Yêu Phải Nha Đầu Hai Mặt


“Soái ca muốn đi truy tìm bạn gái?”
Mở cửa xe, Quý Thành Hạo vừa ngồi vào đằng trước bên cạnh tay lái đã nghe thấy người lái xe nói với hắn như vậy. Hắn còn không kịp phản ứng, lão Vương lại tiếp tục nói thêm.
“Làm như vậy là được rồi.” Hắn tán dương nói: “Bạn gái của cậu xinh đẹp như vậy, giống như cái búp bê làm bằng gốm sứ, cậu hẳn phải cẩn thận nâng niu trong lòng bàn tay mới đúng, làm sao có thể làm người ta khóc, khóc đến ngay cả tôi đây không liên quan gì cũng nghĩ đem cậu chộp tới đánh cho một trận? may mà cậu còn muốn đi tìm, nếu không chờ bạn gái xinh đẹp của cậu bị người đàn ông khác theo đuổi rồi, cậu hối hận cũng không kịp.”
Nghe toàn bộ lời nói, Quý Thành Hạo chỉ nghe thấy cái chữ “Khóc” này.
Nha đầu kia thật sự khóc? Hắn vừa khó hiểu lại khiếp sợ vì sao cô lại khóc. Là khi rời khỏi công ty trên đường phát sinh chuyện gì, vẫn là………Tâm tình trở lên trước nay chưa từng có hỗn loạn, hắn quay đầu nhìn cảnh đêm phía ngoài cửa sổ xe không ngừng lui về phía sau, lại đồng thời thấy chiếu ở trên cửa sổ thủy tinh hắn mày nhíu chặt. Hắn lo sợ bất an.
Mới có thể sao?
Có thể sao?
Rất không có khả năng đi?
Nhưng là—— Quý Thành Hạo cảm thấy đầu óc của mình sắp muốn nổ tung đến nơi, khả năng như thế sao, có thể sao, không có khả năng nhưng là không ngừng ở trong đầu hắn luân phiên xuất hiện, cơ hồ muốn đem đầu của hắn vỡ tung.
Mà làm hắn buồn bực là, những chữ không hề ý nghĩa cũng không giúp, bởi vì hắn không muốn miệt mài theo đuổi những chữ đó.
Chuyện gì vậy? Chuyện này có thể sao? Chuyện này rất không có khả năng đi, hắn hoàn toàn không dám nghiên cứu cùng nghĩ lại.
Hừ, giống như thế này là có thể làm như chuyện gì cũng không biết, thật sự là buồn cười quá!
Khóe miệng khẽ xả, hắn lộ ra một chút châm chọc cười nhạo mình, tiếp theo lại nhắm mắt lại, thong thả hít sâu. Một lúc sau, lại lẳng lặng chờ trong chốc lát mới mở mắt.
Hỗn loạn thối lui, thanh minh tái hiện.
Bình tĩnh vững vàng thay thế được bất an không yên.
Hắn một lần nữa tự hỏi, đúng bệnh hốt thuốc.
Mặc kệ nha đầu kia phía trước có biết hay không, cô khóc lúc chuyển khỏi nhà hắn, cô hẳn là đã phát hiện chính mình với hắn không chỉ có tình anh em mà thôi, cho nên cô mới có thể thương tâm như vậy.
Cho nên vấn đề hiện tại cũng không phải ở trên người nha đầu, mà ở chỗ hắn đối với nha đầu tồn tại tâm tính gì.
Hắn từ nhỏ đã nhận thức cô là tiểu muội muội, nếu hắn nhớ không lầm, hắn còn từng giúp cô đổi tã, xem qua cô trần truồng, hơn nữa số lần còn nhiều đến không đếm được.
Tiểu nha đầu dần dần lớn lên, từ trẻ con nhỏ xinh đẹp biến thành cô bé đáng yêu, từ cô bé đáng yêu biến thành con khỉ khiến người ghét, từ con khỉ khiến người ghét biến thành dã nha đầu bất tuân, một đường thay đổi, hắn đều chính mắt thấy cũng tham dự trong đó, thẳng đến khi cô di cư đi nước ngoài.
Mười năm thời gian có thể thay đổi rất nhiều sự việc, như từ việc ba già đến công ty vì gia đình biến thành hoàn toàn mặc kệ sự tình, cùng với hắn theo mệnh tốt biến thành số khổ trở thành người nối nghiệp, còn có cô bé theo bên người không có một chút hương vị con gái, dã nha đầu, biến thành cả người đều tràn ngập mị lực mê người đại mỹ nữ, lại làm hắn đau đầu không thôi - nha đầu hai mặt.
“Nhớ năm tôi cùng lão bà của tôi cũng từng….”
Lão Vương từ lúc hắn lên xe sau liền nói chuyện tình yêu không ngừng, nhưng mà ông nói hắn, ông nghĩ hắn, đối với hắn không hề ảnh hưởng.
Xe đi một chút rồi ngừng lại, rốt cuộc dừng lại ở trước cửa khách sạn lớn đèn đuốc sáng trưng, mà hắn vẫn không để ý đến.
“Chính là nơi này.” Lão Vương quay đầu hướng hắn nói: “Bạn gái của cậu vốn là muốn ở một gian nhà trọ nhỏ vừa phá lại vừa cũ, nhưng mà cô ấy nguyện ý nghe theo lời khuyên của tôi, tôi liền đem cô ấy đến đây.”
“Cám ơn ông.” Quý Thành Hạo gật đầu nói, sau đó theo trong bóp da rút ra một ngàn đưa cho hắn, “Không cần thối lại.”
“Vậy cám ơn.” Lão Vương vẻ mặt tươi cười nhận lấy tiền.
Quý Thành Hạo xuống xe đi vào trong khách sạn, trực tiếp đi hướng quầy phục vụ.
“Phiền toái anh, tôi nghĩ tìm một vị bằng hữu không lâu mới đến đây nghỉ lại, tên cô ấy là Nhâm Cấm Hồng.” Hắn nói với nhân viên quầy.
“Được, xin đợi một chút.” Nhân viên quầy nói xong lập tức dùng Computer tra tìm tư liệu khách trọ, sau đó lấy siêu điện thoại ấn vài con số.
Quý Thành Hạo nén lại tư tưởng đứng ở ngoài quầy chờ.
Một lát sau, nhân viên quầy đem phone treo, sau đó ngẩng đầu nói với
“Thực xin lỗi, không ai nghe điện thoại.”
“Cho tôi dãy số gian phòng của cô ấy, tôi trực tiếp đi qua tìm cô ấy.” Hắn nói.
“Điểm ấy không có cách nào thực hiện được.”
“Vì sao không có cách nào? Tôi cũng không có yêu cầu các anh mở cửa phòng của cô ấy cho tôi đi vào, chính là muốn dãy số của gian phòng cô ấy, chính mình đi qua tìm mà thôi.”
“Thực xin lỗi, đây là quy định của công ty, không thể lộ ra tư liệu của khách trọ, bao gồm dãy số phòng, trừ phi khách trọ có dặn dò trước cũng từng cho phép mới được.”
“Đáng giận!” Quý Thành Hạo khỏa giận không thể át đánh xuống mặt bàn quầy.
“Phát sinh chuyện gì?” Một người đàn ông như là quản lí theo bên trong phía sau quầy đi ra hỏi.
“Quản lí.” Thanh âm như được cứu vớt. “Vị tiên sinh này muốn tìm một bằng hữu ở khách sạn của chúng ta, tôi thay hắn gọi điện thoai, nhưng là trong phòng Nhâm tiểu thư cũng không có nghe điện thoại, cho nên vị tiên sinh này — “
“Nhâm tiểu thư? Là đêm nay mới đến tìm nơi ngủ trọ Nhâm Cấm Hồng tiểu thư sao?” Quản lí đột nhiên cắt ngang hắn nói.
Trừng mắt nhìn, nhân viên quầy sững sờ gật đầu. “Đúng.”
“Vị tiên sinh này, nếu anh có việc gấp muốn tìm Nhâm tiểu thư, tôi có lẽ muốn nói với anh một tiếng thật có lỗi, bởi vì cô ấy vừa mới rời đi.” Quản lí chuyển hướng Quý Thành Hạo giải thích.
“Ý của anh nói là, cô ấy đã trả phòng không ở tại nơi này?” Quý Thành Hạo ngăn chặn không được kích động hỏi.
