Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng


Khi cằm bị những ngón tay hơi thô ráp siết chặt, cảm giác tê tê đau đau truyền đến khiến Ninh Tịch sợ đến mức tí thì t*** ra quần.

Sớm biết thế đã không chơi high như vậy, Đại ma vương sau khi giải trừ phong ấn thật đáng sợ, cái gì cũng không thèm sợ!
Nhưng mà, cô thật sự không ngờ được ngay đến cả con gái mà Đại ma vương cũng ghen, còn ghen đến mức long trời lở đất thế này nữa!
Lần này, tuy Lục Đình Kiêu hôn lên đôi môi đó rất lâu nhưng vẫn biết rõ giới hạn, gần đến khi Ninh Tịch sắp xù lông lên mới thả cô ra.

Ninh Tịch nghiến răng nghiến lợi, từ từ giơ tay lên… muốn giật luôn bộ tóc giả xuống…
Mọi chuyện đã thành ra thế này, cô đâu thể để Lục Đình Kiêu bị người ta hiểu lầm thành Gay?
Nhưng mà, đúng lúc này dường như Lục Đình Kiêu lại nhìn ra cô muốn làm gì, anh nắm tay cô thật chặt, ngăn cản hành động của cô.


Ánh mắt rực lửa chăm chú nhìn vào người con gái trước mặt như thể cả thế giới này chỉ có mình cô, anh đè thấp giọng xuống nói với cô: "Không cần thiết phải thế đâu, như thế này không tốt sao? Sau này bên cạnh anh sẽ không có người phụ nữ nào khác nữa.

"
Ninh Tịch nghe vậy thì sửng sốt, từ trong tim truyền đến sự rung cảm không thể khống chế nổi…
Ôi cha mẹ ơi! Đại ma vương thật quá đáng! Chơi lớn thật đấy! Má nó chứ, cô sắp không nhịn nổi nữa rồi, muốn ngay lập tức nhảy bổ vào lòng anh cưỡng hôn anh mất thôi!
"Tôi… tôi đi toilet!" Sau cùng, Ninh Tịch thoát ra khỏi bàn tay của Lục Đình Kiêu, chạy trốn mất tiêu.

Lục Đình Kiêu nhìn theo bóng lưng nhếch nhác chạy trốn của cô gái nhỏ rồi ngay sau đó đưa mắt liếc tất cả những người có mặt ở đây một cái, ánh mắt ấm áp dịu dàng liền biến thành rét lạnh căm căm ngay lập tức…
Tiểu Kiều ôm lấy Đại Kiều, sợ đến mức run lẩy bẩy: "Hu hu hu! Chị ơi! Em đã làm gì thế này! Em đã làm cái gì thế này! Kiêu gia sẽ giết chết em mất! Vừa nãy thế mà em dám to gan tranh giành đàn ông với Kiêu gia!!!"
Đại Kiều hiển nhiên là cũng bị dọa cho khiếp vía, cố ép mình bình tĩnh nói: "Bình tĩnh nào, sẽ không có chuyện gì đâu, người không biết không có tội, dù sao bọn họ chẳng ai nói gì, chúng ta hoàn toàn không biết chuyện mà!"

"Chẳng trách anh ấy lại thân quen với Kiêu gia và cả anh Cảnh Lễ như thế, ngay cả Tiểu Bảo cũng thân nữa! Sao em lại ngu thế cơ chứ, không sớm nghĩ ra mối quan hệ giữa bọn họ là thế này!"
Hai chị em co cụm lại một góc cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình đi, đám hủ nữ ẩn núp trong quần chúng thì máu mũi đầm đìa bàn ra tán vào…
"Chuyện Lục tổng thích đàn ông đã đồn đại lâu lắm rồi, chỉ là vẫn chưa come out thôi, thực ra cũng không có gì đáng ngạc nhiên lắm, đúng không?"
"Nhưng… tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này thì vẫn…" rất rúng động!!!
Những người khác cũng ào ào gật đầu phụ họa, thực là rúng động mà!
Có người nhún vai tỏ vẻ không sao cả: "Giờ đã là thời đại nào rồi, chuyện như thế này bây giờ cũng bình thường mà? Dù sao tôi cũng chẳng kì thị, hơn nữa hai người bọn họ ấy mà, nhìn vào trông cũng xứng đôi vừa lứa lắm, cái gã họ Đường ấy lớn lên còn đẹp hơn cả con gái, hai người họ đứng cạnh nhau hoàn toàn không có gì là không hợp hết.

"
Nghe đến đây cũng có rất nhiều người thể hiện sự tán đồng: "Cái gã đó kiêu ngạo thế có đứa con gái nào chịu nổi hắn không? Cũng chỉ có người như Lục gia mới có thể khống chế được hắn ta, đúng không?"
"Ha ha, tôi thấy không hẳn đâu, cậu không thấy Kiêu gia còn ở đây mà cái tên nhóc đó còn dám đi trêu hoa ghẹo nguyệt à? Đầu tiên là đệ nhất danh viện kinh thành, sau đó là đôi chị em song sinh! Sau cùng làm cho Kiêu gia không chịu nổi mà công khai luôn còn gì! Cậu ta hoàn toàn bắt thóp Kiêu gia rồi!"
"Chậc chậc, khó trách Kiêu gia không yêu mỹ nữ lại yêu cậu ta!"
!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận