Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

Trên
oai oai, người của thế lực cũng đang thảo luận chuyện Bích Hải Lộng Triều Thanh
luận võ kén rể.

“Nghe
nói Khuynh Thành Nhất Tiếu xinh cực kỳ!”

“Trên diễn
đàn có ảnh chụp đấy!”

“Cái
đầu ông ấy! Khi nào thì có gái ngây thơ không xài PS cơ chứ!”

“Nghe
bảo Khuynh Thành Nhất Tiếu có một chân* với Bích Hải Thanh Thiên!”


chỉ quan hệ mờ ám

“Chẳng
phải ca ca với muội muội sao!”

Mọi
người: “Vì là ca ca muội muội mới có một chân á!”

“Bích
Hải Thanh Thiên hơi bị có của đấy, làm em rể hắn ta chắc cũng kiếm không ít lợi
đâu! Mà, để che giấu JQ giữa hắn với muội muội, khẳng định phải thu mua em rể,
đúng không, ha ha ha ha! Tôi đi báo danh!” Vừa nói ấy là đạo sĩ hạ lưu của thế
lực – Khe Suối, hắn vừa nói xong
đã bị toàn tập thể khinh bỉ, ồn ào cười nhạo hắn tự tìm mũ xanh đội, thế nhưng
Khe Suối vẫn chẳng thèm để ý, còn mặt dày nói: “Chuyện nhỏ, tôi thích xì tai mũ
xanh mà.”

Nhưng
vài phút sau, lại nghe hắn rên một tiếng: “Móa, điều kiện báo danh là người
chơi cấp 80, trang bị phải đáng giá từ 48000 trở lên, tổ cha nó!”

Trong
Tiêu Dao, mỗi một trang bị đều có điểm giá trị của nó, trang bị càng cực phẩm
thì giá trị càng cao, mà luyện hóa thuộc tính với tăng bảo hộ cũng có thể nâng
giá trị trang bị, đương nhiên, giá trị càng cao, càng cần nhiều thời gian và
tiền bạc.

Game
này open beta chưa lâu, trang bị giá hơn 48000, thì cũng phải là người chơi
trong top 200 trên bảng xếp hạng toàn serve mới có thể báo danh tham gia được.

Tô Tiếu
vô thức mở trang bị của mình ra xem một chút.

Trang
bị trên người giá trị gần 41000, cô vẫn luôn thấy trang bị của mình không tệ,
giờ nhìn lại, ngay cả tư cách dự thi cũng không có!

“Hoa
Hoa đi đi, trang bị chắc chắc là đủ, thầy thuốc đơn P cũng OK, mài cũng mài
chết đối phương được mà!”

“Không
đi được, tôi nick nữ!”

“Chúng
ta cũng làm cái luận võ kén rể cho Hứa Hứa đi!”



Tiếu: . . .

“Đắt
lắm!”

“Ôi
dời, không cần qua hệ thống, chúng ta chọn đại một chỗ, sau đó ai muốn cưới Hứa
Hứa thì tự ra PK, chẳng phải là được sao.”

“Thật
là mất mặt, quá keo kiệt. . .”

Tô Tiếu
chỉnh lại tai nghe, sau đó ấn nút phát âm.

“Mấy
người còn ầm ĩ thì quáng thạch với thảo dược tôi đào được tuyệt đối
sẽ không cho vào Thương khố của thế lực nữa đâu đấy!”

Oai oai
trong nháy mắt im phắc.

Tô Tiếu
tiếp tục đào quặng.

Chừng
một tiếng sau, một thông báo của hệ thống bật ra.

Hệ
thống: Chúc mừng Mạc Anh Hùng, Mặc Mặc Vô Ngữ, Bách Chiến Bách Thắng, Bất Niệm
Tình Thâm, Phong Ngữ Giả, Lưu Luyến Vong Phản, Phượng Tê Ngô, Ca Thệ đã vào
được bát cường của Luận võ kén rể, 20 phút sau thi đấu vòng tròn chính thức bắt
đầu.

Bởi có
chức nghiệp tương khắc, cho nên hệ thống luận võ kén rể thiết kế khá là hợp lý,
sau bát cường là đấu vòng tròn, người thắng được cộng điểm. Người có điểm số
cao nhất đương nhiên sẽ là người thắng cuộc.

【Quân
chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Mặc Mặc Vô Ngữ tham gia rồi hả, chẳng
hé răng tẹo nào, đánh cho tốt, giành vị trí thứ hai!

【Thế lực 】Khe
Suối: Sao không phải là nhất?

【Quân
chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Được nhất khẳng định là phải sang
Bích Hải Lộng Triều Thanh ở rể, với lại, đội mũ xanh làm quái gì!

【Thế lực 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Ừm, đấu lôi đài tối thứ sáu của hệ thống vẫn chưa có cơ
hội được tham gia.

