Yêu Nữa Được Không ?

- Vẫn chưa.
- Lo gì, có một người yêu chu đáo nhất sẵn sàng lo cho em mọi thứ kia mà.
- Không như trước đâu chị. Giờ anh ấy bận lắm. Khác hẳn lúc mới về nước.
- Tính cách của Duy trong nóng ngoài lạnh, không nên để sự lạnh lùng của cậu ấy đánh lừa. Đừng bắt cậu ấy phải biểu cảm, trước hết hãy đặt tâm trạng của cậu ấy vào trái tim em, rồi em sẽ hiểu cậu ấy hơn.
Lâm chỉ cười mỉm, cô tiến lại gần, chỗ Khiết Nhã đang nêm nếm chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn. Tuệ Lâm nói thấp giọng :
- Mới hôm qua, anh Duy cũng đã dắt em đến một nơi.
- Ở đâu vậy?
- Một căn biệt thự màu xanh xinh đẹp ở ngoại ô. Chỗ mà anh ấy nói sau khi kết hôn sẽ về đó ở ! Chị nghĩ… người đó có phải là em không?
Nhã ngạc nhiên quay lại nhìn Lâm :
- Em đùa hả? Sao lại hỏi vậy?
- Em cũng không biết nữa. Em thấy lo lo làm sao ấy !
- Không phải là lạ. Nhất là, Duy chưa bao giờ đặt tình yêu lên làm những hi sinh hàng đầu.. Chị biết rằng, nói điều này với em là hoàn toàn không nên. Nhưng, để thay đổi được Duy, em chỉ có thể dùng tình yêu của em mà thôi. Và, em là người tình thứ 2, chị nghĩ cũng có lẽ là người Duy yêu nhất.

- Chỉ là chị nghĩ thôi. Em đâu có bất ngờ gì khi chị nói như vậy. Vì chính em cũng cảm nhận được điều đó mà.
- Thôi mà em. Đừng suy nghĩ nhiều. Ít ra Duy đã có định hướng tương lai với em rồi đó.
- Ý chị nói là căn nhà đó hả?
- Không ai tự dưng lại muốn mua căn nhà sống riêng với ba mẹ đâu em.
Nhận được tin nhắn của vợ chưa cưới, Mạnh tủm tỉm cười rồi chạy theo khi thấy Duy đã bước vào thang máy…
- Này, sao gấp thế?
- Trần Kiên chờ ở bar. Có tham gia không?
- Nhã vừa nhắn tin, người tình của cậu cũng đang ở đấy.
- Thế hả?
- Trông có vẻ không quan tâm nhiều nhỉ?
- Đang làm việc. Yêu ra yêu, làm ra làm.

Duy lạnh lùng tắt máy rồi cả hai lái xe thẳng đến quán bar. Đúng là Trần Kiên đã chờ sẵn với rất nhiều những cô nàng bốc lửa ngồi trong một phòng kín. Tiến Mạnh lùi bước :
- Có bẫy đấy !
- Sợ hả?
- Tớ sắp cưới. Khiến chết hay sao?
- Coi như là tiệc độc thân cuối cùng đi. Muốn tớ đơn độc chiến đấu sao?
Duy và Mạnh bước vào, Trần Kiên hào hứng:
- Có cả cậu Mạnh đấy à? Vào đây, càng đông càng vui chứ sao !
- Sao gọi lắm thế chú Kiên?
- Cậu Mạnh đâu cần lo, hôm nay là chủ tịch của chúng ta khao mà.
Duy chỉ nhếch mép cười và nói :
- Cho anh vài chai wishky đi em !
Duy gọi rượu và uống với Trần Kiên vài ly. Duy nói :
- Chú Kiên, để con nói trước, mấy tháng nay giữa chúng ta có những hiềm khích không đáng có. Dù sao một ngày không xa chúng ta cũng thành người một nhà, chú nghĩ con và chú có nên cùng nhau làm một ly không?
- Nếu con muốn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận