Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng


Trước khi ăn cơm, Ninh Tịch đo nhiệt độ cho bánh bao nhỏ, thấy nhiệt độ ở mức bình thường mới hoàn toàn yên tâm.
Chuyện bánh bao nhỏ chỉ mở miệng nói một câu rồi không nói nữa thì cô cũng chẳng vội.
Đối với cô mà nói thì sức khỏe của bánh bao nhỏ mới là quan trọng nhất, mặc dù cô rất hy vọng bánh bao nhỏ có thể nói chuyện một cách bình thường nhưng tuyệt đối sẽ không ép nhóc làm chuyện nhóc không muốn.

Chờ lúc nhóc thật sự muốn nói thì tự nhiên sẽ mở miệng.
Ăn sáng xong, Ninh Tịch đột nhiên nhớ đến một chuyện: "A đúng rồi! Suýt nữa quên mất tôi có quà cho hai người!"
Quà!
Đôi mắt bánh bao nhỏ lập tức sáng rực.
Ninh Tịch lạch bạch chạy về phòng cầm hai cái túi màu xanh da trời một lớn một nhỏ đi ra, chia cho bánh bao nhỏ và bánh bao lớn.
Lục Đình Kiêu nhận lấy túi quà thì hơi bất ngờ: "Tôi cũng có?"
"Đương nhiên rồi!"
Lại còn đắt nhất nữa chứ!

Lục Đình Kiêu mở túi ra, bên trong là một bộ âu phục, liếc mắt nhìn con trai một cái thì quả nhiên cũng là một bộ âu phục trẻ em cùng kiểu dáng.
Ninh Tịch thích nhất là nhìn hai cha con bọn họ mặc đồ đôi!
Có điều, trừ quần áo ra Ninh Tịch còn mua thêm cho bánh bao nhỏ một dây treo balo hình con gấu, còn Lục Đình Kiêu là một cái kẹp cà vạt.
"Thế nào, thế nào, thế nào? Có được không? Có thích không?" Ninh Tịch vội vàng hỏi.
Câu trả lời của bánh bao nhỏ là chạy như bay vào trong nhà lấy balo ra, sau đó giao cho Ninh Tịch, ý bảo cô giúp đeo gấu con lên balo
Lục Đình Kiêu mở miệng nói: "Mặc cho em xem?"
Ninh Tịch vừa nghe thì vui vẻ gật đầu như giã tỏi: "Ừm ừm, tôi muốn xem!"
Bánh bao nhỏ không cam lòng phồng má, cũng lập tức ôm quần áo vào phòng thay.

Ninh Tịch chống cằm, vô cùng mong đợi.
Hơn cả mong đợi chính là khẩn trương bởi vì lần này cô chọn màu...!có chút khiêu chiến giới hạn của Đại ma vương...
Lần trước là màu xanh da trời, lần này cô chọn...!màu đỏ!!!
Cô thậm chí còn dám đánh cuộc, cả đời này Đại ma vương chưa bao giờ từng mặc màu đỏ...

Dĩ nhiên, cô không thể nào chọn màu quá khoa trương như màu đỏ tươi, mà thiên đỏ như bordeaux (đỏ thẫm).

Vừa nãy Đại ma vương nhìn thấy xong lại không chút do dự nói muốn mặc thử khiến cô kinh hãi thật lâu, chỉ sợ Đại ma vương sẽ không mặc thôi!
Thấp thỏm hồi lâu, hai cha con cơ hồ là đồng thời đẩy cửa bước ra ngoài.
Thật...!thật là đẹp trai quáaaaaaaaaaaaa...!
Tại sao lại đẹp trai được đến thế!
Không ngờ Đại ma vương lại có thể mặc đến đẹp trai ngút trời thế này, chẳng có chút cảm giác nào là không thích hợp, quả nhiên không có màu nào Đại ma vương không mặc được!
Hơn nữa bởi vì chưa bao giờ thấy Đại ma vương mặc màu như vậy cho nên càng nhìn càng thấy kích động.
"Thế nào?" Lục Đình Kiêu nhướng mi, thật ra thì nhìn vẻ mặt đã biết là vượt quá mong đợi của cô rồi.
Đúng là cả đời này anh chưa bao giờ mặc màu này nhưng vì là đồ cô tặng nên anh mới không chút do dự mà mặc vào, thậm chí còn có cảm giác ngọt ngào như ăn mật.
Ừm, chỉ cần là vợ chọn thì có là màu xanh nõn chuối anh cũng mặc...
"Cực cực cực cực cực cực...!đẹp trai đó nha!" Thấy hai cha con thử đồ xong, Ninh Tịch thỏa mãn ngắm nhìn hồi lâu.
Của Lục Đình Kiêu là bộ âu phục có cả áo vest, áo gile và áo sơ mi, còn bánh bao nhỏ là quần đùi dây có thêm nơ cổ cùng màu.

Hai cha con đứng chung một chỗ nhìn thế nào cũng thấy mãn nhãn!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận