ có thể gật đầu rời đi.
Trước khi đi ông chủ Phùng còn nghiêng đầu nhìn về phía Tiểu Đào một cái, mối hoài nghi trong lòng càng sâu hơn.
Chậc, vẫn không thăm dò được...
Người đứng sau lưng Ninh Tịch rốt cuộc là ai, liệu có phải là người mà ông đã đoán?
Thôi, bất kể thế nào thì khách khí một chút vẫn không sai!
Ninh Tịch vừa đi ra thì Tiểu Đào lập tức thu hồi dáng vẻ lạnh nhạt lúc trước, vui vẻ nhảy qua: "Chị Tịch, cho chị xem cái này!"
"Cái gì vậy?"
"Là thẻ bạch kim của Hoàng Tước! Ông chủ Phùng vừa đưa lúc nãy!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận