Trong phòng một mảnh trầm tĩnh, mơ hồ có thể nghe thấy thanh âm của dòng xe cộ đông đúc dưới lầu, cùng với tiếng hít thở nhẹ nhàng trầm ổn bên cạnh hắn.
Cho dù không mở to mắt, thanh âm dòng xe cộ ngoài cửa sổ cũng thực rõ ràng nói cho Nhâm Cấm Hồng, trời đã sáng, hơn nữa thời gian khẳng định cũng không còn sớm, nhưng là vì sao hắn còn không có rời đi?
Trong phòng yên tĩnh cực điểm, tương đối, cũng làm cho hết thảy đều trở nên càng rõ ràng sâu sắc, không chỉ là thính giác, còn có cảm giác.
Theo ý thức thanh tỉnh sau, cô liền vẫn cảm giác được ở giữa hai chân truyền đến đau đớn, tuy rằng cũng không phải rất đau, nhưng cũng làm cho không thể bỏ qua.
Tối hôm qua, cô rốt cuộc cùng hắn làm, dù vậy, cô cũng thực xác định rốt cuộc hết thảy là phát sinh như thế nào, bọn họ ngay từ đầu muốn không phải chỉ là một cái hôn sao? Vì sao, sau lại nhưng không có cách nào dừng lại, tất cả đều làm xong?
Cô hồi tưởng lại vẫn còn cảm thấy xấu hổ, thẹn thùng, toàn thân nóng lên, hơn nữa khó có thể tin.
Cô cho tới bây giờ cũng không biết, làm tình hóa ra là loại cảm giác này, không biết chính mình cũng có thể nhiệt tình như vậy, mạnh dạn, không biết bị hắn ôm vào trong ngực dùng sức đẩy, va chạm, áp bách —— ngừng! Đừng nghĩ, hiện tại cũng không phải là hồi tưởng, trở về thời điểm, cô trước hết nghĩ biện pháp rời đi nơi này mới được, chí ít vấn đề là như thế nào đối mặt với hắn…………Cái gì đâu? Xấu hổ sao?
Không, không chỉ là xấu hổ mà thôi, còn có mờ mịt, lo lắng, sợ hãi, rất nhiều chờ cô, không biết nên như thế nào đối mặt vấn đề, bởi vì cô căn bản không biết tối hôm qua hắn mang theo tâm tình gì cùng cô trên giường.
Hắn là bởi vì nhận rõ cảm tình đối với cô, mới cùng cô làm tình sao? Vẫn là bởi vì không ngăn cản được dục vọng? Không cẩn thận mất hồn mới phạm sai lầm cùng cô phát sinh quan hệ?
Cô thật sự không có dũng khí đối diện với sự thật, ít nhất hiện tại ở trong đầu cô đều tràn ngập cảm động cùng ngọt ngào tối hôm qua cô cùng hắn hợp làm một, cô thật sự không có biện pháp.
Cô nhất định phải rời đi, nếu không vẫn cứ giả bộ ngủ đến khi hắn thức dậy rời đi mới thôi, nhưng vấn đề là, hắn vẫn kiên trì chờ cô tỉnh ngủ? Cho nên vẫn là từ cô rời đi trước có vẻ tốt hơn.
Hô hấp thật cẩn thận, vụng trộm mở nửa con mắt đến nhìn lén.
Mặt của hắn ở gần ngay trước mắt, khuôn mặt ngủ bình tĩnh mà an tường, hơn nữa vẫn như cũ đẹp đến vô pháp vô thiên, nhân thần công phẫn.
Đi qua mười hai năm, cô hỏi qua chính mình vô số lần, vì sao sẽ thích hắn, mà không phải thích Dịch Tử Xá cùng Trạm Diệc Kỳ một trong số hai người bọn họ, dù sao mọi người quen biết thời gian ở chung lâu giống nhau, là vì hắn trong bọn họ bộ dạng tối suất, tối anh tuấn một cái sao? Thời điểm vừa mới bắt đầu hỏi mình vấn đề này, kỳ thật cô cũng đã từng có chút nghi hoặc, chính mình thật sự là người nông cạn như vậy sao?
Sự thật chứng minh—— đúng, cô chính là người nông cạn như vậy.
Kiềm chế một tiếng thở dài, Nhâm Cấm Hồng nhìn trước mắt này khuôn mặt tuấn tú anh tuấn bức người, không hiểu một người đàn ông sao có thể có bộ dạng đẹp như vậy.
Mũi cao thẳng, mặt mày anh tuấn, hình dáng cánh môi rõ ràng lại gợi cảm mê người, cằm còn có đường cong xinh đẹp cùng da thịt khỏe mạnh, nhưng là tối mê người vẫn là hắn tươi cười, cùng với ánh mắt mang cười chứa đầy mị lực.
Ai, cô thật là nông cạn, thế nhưng bởi vì bề ngoài của một người dễ xem mà thích đối phương. Bất quá hoàn hảo này chính là vừa mới bắt đầu mà thôi, năm đó tuổi trẻ không hiểu chuyện mới có thể trông mặt mà bắt hình dong, sau này lý do cô thích hắn không nông cạn nữa.
Vì sao thích hắn?
Bởi vì hắn tươi cười luôn sáng lạn như vậy.
Vì sao thích hắn?
Bởi vì hắn luôn là người phát hiện cô lạnh mà cởi quần áo cho cô mặc.
Vì sao thích hắn?
Bởi vì hắn đối với cô luôn đặc biệt, không cho những cô gái khác cùng hắn, chỉ cho cô ở cùng; không cho người phụ nữ khác chạm vào hắn, chỉ cho cô chạm vào; không cho người phụ nữ khác động đến hắn gì đó, ngồi phía sau xe máy hắn, vào phòng của hắn, ngủ giường hắn, thậm chí còn cùng hắn uống một ly đồ uống, nhưng là hắn toàn bộ cho cô làm.
Đến nay cô vẫn nhớ rõ một ít người trên mặt biểu tình khi thấy hắn mặc cô ta cần gì cứ lấy, đều không phải là tràn ngập khiếp sợ, chính là khó có thể tin cùng kinh ngạc qua đi như có suy nghĩ gì.
Những người đó nữ có nam có, bất quá vẫn là phụ nữ chiếm đa số.
Cô không biết chính hắn có hay không chú ý tới điểm này, nhưng là cô thích hắn đến khi rời đi Đài Loan định cư ở Vancouver, cô đều có chú ý tới chuyện này, còn vì thế mà âm thầm vui sướng thật lâu, bởi vì cô biết chính mình đối với hắn mà nói là đặc biệt.
Cô vẫn cho rằng như vậy, cho dù đang cùng hắn ngăn cách hơn mười năm cũng giống nhau, cũng bởi vậy, ngày hôm qua nhìn thấy hắn cùng thư ký thân mật ngồi ở trên người hắn, thì cô mới có thể bị đả kích lớn như vậy, khó có thể thừa nhận.
Trần thư kí không phải bạn gái anh. Cô nhớ rõ tối hôm qua hắn nói với cô như vậy, nhưng là hắn lại làm cho một người phụ nữ không phải bạn gái hắn ngồi trên đùi……..Là hắn thay đổi sao?
Vẫn là cô căn bản không chân chính hiểu hắn?
Hay là người ở tách ra mấy năm, cô bất tri bất giác tô điểm cho đẹp hắn trong trí nhớ?
Mười năm có thể thay đổi rất nhiều sự tình, hắn vẫn là người làm cô yêu say đắm Quý Thành Hạo sao?
Bộ dáng hắn cùng mười năm trước cũng không có khác biệt quá lớn, chính là càng trở nên thành thục cùng mị lực. Đây là bộ phận xem tới được, về phần nhìn không tới…….Lòng có điểm đau, vẫn là vì chiều ngày hôm qua ở trong văn phòng thấy được một màn kia.
Hắn là bởi vì thích cô mới cùng cô trên giường, vẫn là dục vọng đơn thuần sai khiến?
Phụ nữ vì yêu mà dục, đàn ông có thể không yêu cũng dục.
Trải qua mười năm, cô cho hắn, có hay không cũng cùng người phụ nữ khác giống nhau, trở nên không hề đặc biệt?
Không tiếng động theo chóp mũi thở dài một hơi, cô đem tầm mắt dời đi khuôn mặt hắn ngủ say, không hề nhìn hắn, sau đó thật cẩn thận di động thân thể, đem chính mình theo trong lòng hắn thoát ra, lại nhanh chóng liếc nhìn hắn một cái, xác định hắn không có bừng tỉnh sau, liền nhẹ nhàng mà chuyển động thân thể, xốc lên chăn, chuẩn bị xoay người xuống giường.
“Em muốn đi đâu?”
Thanh âm bất ngờ vang lên làm cô nhảy dựng lên, nhưng là cô thậm chí còn không kịp phản ứng, cả người đã bị hắn chỉ dùng một cánh tay kéo vào trong lòng,
Cô toàn thân cứng ngắc, trong lúc nhất thời kinh hoàng lúng túng mà đã muốn quên giãy dụa, đợi cho đến khi nhớ lại cũng đã hết hy vọng.
Bởi vì hắn không chỉ đặt nhẹ ở trên người cô mà còn chế trụ hoàn toàn hành động của cô, còn bộ dạng thanh tỉnh, ánh mắt sáng ngời hữu thần nhìn cô chằm chằm, mời cô nghĩ làm theo đà điểu dúi đầu vào cát—— không phải, là vùi đầu vào chăn đều không kịp. hơn nữa thảm nhất là hai người bọn họ thân thể đều là trần trụi không mảnh vải che thân.
Một cỗ e lệ mà khô nóng nhanh chóng nảy lên, tràn ngập toàn thân cô, làm hai má cô đều hiện ra thản nhiên đỏ ửng, gợi cảm mê người, cũng làm cho Quý Thành Hạo không nhịn được cúi đầu hôn lên môi cô.
Tim lại bắt đầu đập mạnh, hô hấp cũng không khỏi tự chủ trở lên dồn dập, tối hôm qua làm cô toàn thân mềm yếu, tứ chi cảm giác vô lực vừa đã trở lại, cô hoàn toàn không thể kềm chế, chỉ có thể đáp lại.
“Trời ạ!” Là hắn chấm dứt nụ hôn này trước, sau đó theo ở chỗ sâu trong yết hầu thống khổ phát ra một tiếng rên rỉ, sau đó lại đem mặt vùi vào hõm vai cô.
Đầu của cô trong nháy mắt trống một mảnh, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, chỉ biết hắn đột nhiên dừng lại không tiếp tục hôn cô.
“Làm sao vậy?” Cô không biết chính mình lên tiếng nói chuyện, thẳng đến hắn mở miệng trả lời vấn đề của cô.
“Em còn có thể đau.” Hắn khàn giọng nói.
Cô trừng mắt nhìn, một hồi lâu mới hiểu hắn chỉ là cái gì. Hai gò má của cô lại đỏ bừng lên, cả người có vẻ vừa xấu hổ lại không được tự nhiên.
“Trước đó em không nên nói dối anh.” Hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, không chuyển mắt nhìn cô, ánh mắt ôn nhu, vẻ mặt cũng có chút trách cứ.
Cô hoàn toàn không biết nói cái gì, chỉ có thể yên lặng bất động nhìn hắn.
“Anh đã có thể nhẹ nhàng. Đêm qua anh làm đau em, đúng hay không?” Hắn ôn nhu hỏi, trong giọng nói lộ vẻ tự trách cùng ảo não.