Lại lần nữa khôi phục tri giác thì Nhâm Cấm Hồng phát hiện chính mình đang bị hắn ôm chầm chập chìm vào trong bể nước ấm áp, mà ở trên mặt nước trôi nổi một mảnh màu đỏ sậm, giống như là hoa hồng—— “Cánh hoa?” Cô bỗng nhiên hoàn toàn thanh tỉnh nhô thân lên.
“Cẩn thận một chút.” Quý Thành Hạo khẽ nhíu mày, nhanh chóng đem cô đỡ lên. Hoàn hảo hắn đã ngồi xuống, nếu không lấy động tác cô khẳng định làm cho hai người té ngã.
“Anh đem đóa hoa vào khi nào?” Cô nhanh chóng quay đầu hỏi.
“Thời điểm em đã bất tỉnh.” Khóe miệng hắn khẽ nhếch.
Thân mình cô cứng đờ, mặt đỏ lên, lập tức nhớ tới chuyện lúc trước phát sinh ở trong phòng. Cô thật sự đã bất tỉnh?
“Vừa rồi anh có chút không khống chế được, có làm đau em sao?” Bàn tay to ở trên người cô dao động, ánh mắt hắn ôn nhu dừng ở cô.
Nhâm Cấm Hồng thẹn thùng trừng hắn một cái, sau đó nhanh chóng cúi đầu xuống phía dưới.
“Tiếp theo anh sẽ ôn nhu chút.” Hắn hướng cô cam đoan nói.
“Tiếp theo?” Cô hoài nghi ngẩng đầu lên nhìn hắn.
“Chúng ta không thể phụ lòng kỳ vọng của nhân viên vệ sinh.” Hắn tỏ vẻ nghiêm trang, hại cô ở ngu ngơ dưới sau, nhịn không được bật cười lên.
“Ở đâu ra kỳ vọng của nhân viên vệ sinh.” Cô cười nhẹ đập hắn một cái.
“Thế đổi thành kỳ vọng của anh vậy.” Con ngươi biến thâm, hắn khàn khàn giọng nói xong, liền ngay sau đó nghiêng thân hôn cô.
Cô bị hôn đến tim đập rộn lên, toàn thân nóng lên, đầu sắp hóa thành tương hồ.
“Không được.” Miễn cưỡng bắt lấy một tia lý trí, cô đưa tay đẩy hắn ra.
“Cái gì không được?” Hắn còn muốn hôn cô, lại bị cô đưa tay bịt miệng.
“Chúng ta là tới nơi này ngâm suối nước nóng, không phải đến làm loại sự tình này.” Cô hờn dỗi nghiêng hắn liếc mắt một cái, vẻ mặt đỏ bừng nói.
“Chúng ta có thể một bên làm một bên ngâm.” Hắn bắt lại tay cô đề nghị.
“Không được, anh ngoan ngoãn cho em.” Vì cho thấy chính mình kiên trì, cô đột nhiên rời đi bên cạnh hắn, cắt qua cánh hoa hồng phiêu du trên mặt nước, chuyển qua một chỗ khác bên bể tắm nước nóng.
“Chỉ ngâm nước nóng không làm chuyện khác, em không cảm thấy rất nhàm chán sao?” Hắn giống như theo đuôi chuyển qua bên người cô, không ngừng cố gắng muốn thuyết phục cô, chính là tay còn không đụng đến cô, cô lại nhanh chóng dời về chỗ bọn họ vừa ngồi.
“Chúng ta có thể nói chuyện phiếm nha.” Cô đề nghị.
Trừng mắt nhìn cô một lúc lâu, hắn rốt cuộc thở dài nhượng bộ. “Muốn nói chuyện phiếm có thể, nhưng em phải ngồi trong lòng anh. Lại đây.”
Hắn mệnh lệnh.
Nếu hắn đều thỏa hiệp, cô đương nhiên không hề dị nghị dời về trong lòng của hắn, tựa sát trong lòng hắn ngâm nước nóng. Cô thích ở trong lòng hắn, điều đó làm cho cô có cảm giác hắn thuộc về mình.
“Được rồi, em muốn tán gẫu cái gì nha đầu?” Ngữ khí của hắn nghe qua có điểm bất đắc dĩ, nhưng khóe miệng cũng là khẽ nhếch, bởi vì cô lại trở về trong lòng hắn. Hắn thích cảm giác ôm lấy cô.
“Liền từ tên gọi tán gẫu đi.”
“Tên gọi?” Hắn khó hiểu.
“Anh đến bây giờ còn …nha đầu, nha đầu… gọi em.” Cô có chút bất mãn nhỏ.
“Nếu không muốn gọi là gì? Em thì cũng Quý Thành Hạo, Quý Thành Hạo mang cả họ tên ra gọi anh.” Hắn tỏ vẻ.
“Đó là thói quen.”
“Anh cũng là thói quen nha.”
“Nhưng là tên kêu rất bình thường nha, gọi nha đầu mới kỳ quái, em cũng không phải nha đầu của anh.”
Cô đột nhiên nhô thân lên, bỗng nhiên quay đầu nhíu mày với hắn.
“Em đương nhiên là nha đầu của anh.” Hắn lập tức sửa chữa cách nói của cô, vòng tay đặt trên eo cô cũng theo chặt lại, tuyên cáo quyền sở hữu của hắn.
“Anh biết ý của em.” Yêu kiều trừng hắn một cái, cô lại một lần nữa dựa về trong lòng của hắn. “Nha đầu cách gọi này để anh nhớ về em khi đó một đầu tóc ngắn ngủn kia, toàn thân không có một điểm giống côn gái, giống một đứa con trai, dã nha đầu.”
“Có sao?” Nhưng cô không cảm thấy nha.
Tay hắn ở dưới nước nhẹ nhàng mà lướt qua đường cong eo nhỏ nhắn lả lướt, bụng bằng phẳng, lại hướng lên dừng ở dưới bộ ngực rất tròn của cô nhẹ nhàng mà vuốt ve. Như vậy cô như thế nào không có giống con gái, giống con trai sao? Nhưng mà—— “Nếu không thích anh gọi em là nha đầu, em thích anh gọi em như thế nào?” Hắn ôn nhu hỏi.
“Em làm sao mà biết em thích gọi như thế nào?” Tự nhiên bị hỏi, cô quay đầu nhìn hắn một cái.
“Thân ái?” Hắn hỏi.
“Rất buồn nôn.” Cô bình tĩnh nói.
“Sweet heart?” Hắn nhướng mày.
“Buồn nôn hơn.” Cô làm mặt quỷ.
“Như vậy honey? Bảo bối? Darling? Em yêu của anh?”
Bị hắn liên tiếp gọi chọc cho nở nụ cười, cô nhịn không được đưa tay đánh hắn một cái. “Đứng đắn chút.”
Cô cười mắng.
“Anh rất chân thành nha.” Quý Thành Hạo vì chính mình cãi lại.
Như vậy đột nhiên bắt hắn nghĩ một cái tên gọi khác thay thói quen gọi nha đầu, thật sự rất khó khăn nha.
“Tiểu Hồng?” Hắn thử nói.
“Nữ sinh hàng tháng sẽ đến một lần gì đó cũng kêu tiểu Hồng.” Cô trừng mắt hắn nói.
“Như vậy Hồng Hồng?”
“Khó nghe.”
“Cấm Cấm? Nhâm Nhâm? Tiểu Cấm? Tiểu Nhâm? Tiểu Cấm Hồng?” Hắn đem ba chữ trong tên của cô toàn bộ lấy ra tổ hợp, nghĩ ra một đống tên gọi, không nghĩ tới kết quả cũng là—— “Không có sáng ý.”
Không có sáng ý? Hắn đột nhiên híp lại hai mắt. Muốn sáng ý phải không? Vậy còn không đơn giản.
“Thân ái vị hôn thê, chocolate ngọt ngào, sinh mệnh mặt trời, tiểu nữ nhân đáng yêu, tiểu mèo hoang, tiểu cô em gợi cảm, tiểu hỏa cầu nhiệt tình——“
“Này!” Cô dở khóc dở cười cắt đứt hắn loạn lấy càng gọi càng không đứng đắn, “Anh dám gọi em như vậy. xem em sau này không để ý tới anh.” Cô cảnh cáo hắn.
“Là em nói anh không sáng ý, anh đương nhiên phải thật tốt bày ra sáng ý của anh.” Hắn vô tội nói.
“Nếu đây là sáng ý của anh, thật đúng là gọi người không dám lĩnh giáo.” Cô hừ lạnh cười nhạo hắn.
“Em thật khó hầu hạ.” Hắn không khỏi oán giận.
“Cám ơn.” Cô nhếch miệng mỉm cười.
Nhìn khuôn mặt cô tươi cười mê người, trên mặt Quý Thành Hạo không tự chủ được hiện vẻ nhu hòa.