Cho
nên, nhà ngươi tham gia luận võ kén rể chỉ là để so chiêu với người khác thôi
sao? Tô Tiếu đột nhiên cảm thấy nếu tên này mà được nhất, sau đó lại không cưới
con gái nhà người ta, Bích Hải Lộng Triều Thanh có truy sát hắn trên toàn thế
giới không đây?

Nhưng chỉ
có luận võ kén rể mà làm long trọng đến mức này quả thật hơi bị thừa cơm rồi,
Tô Tiếu xem cái danh sách lại lần nữa, im lặng bĩu môi, rồi cô chat mật với Mặc

Mặc Vô Ngữ.

Bạn nói
với Mặc Mặc Vô Ngữ: Bất Niệm Tình Thâm, là thích khách.

Mặc Mặc
Vô Ngữ nói với bạn: Ừ.

Bạn nói
với Mặc Mặc Vô Ngữ: Lúc đấu thì đập hắn mạnh tay vào. Đánh cho đến mẹ hắn cũng
không nhận ra được!

Mặc Mặc
Vô Ngữ nói với bạn: Được.

Mặc Mặc
Vô Ngữ là cung thủ, vừa vặn là chức nghiệp khắc thích khách, nghĩ tới Bất Niệm
Tình Thâm sẽ bị Mặc Mặc Vô Ngữ ngược, trong lòng Tô Tiếu vui như mở cờ, đào
quáng thạch cũng càng sung sức.

Hệ
thống: Hứa Ngải Dĩ Thâm ở Hắc Thạch Sơn Mạch may mắn đào được một khối Bí ngân
cao cấp.

“Hứa
Hứa, phát đạt rồi, cầu bao nuôi!”

Tô Tiếu
hưng phấn suýt tí nữa nhảy bật lên, cô vừa bán trấn thạch chi bảo cho Mặc Mặc
Vô Ngữ xong, kết quả giờ lại đào được một khối, quả thật là ra cửa giẫm phải
phân chó, 100 nhân dân tệ đó, kiếm lớn rồi!

Nhìn Bí
ngân cao cấp xuất hiện trên màn hình, Tô Tiếu cười híp cả mắt, nhưng khi click
nhặt lại bị hệ thống thông báo, túi đồ của bạn đã đầy.

Tô Tiếu
vội vàng mở túi, ở trong chất đầy quáng thạch với thảo dược, quáng thạch cùng
loại thì 50 cái là có thể xếp thành một tổ, thảo dược cũng vậy, cô bắt đầu
xếp lại túi, định bụng giành ra một ô trống, nhưng ngay lúc cô xếp xong chuẩn
bị nhặt thì, cô bị mê man.

Hệ
thống: Bất Niệm Tình Thâm đã đại phát cuồng tính.

【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Đừng giết tôi!

Tô Tiếu
rít gào, chờ tôi nhặt đồ đã rồi muốn giết muốn chém gì mặc kệ nhà anh, chờ tôi
nhặt đồ đã a a a a a !

Nhưng
Bất Niệm Tình Thâm không hề buông tha cho cô.

Tô Tiếu
liều mạng nhấn chuột.

Hệ
thống: Trong lúc chiến đấu không thể tiến hành động tác này.

Trong

lúc chiến đấu không thể tiến hành động tác này…

. . .

Một
chiêu liên tiếp hạ xuống, Tô Tiếu, ngủm luôn.

Trên
màn hình, nút thu thập bí ngân vẫn còn, thế nhưng, cô đã chết mất rồi.

Mặc dù
có thể chọn điểm truyền tống gần nhất sống lại, nhưng trò Tiêu Dao này thiết
lập là, nếu rời khỏi phạm vi không thấy được bằng mắt, vật phẩm sẽ
tự động biến mất.

Cho nên
dù Tô Tiếu bây giờ chỉ là cái xác, vẫn như cũ nhấn nút nhặt, mặc dù hiện tại
cũng không nhặt được.

【Gần 】 Bất Niệm Tình Thâm: Trên đất có gói đồ của cô.

Lúc
này, chỏng chơ trên đất là một gói đồ, viết tên Hứa Ngải Dĩ Thâm.

“Sư phụ
nhanh tới Hắc Thạch Sơn Mạch nhặt xác con, bí ngân của con còn chưa nhặt đã bị
người ta giết rồi, nhanh lên, sắp biến mất rồi!”

“Ta
đang ở chiến trường mà!” Hoa Vô Tình nói, “Ai mua phù đi cứu cái!”

Khe
Suối: “Tôi đi, tôi đi, nhưng khối thạch phải chia tôi một nửa!”

“Khe
Suối, cái đồ đục nước béo cò nhà ngươi, mau tới!” Tô Tiếu đập bàn hét.

