Và theo ý kiến của mọi người tada :**
Chap mới đã được ra mắt :) mog mn sẽ ủng hộ hết mình
------
- tin dữ :))-
10g
Về đến nhà, nó chạy bay lên phòng, khuôn mặt vẫn ửng đỏ, nhớ lại chuyện lúc nãy là nó lại muốn lật tung mọi thứ... Gyaaaaa ngại chết được!!!!!
- Em yêu anh.... Em yêu anh..- nó nhẹ giọng, đọc từng chữ rồi đưa bàn tay lên trời, lắc qua lắc lại, rồi lại hí hửng cười
Và cứ vậy... Thơ thẫn cười một mình như nhỏ vừa xuât viện rồi chìm vào giấc ngủ từ lúc nào vẫn không biết
~~
Tít tít tít
Tiếng điện thoại kêu làm nó khó chịu, trở người, mắt nhíu lại nhìn lên đồng hồ:" 8 giờ", thở dài rồi lại lăn qua chùm mền lên mà ngủ tiếp
Tít tít tít
Nó bực thật, quay qua bấm tắt luôn nguồn của điện thoại, chùm mền lên tập hai và ngủ tiếp
Cốc cốc cốc
- aaaaaa
Nó hét lên, ai lại dám phá giấc ngủ ngàn vàng của nó
Mọi người vẫn có câu :" trời đánh tránh lúc ngủ", à không là bữa ăn cơ mà nó đang rất là buồn ngủ mà..
- Con bé này dậy mau lên?! Đã mấy giờ rồi hả?!- aaa cái giọng này nó nghe thật quen tai, à mà thôi chắc chỉ là mơ thôi, nó phì cười rồi nhắm mắt tiếp tục giấc ngủ của mình
- Diệp ân- ui cha lần này cái giọng ai mà to dữ thần, nó ngồi dậy, tay vò nhẹ mái tóc, ngáp dài một hơi nhìn lên đồng hồ:" 9h15" uisss sớm chán, toan nằm xuống
Rầm
Cánh cửa bật tung, một người phụ nữ với đôi mắt sáng rực bước vào
- chu choa... Giấc mơ kì lạ nhợ!! Lại còn có cả siêu nhân cơ- nó mắt nhìn miệng thì phì cười, rồi lại nằm xuống giường
- Ân Ân của mẹ- mẹ nó cười "hiền từ" đi lại kéo nhẹ mền nó xuống, nó cố cựa quậy" ưm ưm" rồi quay hướng này, hướng kia
- mẹ à!! Còn sớm mà cho con ngủ thêm chút đi
- hôm nay thứ mấy ấy nhì?!- mẹ nó làm vẻ mặt không hiểu, nhìn lên tờ lịch
- dạ là thứ 2, thứ 2 đó
- ừ nhỉ, vậy con gái mẹ có biết hôm nay đã mấy giờ rồi nhỉ?
nó mệt mỏi, ngồi dậy nhìn đồng hồ thêm lần nữa :"10h"
- dạ 10h
-lại còn nằm xuống ngủ tiếp à, có biết nãy giờ đã bao nhiêu cuộc gọi của Huy vào số con rồi không, nó đang đợi ở dưới kìa! lại còn không dậy đi học muốn ăn đòn hả,.. bla bla bla..
Mẹ nó nói một tràng toàn nhữung câu xúc tích hết mức, nó nhăn mặt , quay qua lấy điện thoại, mở nguồn lên
"39 cuộc gọi nhỡ"
Trời ạ! Hắn gọi dữ thần vậy nè, nó ngồi dậy, đi vào vscn rồi thay đỡ bộ đồ khác, đi xuống nhà
Bầu không khí u ám đến đáng sợ
- giờ này?! Mới dậy- hắn cảm giác cơ mặt giật lên từng hồi, điện thoại gọi nó cháy máy thế mà vẫn không bắt máy, ngủ ngon lành, để mẹ nó đi chợ về lại thấy hắn trước thì kêu vào nhà
- xin lỗi , tại lâu lâu mới được ngủ như vậy- nó ngồi xuống ghế, thảy điện thoại sang một bên, cầm ly nước lên uống
- lên soạn đồ đi, qua nhà Huy ở
Phụt
Nó muốn phun hết họng nước vừa uống ra!! Gì mà qua nhà hắn, mẹ nó đùa à
- chi vậy mẹ?!
