- Nhanh thôi. Anh đang tìm cách khiến Lý Đoàn Duy từ bỏ. Nó vẫn xiết chặt mọi thứ trong công ty làm anh không làm được gì. Em có thể làm gì để chi phối nó không?
- Em không biết. Em không hiểu nó.
- Điều có thể khiến nó chi phối chỉ có thể là Huỳnh Tuệ Lâm, con chúng ta.
- Anh định làm gì?
- Hay là thúc ép bọn nó cưới nhau.
- Với tư tưởng của thằng đó, thúc ép là chuyện không thể nào.
- Để anh suy nghĩ, thôi em vào đi.
- Chào anh.
Tình hình làm ăn của công ty thực phẩm Lý Đoàn vẫn chỉ nằm ở mức trung bình khá, điều đó làm Duy không khỏi băn khoăn bởi nếu việc nhỏ chưa thành thì làm sao có thể làm yên tâm làm việc lớn hơn. Anh lái xe đến tìm cô bạn gái Tuệ Lâm, người mở cửa lại là Trần Kiên. Duy mím môi chào :
- Chú Kiên !
- Tìm Tuệ Lâm hả?
- Tôi không rãnh để tới tìm chú vào giờ này.
- Đây là lời để xin phép phụ huynh dắt bạn gái đi chơi vào 9 giờ rưỡi tối sao?
- Ông là phụ huynh của cô ấy hả?
- Ít nhất là ở cái đất Việt Nam, đừng quên, bạn gái cậu rất nghe lời tôi. Nó đã là một cô bé ngoan từ lúc lọt lòng, cậu có dám cá với tôi, nếu tôi không đồng ý thì nó sẽ trở ra và tìm cách từ chối cậu không?
- Tôi thách ông đó.
Ông Kiên cười ha hả, tiến lại gần và sửa cravat của Duy lại cho ngay ngắn giọng lạnh lùng :
- Có giỏi thì mau mau mà giữ kỹ nó. Nếu không sẽ hối hận đấy ! Biết chưa.
Thình lình ông kéo xiết cravat vào làm Duy nghẹt thở, ông đắc chí bỏ đi vào nhà còn Duy thì loay hoay với chiếc cravat bị thắt chặt. Tuệ Lâm bước ra :
- Anh, em xong rồi.
- Ừ ! Đi thôi.
- Chờ em không lâu chứ?
- Sao em lại hỏi vậy? Sợ anh trách móc gì sao?
- Đâu có gì. Thôi mình đi !
Lâm và Duy cùng nhau đi tới một vũ trường, lâu rồi cả hai không cùng nhau đi tới những nơi náo nhiệt thế này. Gọi rượu và say sưa theo điệu nhạc, cả hai cuốn mình vào những điều nhảy cuồng say và đắm đuối bên nhau. Duy cảm thấy hãnh diện,anh sở hữu cô bạn gái mà trên dưới cả chục thằng đàn ông đứng bên cạnh phải ngước nhìn. Nắm tay cô vào chỗ ngồi, Duy hỏi :
- Em có biết là hôm nay em đẹp lắm không?
- Sao lại nói những lời như vậy với em?
- Em không thấy có rất nhiều người nhìn em à.
- Vậy anh có muốn thế không?
- Tất nhiên là có.