Hệ
thống: Bất Niệm Tình Thâm sử dụng Gọi hồn phù với bạn, bạn có đồng ý sống lại
tại chỗ hay không?

Trên
màn hình đột nhiên nhảy ra mộ tin tức như thế, khiến Tô Tiếu hơi sũng ra, giây
tiếp theo cô lập tức chọn sống lại, thi thể xoay một vòng xinh đẹp từ trên đất
sống dậy. lợi dụng có 30 giây bảo hộ khi phục sinh, Tô Tiếu nhanh chóng nhặt bí
ngân lên, lúc này mới nhẹ nhõm.

Một cái
Gọi hồn phù giá chừng 20 vàng.

Tô Tiếu
nghĩ không ra trong đầu tên Bất Niệm Tình Thâm này chứa cái gì, rõ ràng mới giết cô không chút nương tay, giờ lại tiêu
tiền cứu cô, có lẽ nào là bệnh thần kinh thật?

【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Nói đi, chúng ta có thù oán sao? Hay
là người thế lực bọn tôi có thù với anh?

Bất
Niệm Tình Thâm không hé răng.

Vừa nãy
vì sử dụng Gọi hồn phù, thân hình hắn đã hiện ra, lúc này hắn lại không vội ẩn
thân, mà đi tới cạnh Hứa Ngải Dĩ Thâm, ngồi xuống bên cạnh cô, thoạt nhìn thật
vô hại, giống như là đang thủ hộ.

Kiểu
ngồi của thích khách rất đặc biệt, nếu ngồi đối mặt với bạn, sẽ khiến người ta
có cảm giác như là đang được anh ta nhìn say đắm vậy.

Tô Tiếu
dịch sang bên hai bước, tiếp tục đánh chữ lên kênh gần.

【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Đừng có giả chết, nói!


Đột
nhiên, thích khách đang ngồi dưới đất đứng bật dậy, lại lần nữa biến mất.

Tô Tiếu
vội liếc thời gian bảo hộ bên cạnh biểu tượng nhân vật mình, còn lại 10 giây.
Cô không dám lên ngựa, dùng hai cái chân ngắn ngủn lo lắng chạy tới điểm truyền
tống.

Còn
chưa tới được điểm truyền tống, thời gian bảo hộ đã hết.

Trang
bị của Tô Tiếu là trang bị phụ bản. Công việc chủ yếu của cô là nấp sau màn
thêm máu, cho nên bản thân cô kỳ thật giòn đến đáng thương. Ngoại trừ
nguyên nhân chức nghiệp tương khắc ra, trang bị của cô với của Bất Niệm Tình
Thâm cũng quá chênh lệch, thêm nữa là thao tác, dù cho có trong khoảng thời
gian kỹ năng bị khóa, cô đánh Bất Niệm Tình Thâm, mỗi lần hệ thống đều thông
báo phương hướng không chính xác, không thể công kích. Như vậy thì, cô đánh với
Bất Niệm Tình Thâm, cũng bằng lấy trứng chọi đá, hoàn toàn không có khả năng
phản công.

Cho
nên, nếu Bất Niệm Tình Thâm tiếp tục ra tay, cô khẳng định sẽ lại nằm quay ra
đất, điểm này thì chẳng phải nghi ngờ.

Song
thời gian bảo hộ đã hết, cô vẫn an toàn như cũ, hơn nữa còn tới được điểm
truyền tống.

Lẽ nào
Bất Niệm Tình Thâm bỏ đi rồi?

Đúng
lúc ấy, điểm truyền tống lòe sáng lên, một bóng hình xuất hiện.

Khe
Suối đã tới.

【Gần 】 Khe Suối: Hử, Hứa Hứa cô dậy rồi hả! Hại ta mua thừa
cái Gọi hồn phù!

Trên
oai oai.

“Tí nữa
trả tiền Gọi hồn phù cho anh.”

Lúc
trước có nói, Khe Suối là đạo sĩ. Trong Tiêu Dao, chỉ có cung thủ và đạo sĩ có
thể thấy được thích khách ẩn thân.

“Ô, Hứa
Hứa sau lưng cô có một thích khách, mà còn là đại hồng danh!”

Tô Tiếu
vội vàng di chuột, trên màn hình, Hứa Ngải Dĩ Thâm quay đầu cười.

“Xem ta
đánh cho hắn chui ra nè!” Khe Suối vênh vang đắc ý, “Hừm, xem ngươi chạy đi
đâu!”

Chờ hắn
tạo dáng xong, Tô Tiếu đã thấy một vệt máu xẹt qua trước mặt mình, còn chớp mắt
di động tới điểm truyền tống.

Ấy là
kỹ năng thoát thân của thích khách.

“Móa,
để hắn chạy mất rồi!”


Tiếu: “Tôi thấy rồi. . .”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận