- Giận -
- Anh huy- một bạn girl chạy đến, trông mặt khá hoảng, giữ lấy một tay hắn
- cô làm gì vậy- hắn nhìu mày, tỏ vẻ khó chịu
- Hàm... Tiêu Hàm đòi tự vẫn- nhỏ nói
- gì...- hắn ngạc nhiên, mắt mở to, sao đột nhiên lại đòi tự vẫn, lại còn là trong lúc này nữa, ...
- nếu vậy thì sao, đâu liên quan...- thành khó chịu- con bé Hàm Hàm này
- Cậu quen Hàm sao- nhỏ quay qua nhìn Thành
-Ừ
- con bé đang ở đâu- hắn
-ở nhà kho sau sân
-tôi biết rồi một chút nữa sẽ đến ngay- hắn vẫn mặt lạnh xua tay, bạn girl thấy vậy cũng quay người chạy đi
--------
- lát nữa anh ấy bảo sẽ tới-...
- ừm, làm tốt lắm-...
-đóng cho tốt vào, lần này là lần cuối tôi giúp cô, không muốn đụg chạm gì đến tên công tử đó đâu-
tiếng của hai người đang nói chuyện với nhau phía sau một nhà kho cũ sau sân trường
Cộp cộp
- tiếng chân- cô bạn girl vừa rồi lên tiếng nhưng với âm thanh khá nhỏ
- có lẽ là Anh Huy đến - một cô gái khác
- có ai ở đây không?
- anh Huy- Tiêu Hàm bay ra ôm chầm lấy người vừa đi vào
- ...
- em biết là anh sẽ đến mà, anh Huy e thích anh, em rất thích anh, đừng ở bên chị ta nữa quen em nhé
- hừ... Huy nó không đến đâu- Người vừa đi vào lên tiếng
- anh....!!!- nhỏ khó hiểu đẩy người mình đang ôm ra - anh Thành, anh về từ...- nhỏ mở tròn mắt
- mới chiều hôm qua, em vẫn rất thích nói dối phải không- thành cau mày khó chịu nhìn nhỏ
- em...- hàm cúi đầu xuống đất, ra vẻ dằn vặt ...
- em nên từ bỏ đi, anh đây là lần cuối nói với em về chuyện này- Cậu nói rồi quay lưng đi ra ngoài
- ...- nhỏ hơi hụt hẫng, tại sao hắn không đến, cho nhỏ một vố đau như này, lại còn trước mặt người khác, phải rồi nó phải trả thù, hận này phải trả..!!!
--------
- cô ấy sao vậy, đang ăn bình thường sao lại ra thế này- hắn ở phòng y tế, đặt nó nằm xuống giường quay qua hỏi
- hừm... ân bị dị ứng với rong biển ấy mà, quên mất tiêu- nhỏ làm vẻ mặt vô ( số) tội nhìn nó nằm trên giường
Dị ứng rong biển sao..?? Hừ hừ cũng khá giống đó chứ, một điều chưa nhìn thấy cách cô ấy ngủ ....!!!
- nè, mày đang nghĩ gì vậy- cậu đi lại đập mạnh vào vai hắn, làm hắn trở về với hiện tại :))
- gì- khuôn mặt huyền thoại " lạnh như tiền" ngước lên nhìn Thành
- ưm- nó trở người
- có sao không đã đỡ chưa- hắn lật đật đi đến bên giường
-...- mắt nó vẫn nhắm không có dấu hiệu nào cho thấy sẽ mở, hắn hơi đơ vì vừa bị hố :)), mặt nó chợt biến sắc, trắng bệch, mồ hôi tức tứa ra
- đừng, con không đi...... Không..... Đừng mà...- miệng nó lẩm bẩm
- Ân, cô sao vậy- hắn lây nó
- Không mà- nó bật dậy ôm chầm lấy hắn, nước mắt giàn dụa, mồ hôi đầy người, hắn ngạc nhiên nhìn xung quanh....
Hên thật, hai đứa kia biến đâu mất chỉ còn hắn với nó, nhẹ gỡ tay nó ra..... 1...2....3... Nó ôm chặt như sợ làm mất thứ gì đó, khuôn mặt lộ rõ vẻ sợ hãi
- tôi....- lúc này nó mới dần ý thức lại được, lập tức buông hắn ra
- cô vừa rồi...- chợt ngừng lại có gì đó chặn miệng hắn
- ừm.... Đừng quan tâm- nó lấy tay xuống, nhẹ xoay người xuống giường
- ừ- lấy lại vẻ mặt của ngày nào, hắn đứng dậy- về lớp thôi- đưa tay ra ý muốn đỡ nó ngồi dậy
- hôm nay anh khônng uống thuốc hử- nó nhìn hắn ngạc nhiên, mọi ngày nếu như vậy thì hắn đảm bảo sẽ cúp học sao hôm nay lại muốn đến lớp
- cô không móc tôi thì không chịu nổi hả cô ngốc- hắn xoay người lại nhìn nó
- cái gì, tên biến thái này, tôi chỉ hỏi là anh có uống hay chưa thôi mà- nó đứng dậy đị lại đứng trước mặt hắn à không trước ngực hắn( lùn nó vậy :))
- ...- mắt hắn đanh lại như muốn ăn tươi nuốt sống nó- cô ngốc- quay xoay người đi thẳng ra ngoài, có biết vừa rồi là ai đã lo cho cô không? Thấy cô như vậy biết người ta không yên lòng không? Lại còn nói biến thái này nọ biết người ta ghét cái chữ ấy lắm không? Đúng là cô ngốc!!!
- kya... Đừng có mà nói chuyện với tôi nữa nghe chưa tên biến thái kia, tôi giận tôi giận anh đấy, tên kia nghe rõ chưa...@₫&@@₫@$€*Ư#- nó bực dọc, dậm chân xuống đất rầm rầm
___