"Ngươi đang nói về ham thích lạ đời nào thế?" Sở Nguyệt sửng sốt, cảm thấy lời nói của nam tử trước mặt dường như không cùng ngôn ngữ với lời nàng ta nói.Những người có mặt đều là người trong giang hồ, phần lớn đọc sách không nhiều.
Bọn họ cũng thắc mắc chữ Tống Thanh Từ rốt cuộc là cái gì."Ham thích lạ đời, bắt nguồn từ [Nam sử - Lưu Mục chi truyện], người Nam Ninh nghiện ăn vảy vết thương, nghĩ rằng nó có vị như cá bẹt." Diệp Xu giải thích.Nhờ có trí nhớ tốt, khi Diệp Xu còn nhỏ đọc thành ngữ, nàng sẽ nhân tiện ghi nhớ nguồn gốc, vì vậy bây giờ nàng cũng không có quên chúng.Mọi người bừng tỉnh hiểu ra, sau đó ánh mắt nhìn Diệp Xu cũng thay đổi, bọn họ thật sự không ngờ rằng một yêu nữ bình thường hay làm chuyện ác như Diệp Xu, lại còn tinh thông văn thơ, bọn họ thật sự đã đánh giá thấp nàng rồi."Đây rốt cuộc là chuyện gì?"Sở Nguyệt vẫn còn mơ hồ, nghe không hiểu.
Người như nàng ta không sợ trời không sợ đất, nhưng chỉ sợ đọc sách.
Học chữ là một chuyện rất khó khăn với nàng ta.Sở Nguyệt có thể nhận ra nam tử trước mặt nàng ta là một thư sinh, hắn nói chuyện tối nghĩa khó hiểu cũng thì cũng thôi đi.
Nhưng từ khi nào mà Diệp Xu lại hiểu những thứ này vậy? Không phải Diệp Xu cũng như nàng ta sao, mỗi ngày chỉ biết đánh đánh giết giết, ức hiếp người trong giang hồ, thế mà còn có thời gian xem [Nam sử - Lưu Mục chi truyện] cơ đấy.Vì sự hiểu biết kém của Sở Nguyệt dẫn tới khí thế của nàng ta ngay lập tức mất đi một nửa.Mà khi so sánh câu trả lời nhẹ nhàng và lịch sự của Tống Thanh Từ với những lời thô tục của Sở Nguyệt vừa rồi, cao thấp rõ ràng.Vào lúc này, Diệp Xu nhạy bén quan sát thấy được khi Tống Thanh Từ phủ nhận danh tính của mình, Sở Nguyệt không hề ngạc nhiên mà thậm chí còn phớt lờ nó.
Điều này cho thấy nàng ta đã biết Thạch Thiên Cơ trông như thế nào, vừa rồi sở dĩ Sở Nguyệt nói những lời như vậy với mình và Tống Thanh Từ, hoàn toàn là để vạch trần vụ tai tiếng dụ dỗ Thạch Thiên Cơ của nàng trước mặt mọi người.Diệp Xu suýt chút nữa đã quên Hồng Liên giáo vẫn luôn thèm muốn bí kíp Huyền Âm Thần Công, cho nên bây giờ nàng và Sở Nguyệt chính là mối quan hệ cạnh tranh công bằng.
Hẳn là sau khi Sở Nguyệt biết tin nàng quyến rũ Thạch Thiên Cơ, lập tức giận dữ, hôm nay mới cố tình rũ bỏ việc này chế nhạo Diệp Xu, cũng là càng để cho Thạch Thiên Cơ hiểu rõ hơn về mưu đồ của nàng.
Bởi vì trong mắt Sở Nguyệt, nàng vẫn là một mối đe dọa.Diệp Xu không sợ Sở Nguyệt cà khịa, nàng cũng không sợ mọi người có mặt ở đó cười nhạo mình.
Nàng chỉ lo lắng Tống Thanh Từ, nàng không biết liệu Tống Thanh Từ có biết việc nàng quyến rũ Thạch Thiên Cơ hay không.
Nếu hắn đã sớm biết điều đó, vậy thì nàng nên tự chúc mừng mình tuyệt đối an toàn.
Còn nếu như hắn không biết, Diệp Xu khó có thể tưởng tượng được nội tâm của Tống Thanh Từ giờ phút này sẽ “ầm ầm sóng dậy” cỡ nào.Tống Thanh Từ sẽ nghĩ gì? Người xưa rất truyền thống, đặc biệt là khi nói đến sự trinh tiết của nữ tử.
Nếu Tống Thanh Từ cho rằng nàng là một nữ tử tùy tiện, đầy âm mưu lừa đảo bí kíp, liệu nàng có còn đường sống hay không? Đương nhiên là không rồi!Nàng phải tự cứu lấy mình thôi..