“Không phải.” Quản lí nhanh chóng trả lời, “Nhâm tiểu thư vẫn là ở tại nơi này không sai, chính là cô ấy ước chừng ở một giờ phía trước đi ra ngoài, cho nên điện thoại trong phòng mới có thể không có người nghe.”
“Quý Thành Hạo khi nghe vậy, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi “Anh có biết cô ấy đi đâu sao?”
“Thật có lỗi.” Quản lí vẻ mặt xin lỗi lắc lắc đầu với hắn.
Mày khẽ nhăn, thoáng suy tư sau, hắn đem ánh mắt chuyển hướng trong đại sảnh chỗ người nghỉ ngơi ở sô pha hỏi: “Tôi có thể ngồi ở chỗ này chờ cô ấy sao?”
“Đương nhiên.” Quản lí lập tức gật đầu.
Vì thế Quý Thành Hạo liền tuyển một chỗ nhìn theo ngoài cửa lớn, hắn có thể thấy rõ ràng mỗi một người bước vào cửa lớn khách sạn, sau đó liền ôm cây đợi thỏ chờ cô trở lại, một bên tiếp tục vừa rồi tự hỏi ở trên tắc xi, hắn thủy chung chưa suy nghĩ ra đáp án của vấn đề —— hắn có thể cùng cô trở thành một đôi tình lữ sao?
Thời gian càng lúc càng trễ, Quý Thành Hạo cúi đầu nhìn về phía đồng hồ tần suất cũng càng ngày càng cao.
Đã muốn hơn mười một giờ, hắn là khoảng 9 giờ đến nơi đây, căn cứ vào thời gian quản lí nói, cô đại khái là ở 1 giờ phía trước hắn đến thì đi ra ngoài, cũng là khoảng 8 giờ.
Từ 8 giờ đến bây giờ hơn 11 giờ, đều đi qua hơn 3 giờ, Nhâm Cấm Hồng nha đầu kia rốt cuộc là chạy đi nơi đâu lêu lổng, vì sao đến bây giờ vẫn chưa trở lại?
Cô có thể hay không đã xảy ra cái gì ngoài ý muốn?
Ý nghĩ này đột nhiên tiến vào trong đầu, lại dưới một giây bị hắn lắc đầu bỏ ra, cự tuyệt tiếp nhận khả năng này.
Không, sẽ không, hắn nói cho chính mình. An ninh Đài Loan mấy năm gần đây có lẽ thay đổi kém một chút, nhưng là cũng còn không kém như vậy, hơn nữa hiện tại mới 11 giờ mà thôi, trên đường cái còn có xe chạy như mắc cửi, phía trước càng nhiều, cho nên không có khả năng phát sinh truyện gì.
Như vậy cô rốt cuộc đi nơi nào, hiện tại người đang ở nơi đâu?
Nhà ăn, tiệm cà phê, rạp chiếu phim, công ty bách hóa, quán bar, quán ăn đêm, bất luận một chỗ đều có khả năng.
Lần đầu tiên, Quý Thành Hạo đối với Đài Loan phồn hoa lại nhiều tiền tiêu xài sống về đêm hoàn cảnh cảm thấy thật khó chịu.
Theo thời gian càng lúc càng trễ, biểu tình trên mặt hắn càng lúc càng thối, làm cho nhân viên phục vụ khách sạn công tác ở trong đại sảnh, người người thần kinh căng thẳng, lo lắng khách quý của bọn họ nếu không trở về, khách sạn chỉ sợ cũng sẽ bị Satan hủy đi.
Nhanh trở về chút đi, nhanh trở về chút đi, nhanh trở về chút đi……….Có lẽ niệm lực thật sự dùng được, ở đoàn người đồng tâm hiệp lực cầu nguyện xuống, khách quý của bọn họ, cục cưng, khách trọ xinh đẹp rốt cuộc xuất hiện ở ngoài cửa lớn khách sạn.
Đoàn người còn không kịp thở ra khẩu khí kia vẫn ngạnh ở yết hầu, đúng lúc này nguyên bản ngồi ở trên sô pha làm thần kinh mọi người buộc chặt Quý Thành Hạo đã nhanh chóng vọt đến trước cửa lớn của khách sạn, chế trụ Nhâm Cấm Hồng liếc thấy hắn xuất hiện mà kinh hách trợn tròn hai mắt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui