Chương 03:
Bang phái truy sát chấm dứt, lúc này tất cả mọi người đều là lục danh không thể tùy ý công kích, song phương mặc dù giằng co, nhưng không có ai khai hồng trước cả.
Bầu không khí ở hiện trường thực quỷ dị, kênh gần không có ai trò chuyện, có lẽ kênh thế lực mỗi bên đều cực kỳ náo nhiệt.
Trên oai oai, Tô Tiếu ở bị một đám người cười nhạo.
Cô quyết định thoát Hứa Ngải Dĩ Thâm, mặc kệ cái lũ người xấu không có lương tâm ấy. Nhưng mà vừa mới nhấn thoát game, còn chưa xác định đã nhìn thấy một dòng thiên hạ truyền âm vàng cam bay tới trên đỉnh đầu mọi người .
Cái thiên hạ truyền âm này, tương đương với kêu gọi trên thế giới , 5 đồng tiền một tin.
【 Thiên hạ 】 Tích m: Lam Điều, ta thích chàng.
Tô Tiếu lòng rơi bộp một cái, khung thoại có thoát khỏi game hay không vẫn đang lơ lửng giữa màn hình, cô run run click hủy bỏ.
Tích m là một thầy thuốc mãn cấp của thế lực Thiên Nhai.
Giờ phút này đương sự đều ở Nguyệt Quang Sâm Lâm. Kênh gần vốn lặng ngắt như tờ bỗng nhiên ầm ĩ hẳn lên, ngay cả một đám người của Phù Sinh Các cũng ồn ào theo.
【 Gần】 Khe Suối: Mắt mù hả, làm sao lại coi trọng tên kia? Muội tử theo ta, có thịt ăn.
【 Gần 】 Phượng Tê Ngô: Cút cha nhà ngươi đi.
【 Gần】 Khe Suối: Úi, ta sợ quá cơ, Hoa Hoa mau tới thay lão nạp thu nghiệt chướng kia.
*Hôm trc Khe suối là của Thiên Nhai cơ mà sao h thành PSC rồi Y~Y
【 Gần】 Phượng Tê Ngô: hừ, Hoa Vô Tình ngươi là đồ nhân yêu chết dẫm.
【Gần】 Hoa Vô Tình: . . . Ta biết ngươi oán hận ta hồi đó không gả cho ngươi.
【 Gần】 Phượng Tê Ngô: Ta nhổ vào!
Nhưng đúng lúc này, quân chủ Loạn ĐánhTỳ Bà ở oai oai rống một tiếng.
“Ta bỗng nhớ tới vì sao lại cùng Thiên Nhai đánh nhau rồi, chính là Hoa Hoa làm Phượng Tê Ngô thế lực nhà người ta đau lòng á !”
Lúc này, Tô Tiếu không có hứng thú đi quan tâm tới những thứ đó, giờ cô chỉ nhìn chằm chằm không chớp mắt vào nhân vật trò chơi ở chính giữa bản đồ, trong lòng hơi khẩn trương một chút.
Cô bỗng thấy hâm mộ cô gái vừa thổ lộ kia, không biết cô ta có phải bạn học ngoài đời hay không, nếu đúng là thế, mà nếu Cố Mặc cũng đồng ý, có phải thuyết minh rằng mặc kệ là trò chơi hay là hiện thực, Tô Tiếu cô đều không có bất cứ cơ hội nào nữa hay không?
【 Thiên hạ 】 Tích m: ta thích chàng, ta thích chàng, ta thích chàng. . .
【 Thiên hạ 】 Tích m: Lam Điều chàng theo ta đi!
【Gần】 Tuế Nguyệt Như Ca: m tỷ uy vũ.
【 Gần 】 Loạn ĐánhTỳ Bà: Muội tử đến thế lực của bọn ta, có đàn ông tốt cho em chọn.
【 Gần】 Thanh Trần Tuyết: P, hôn nhân đại sự của lão nương còn chưa giải quyết này!
【 Thiên hạ 】 Lam Điều: Được.
Lam Điều tích chữ như vàng, nhưng một chữ được kia, cũng đã khiến Tô Tiếu như bị sét đánh, cô có chút thất thần. Ngay cả Trần Vi cùng phòng trở về đem cơm rang đặt lên bàn của cô ,cũng không có phản ứng.
Trần Vi sáp tới trước máy tính củaTô Tiếu .
Lúc này, thiên hạ truyền âm vẫn chưa bị tin tức mới của hệ thống quét xuống.
“Ô, Cố Mặc muốn cùng Tích m này kết hôn hả? Tích m không biết có phải là bạn học không nhỉ, hôm sau tôi điều tra một chút.” Trần Vi chọc chọc lưng Tô Tiếu , “Bà ngẩn rồi hả? Cơm sắp nguội rồi!”
Tô Tiếu hơi hơi ngưỡng mặt lên, “Tôi chẳng muốn ăn.”
Trần Vi xắn tay áo, đưa tay đi lấy hộp cơm rang, “Vậy thì ném đi, nhưng mà tiền phải trả cho tôi!”
Tô Tiếu vội vàng giữ tay cô nàng, “Vứt đi thì tiếc lắm. Tôi muốn hóa bi phẫn thành ăn uống.”
“Xem bà kìa, bà cứ nói thẳng với Cố Mặc bà thích hắn chẳng phải được rồi sao, còn vòng vèo, vòng vèo cái đầu bà!”
Tô Tiếu im lặng không nói, cô bắt đầu nghĩ lại một ít chuyện cũ.
Cô đã bị Cố Mặc miểu sát.
Đó là một buổi đại khóa công cộng một năm trước . Hai lớp họ học cùng nhau, Tô Tiếu thường xuyên trốn tiết công cộng, nhưng lần đó, ma xui quỷ khiến thế nào cô lại đi, sau đó an vị ở cuối phòng sau xem tiểu thuyết giết thời gian.
Thẳng đến lúc có một thanh âm ở trên bục giảng vang lên. Cậu ta dùng giọng nói nhẹ nhàng lại ôn hòa, ở trên lớp đọc cổ ngôn.
Đó là tiểt văn hóa Hán ngữ, Cố Mặc đang đọc thơ trên bục giảng.
Tô Tiếu đột ngột ngẩng đầu, liền nhìn thấy trên bục có đứng một cậu con trai vóc người thon dài. Ánh trời chiều từ ngoài cửa sổ vẩy vào trong phòng học, ở trên người cậu ta rưới lên một chùm sáng , khuôn mặt của cậu ta ửng hồng, cánh môi hé ra khép lại, tình thơ liền như nước chảy tràn vào tâm hồ của Tô Tiếu.
Tô Tiếu cảm thấy chính là giây phút ấy, cô đã bị miểu sát.
Sau lại cô biết cậu ta tên là Cố Mặc, biết cậu ta là đội trưởng câu lạc bộ bóng rổ, biết con gái thích cậu ta rất nhiều, biết số người cậu ta cự tuyệt cũng rất nhiều.
Tô Tiếu đắm mình trong những năm tháng ngày xưa không tự thoát ra được, đang lúc ưu thương chán chường bới cơm , thì bị Trần Vi hung hăng vỗ một cái.
“Gọi bà đấy? Ngớ rồi à?”
“Ứ!” Tô Tiếu suýt chút nữa bị sặc , quay đầu lại hung hăng trừng Trần Vi một cái.
“Mau xem thiên hạ, mau nhìn! Tôi cũng vào nick rồi, tôi lên oai oai trước!” Nói xong, Trần Vi bay nhanh về chỗ của mình.
Tầm mắt của Tô Tiếu chuyển lên màn hình.
【 Thiên hạ 】Biển Màu Xanh Đậm : Em vẫn luôn yên lặng dõi theo anh. Kể từ khi biết anh đang chơi trò chơi này, em cũng lập tức lập nick vào trò chơi, chỉ muốn đứng ở bên cạnh anhi.
【 Thiên hạ 】 Biển Màu Xanh Đậm: Sư phụ, anh hỏi em vì sao luôn là level 79 , em nói em lười, không muốn làm nhiệm vụ. Thật ra là em không muốn xuất sư, mỗi ngày nhìn thấy ba lượt mời gọi có thể sử dụng kia, tự mình mỉm cười tự mình ngọt ngào.
Thiên hạ truyền âm vẫn tiếp tục, Tô Tiếu thấy không hiểu ra sao cả theo tiềm thức đem thanh trượt kéo lên trên..
Không có tin tức gì đặc biệt, hầu hết là người của thế lực Thiên Nhai tuyên bố 9 giờ tối Lam Điều cùng Tích m kết hôn, chúc mừng chúc mừng linh tinh, Tô Tiếu khóe mắt giật giật, chẳng lẽ sư phụ này là Lam Điều?
Quả nhiên không ngoài dự đoán.
【 Thiên hạ 】 Biển Màu Xanh Đậm: Cố Mặc, em yêu anh.
Tô Tiếu cảm giác ruột gan mình đều đau rồi.
Phía bên kia, Trần Vi đã chạy tới kênh oai oai của Thiên Nhai, người ở bên trong mồm năm miệng mười nói chuyện, Tô Tiếu cũng nghe được sơ sơ.
“Tiểu Hải, cô có ý tứ gì a?”
“Quên đi quên đi.”
“Ta yêu anh ấy, bởi vì ảnh ta mới đến chơi trò chơi này.”
“Đừng náo loạn.”
“Hắn yêu ngươi sao?”
“Cố Mặc. . .”
“9 giờ, ta cùng Tích m kết hôn.” Giọng nói của Cố Mặc, giữa những thanh âm ồn ào hỗn loạn, Tô Tiếu vẫn như trước có thể chuẩn xác phân biệt.
“Cố Mặc. . .”
Giọng nói mang theo chút nghẹn ngào này hẳn là của Biển Màu Xanh Đậm kia đi.
“Tiểu Lam đi nghỉ sớm chút.”
Trần Vi nghiêng đầu sang, “Bà nói xem Biển Màu Xanh Đậm này là ai? Có thể là Trữ Lam không? Là bông hoa lớp bọn họ! Tích m kia phỏng chừng cũng là bạn học, chẳng qua không biết là ai? m m, chẳng lẽ là Tịch m m?”
Tô Tiếu không trả lời. Cô đem đồ đạc toàn thân của mình sửa sang lại một lần, sau đó đem vẻn vẹn có hơn 50 vàng đổi thành một tờ phiếu 50 nguyên bảo, mua một cái thiên hạ truyền âm.
【 Thiên hạ 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Lam Điều, ta thích ngươi.
Toàn thể thế lực sôi trào.
【 Thiên hạ 】 Phượng Tê Ngô: Biến, kẻ địch đừng ồn ào quấy rối, nhân yêu chết tiệt.
Tô Tiếu: “. . .”
【 Thiên hạ 】 Hoa Vô Tình: Lam Điều ta thích ngươi.
【 Thiên hạ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Lam Điều, ta thích . . .
【 Thiên hạ 】 Khe Suối: . . . hoa cúc của ngươi. (:”> ai k hiểu giơ tay!!)
Tô Tiếu: “. . .”
Tô Tiếu dở khóc dở cười.
Được rồi, thầm mến một năm, cô rốt cục lấy dũng khí hoàn thành lời thổ lộ của mình, nhưng cô thậm chí còn không đợi được câu cự tuyệt của Cố Mặc.
【 Thiên hạ 】 Lam Điều: Bên địch chú ý tố chất.
Chương 04:
Tô Tiếu ném chuột, một tay chống cằm ngẩn người.
Trần Vi ngoảnh đầu sang, “Bà đúng là bi kịch. Nhưng nói lại, bà rốt cuộc thích Cố Mặc ở chỗ nào?”
Vấn đề này Trần Vi hỏi qua rất nhiều lần, Tô Tiếu cũng từng cẩn thận suy nghĩ, nhưng đáp án đều khiến người ta không nói nổi.
Tô Tiếu cũng không biết rõ Cố Mặc, bởi số lần bọn họ nói chuyện cộng lại cũng không hơn mười câu. Vì vậy, cô chỉ có thể quy thành yêu từ cái nhìn đầu tiên, đáp án này hiển nhiên khiến Trần Vi khịt mũi khinh bỉ.
“Được rồi, tôi đổi vấn đề, rốt cuộc bà thích Cố Mặc đến mức nào?”
Tô Tiếu xoay người, hai tay gác lên lưng ghế.”Bà xem con mắt vô thần của tôi đi, cái mặt đau khổ của tôi đi.”
“Lòng rất đau?”
“Có một chút, khó chịu thế nào ấy.” Tô Tiếu vừa dứt lời, chợt nghe ngoài hành lang truyền tới một tiếng gào khản đặc .
Đó là tiếng gào y như giết heo.
Trần Vi đứng dậy mở cửa đi ra ngoài, sau một lát trở về vẻ mặt nghiêm túc nói: “Góc tường, có em đang khóc.”
Phòng ngủ của Tô Tiếu ở cuối hành lang, góc rẽ có một ban công rất rộng, bình thường có rất nhiều bạn học thích phơi chăn ở đó, cũng có người đứng ở đó gọi điện thoại, hoặc là nhảy dây linh tinh. Đương nhiên, cũng sẽ có cô nương trốn ở đó trộm khóc, chẳng qua đến mức như thế này, Tô Tiếu nghĩ lại một chút, thì lần đầu tiên mới thấy.
“Là Trữ Lam.”
Tô Tiếu sững sờ.
Trữ Lam mới vừa nãy ở trong trò chơi thổ lộ với Cố Mặc.
Cố Mặc trong trò chơi với Tích m 9 giờ kết hôn.
Tô Tiếu cũng ở trong trò chơi thổ lộ với Cố Mặc.
Cố Mặc nói bên địch chú ý tố chất.
Trữ lam ở trong xó hành lang khóc đến xé ruột xé gan .
Tô Tiếu chống cằm ngồi trên ghế ngẩn người.
Mày rốt cuộc có thích cậu ta đến mức nào hả Tô Tiếu? Tô Tiếu phát điên kéo kéo tóc, sau đó liền nhớ lại lớp học ngày hôm đó, ánh nắng ngày hôm đó , bóng người ngày hôm đó, bài thơ ngày hôm đó.
Kiêm gia thương thương, bạch lộ vi sương. Sở vị y nhân, tại thủy nhất phương.
. . .
Cái cô thích ấy là khoảnh khắc chiều ngày thu hôm đó, chẳng qua là trong cái khoảnh khắc ấy, có Cố Mặc.
“Kỳ thật bà cũng đâu có thích Cố Mặc nhiều nhặn gì cho cam, không thì sao có thể vừa bắt đầu chơi game, đã quên luôn cả Cố Mặc.” Trần Vi đưa tay vỗ vỗ vai Tô Tiếu , “Tôi hiểu bà, chính là thoáng chút, đột nhiên tư xuân, có em nào thời thanh xuân không từng yêu thầm đội trưởng đội bóng rổ đẹp trai phóng khoáng kia chứ!”
“Vậy còn bà?” Tô Tiếu hỏi lại.
Trần Vi cười hề hề một tiếng, “Tôi còn qua cả thời mãn kinh rồi kia.”
“Ặc!” Tô Tiếu đứng lên, đi đến bên bàn học của Trần Vi , làm bộ muốn kéo tủ quần áo phía trên bàn Trần Vi ra.”Hôm qua Gia Nhạc Phúc mua băng vệ sinh ABC chiết khấu 5% cho tôi đi, bà qua tuổi mãn kinh rồi không cần phải dùng.”
“Cút!” Trần Vi giận dữ, chạy tới tha Tô Tiếu trở lại chỗ của mình.
“Ài, nếu bà là thích thật, thì ra đời thực thổ lộ là được rồi. Ngày mai ôm một bó hoa hồng đứng dưới kí túc xá của hắn ta, sau đó nói em muốn làm bạn gái của anh, dù có thất bại cũng không hề gì, các em bị Cố Mặc từ chối nhiều lắm rồi, thêm bà cũng chả tính là gì.”
Tô Tiếu không có lên tiếng.
Lúc này, đã là 8 giờ 40 phút.
Người của thế lực Thiên Nhai đã tản đi rồi, chắc là đang chuẩn bị cho hôn lễ lúc 9 giờ.
Trong Nguyệt Quang Sâm Lâm chỉ còn lại mấy tên lưu manh của Phù Sinh Các . Bọn họ vây thành vòng tròn, nhân vật thầy thuốc của Tô Tiếu ngồi ở chính giữa.
Tô Tiếu di chuột một chút.
【 Gần】 Hoa Vô Tình: Động đậy rồi.
【 Quân chủ】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Hứa Hứa nếu cô thực thích Lam Điều, bọn ta không làm thì thôi còn làm thì làm đến cùng, cướp người, trói chú rể lại đây.
【 Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: . . .
【 Thế lực chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Hứa Hứa ta là coi cô như con gái mình vậy, nếu cô thực thích tên tai họa kia , ta cũng không để ý có thằng con rể đối địch như thế.
【 Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Cút!
Trong phòng ngủ, Tô Tiếu cạc cạc cười, làm Trần Vi rùng mình một cái.”Bà làm gì đấy?”
“Dù gì bọn tôi cũng là địch thủ nha, nếu cậu ta kêu tôi chú ý tố chất, vậy tôi phải đi phá hoại, khiến cho bọn họ không kết hôn được!”
【 Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Cướp chú rể thì thôi, chúng ta đi phá đám đi!
Cái trò Tiêu Dao này thì có thể cướp dâu, nhưng điều kiện để cướp dâu cũng rất hà khắc.
Đầu tiên, người đi cướp dâu, phải là người hữu duyên với người bị cướp, hơn nữa tình nghĩa phải hơn 80 điểm. Điểm tình nghĩa của Tiêu Dao cũng rất khó kiếm, phải thường xuyên tổ đội làm nhiệm vụ, mặc dù có vật phẩm tăng điểm tình nghĩa , nhưng mỗi ngày cũng không thể vượt qúa 5 điểm.
Tức là, nếu bạn muốn cướp chú rể, nhất định phải cùng chú rễ buộc qua tơ hồng, hơn nữa điểm tình nghĩa phải cao, là chân chân chính chính có JQ. Đặt ra như thế chắc là để phòng ngừa có người qua đường A vớ vẩn nào đó, , nhàm chán liền nhảy ra cướp dâu.
Đó là điều kiện cơ bản nhất để cướp dâu , lúc sau còn có cái gì gì lôi đài rồi thi đấu, đủ loại phức tạp, mở serve đến bây giờ, vẫn chưa thấy có ai cướp dâu cả.
Nick thầy thuốc của Tô Tiếu trước mắt chỉ có 7, 8 người hữu duyên, điểm tình nghĩa cao nhất chính là đại sư phụ Hoa Vô Tình, bởi vì nhận thức lâu nhất. Nhưng tình nghĩa của họ cũng mới vừa vặn 90 điểm.
Danh tự của Lam Điều thì nằm đỏ chói trên danh sách cừu nhân của cô, cho nên cướp dâu, là hoàn toàn không có bất cứ khả năng nào hết.
Nhưng quấy rối thì lại khác.
Tiêu Dao là game cổ trang, bản đồ kết hôn gọi là Thước Kiều Tiên. Đã kêu Thước Kiều Tiên, thì chắc chắn là có một cây cầu, tân lang tân nương đầu tiên là ở miếu Nguyệt lão bên cầu đối diện buộc chỉ nhân duyên , sau đó thay hỉ phục, chú rễ cưỡi ngựa, cô dâu ngồi kiệu, đội rước dâu khua chiêng gõ trống, đi qua một đoạn cầu hỉ thước phủ kín hoa hồng, lúc này mới có thể đến trong hỉ đường bái thiên địa.
Thước Kiều Tiên là khu vực an toàn, không thể khai hồng PK, nhưng lực lượng của quần chúng nhân dân là vĩ đại.
Tô Tiếu từng ở trên diễn đàn thấy một bài post kết hôn của server khác.
Trong trò chơi người chơi có thể xuyên qua người chơi, nhưng NPC thì không thể, cũng tương tự như mấy phương pháp đánh quái, cách thức giết BOSS vậy. Vừa vặn, đoàn thổi kèn nâng kiệu này đều là NPC.
Trong bài post ấy là một đại thần của server kết hôn, bởi vì hồng bao phát nhiều, người có mặt đem cầu hỉ thước vây chật như nêm cối, kết quả bi kịch đã tới, đội rước dâu không qua cầu được cầu, giao thông tắc nghẽn!
. . .
Tiêu Dao open beta mới ba tháng, rất nhiều nội dung còn đang cập nhật. Chỉ một vụ cưới xin cũng đã phải tiêu tốn mấy trăm dân tệ, cho nên vợ chồng không tính là nhiều. Bài post kia cũng chỉ nói về vụ kết hôn, khen tân lang tân nương nhân khí thịnh vượng, cũng không khiến mọi người chú ý gì nhiều, nhưng đúng lúc này, Tô Tiếu nhớ lại, cô còn ở trong thế lực nhanh chóng sắp xếp kế hoạch quấy rối, chờ sau khi giải thích rõ ọi người , thì bọn họ đều ở trên oai oai rống to.
“Hứa Hứa, cô thực âm hiểm.”
“Hứa hứa, cậu là nhân tài nha!”
Tô Tiếu cười mà không nói, cô tháo tai nghe xuống, kêu một tiếng Trần Vi.
“Trần Vi, gọi toàn bộ già trẻ gái trai trong thế lực của bà kéo tới cầu hỉ thước, chúng ta đi xem lễ!”
Thế lực hiện tại của Trần Vi là một thế lực phụ bản trung lập, không tham dự bất kỳ cuộc đấu tranh nào. Chính bởi vì không tham dự bắt kỳ cuộc đấu tranh nào, cũng hấp dẫn một nhóm lớn nhân sĩ hòa bình bát quái.
“Xem lễ? Chỉ đơn giản như vậy?”
“Đương nhiên!”
8: 50
Trong thế lực của Tô Tiếu còn onl hơn 40 người, toàn bộ đứng ở đầu cầu hỉ thước, chắn ở cửa lễ đường, đem cầu hỉ thước vây đến nghiêm nghiêm thực thực.
Kỳ thật hai bên cầu hỉ thước là đài quan lễ rất rộng , mở máy chủ tới nay có rất nhiều cuộc hôn lễ, quần chúng vây xem đều đứng ở chỗ đó chờ phát hồng bao, mà bây giờ, nơi đó cũng đã đứng không ít người, có thể thấy thế lực Thiên Nhai quảng cáo không sai.
Chỉ một lát sau, người bên thế lực bọn Trần Vi cũng tới.
Tô Tiếu tiếp tục kêu, “Vi Vi tới đầu cầu.”
Trần Vi kinh ngạc, “Xem lễ không đứng ở đài xem lễ à? Đài xem lễ còn tặng kinh nghiệm nữa! Tôi nhớ là đứng đầu cầu không được chia kinh nghiệm với lễ bao.”
“Là chị em thì đến đây! Chờ tí xem kịch vui.” Tô Tiếu đầu cũng không quay lại, nói.
9:00 đúng.
Một tin tức đỏ au của hệ thống bật ra.
Giờ lành tới! 【 Lam Điều 】 và 【 Tích m 】 đã buộc chỉ nhân duyên nơi Nguyệt lão.
9:03 phút.
Đội rước dâu khua chiêng gõ trống bước lên cầu hỉ thước.
Cầu hỉ thước rất dài. . .
9: 05 phút
Đội ngũ mắc kẹt.
Kênh gần ngập đầy nghi hoặc.
【 Gần】 Phượng Tê Ngô: làm gì vậy, sao lại bất động rồi.
【 Gần】 Thủy Nguyệt Nhi: Làm sao vậy làm sao vậy? Ta rớt mạng sao?
Đội người chơi đi đưa dâu chỉ đi theo sau kiệu hoa mới có thể nhận được lễ bao hệ thống đưa tặng, chắc chắn toàn bộ thế lực Thiên Nhai đều tham gia vào đội đưa dâu, cho nên hiện giờ căn bản không nhìn thấy tình hình phía trước như thế nào.
Duy nhất có thể nhìn thấy, tự nhiên là người đang cưỡi bạch mã, mang hoa hồng trù – tân lang Lam Điều.
Hứa Ngải Dĩ Thâm đứng ở đầu cầu, cô bị người trong thế lực kêu tới đứng phía trước đội ngũ.
Giờ phút này, cô và Lam Điều ngõ hẻm gặp nhau, hình thành thế giằng co.