- thì hai đứa chẳng phải ở chung dễ học hành làm việc hơn sao
- gì nữa đây- nó nhìu mày quay qua nhìn hắn
- sao?! Nhìn tôi làm gì, chẳng phải cô đã nói sẽ vào công ty tôi làm để phụ gia đình một chút sao
- dạ mẹ đợi con chút
nó kéo tay hắn đi lên phòng, nhìn
- ý anh là sao?!
- thì qua ở với anh*
*Thay đổi cách xưng hô khi hai người ở riêng xíu nha mn :p
- ....
- vào soạn đồ đi
- này quen không phải là ở chung
- thì mẹ em cũng nói sắp đi công tác với ba còn gì
- công tác?!
- ừ
- ... Công tác gì nữa đây
- xuống mà hỏi mẹ cô ấy
Hắn nói rồi cốc vào đầu nó một cái, bỏ tay vào túi quần rồi đi xuống nhà dưới
Nó đứng trên phòng, tay xoa ở đầu, ba mẹ đi công tác?! Lý do lạ vậy!!!! Trước đây cũng đi công tác cơ mà có bao giờ bắt nó qua nhà bạn ngủ đâu
~~
- đến rồi, để anh giúp- hắn nói rồi mở cửa xe, xách đồ xuống phụ nó
"Bạch Uyển?! Có lẽ là lần thứ 2 nó đến đây, nhưng mà sao lần này lại có chút gì đó rất quen!!!"
- phòng em ở đối diện nhé- nó
- không phải ở chung sao
- gì mà ở chung?! Bệnh vừa thôi!!!- nó thúc tay vào bên hông hắn, rồi đi vào trong trước, moi thứ vẫn là màu trắng chủ đạo
Đi lên lầu, mọi thứ như thay đổi hẳn, tất cả là hình, một căn phòng bên trái làm nó cảm thấy rất tò mò, mở cửa đi vào.... Rất sạch và gọn, ở một mình mà hắn cũng đảm đang dữ
Đến bên cjanh bàn làm việc, nơi này vẫn là gọn gàng còn hơn cả phòng nó, điều làm nó chú ý ở đây là khung hình trông đã cũ, nằm ở phía góc bàn, phía sau còn có chữ "Tiêu Liên" vừa nghe cứ ngỡ là tên giống Tiêu hàm ấy chứ , nó vừa nghĩ lại vừa vừa nhìn thật kĩ vào bức hình kia, một cậu bé cùng hai cô nhóc chụp chug, cơ mà sao....
- Ân, em đang làm gì vậy
Tiếng hắn gọi phía dưới làn nó giật mình, để tấm hình về chỗ cũ rồi đi ra ngoài
- em ở trên này, anh lên đây đi
- không xách đồ phụ, lại còn vào trước
- ủa chẳng phải có người vừa nói để anh làm cho à
- là phụ cho chứ không phải làm hết
- hai mặt
Nó cười rồi quay lưng đi đến phía cuối dãy hành lang, nơi mà hắn nói là phòng nó lúc ở trên xe
Phòng nó có màu xanh lam, xung quanh bài trí rất gọn và đẹp mắt, nhìn là mê ngay ấy chứ
- anh ra ngoài mua chút đồ ăn, ở lại mà xếp đồ của mình đi- hắn để đồ lên thành từng đống ở ngay cửa, quay lưng đi xuống
- biết rồi biết rồi- nó ngồi xuống giường, cấn phải cái gì ấy nhỉ?! Nó đưa tay xuống dưới mền, là một cây kẹp....
......