Qúy Thành Hạo nghiến răng nghiến lợi, lấy vẻ mặt biểu tình chịu ô nhục trừng mắt nhìn cô.
“Ý định của em là muốn anh tức chết sao, nha đầu?” Hắn thốt ra. Tiền điện nước, tiền ga, tiền cơm nước. Hắn là người keo kiệt như vậy sao? Nha đầu kia thật sự là rất ô nhục người!
“Em chỉ là muốn làm rõ ràng thôi, miễn cho lúc đó theo thiên đường rơi vào trong địa ngục.”
“Anh hiện tại có thể khiến em rơi vào trong địa ngục.” Hắn làm bộ đưa tay muốn bóp cổ cô.
“A!” Cô vừa cười vừa hét lên, vội vàng đẩy cửa xe ra nhảy xuống xe đi, cũng không quay đầu lại chạy vào nhà trọ thu thập hành lý.
Lần đầu tiên đi vào trong phòng của Quý Thành Hạo, Nhâm Cấm Hồng lấy một bộ dáng làm trộm, ló đầu ra nhìn rồi lại rón ra rón rén, chọc Quý Thành Hạo nhịn không được cong lên ngón trỏ “khấu” một tiếng gõ cái trán cô một cái.
“Đau quá.” Xoa cái trán bị gõ đau, cô đối hắn nhíu mày chu miệng nói,
“Em làm chi giống như trộm?” Hắn vẻ mặt buồn cười hỏi cô.
“Em lo lắng có thể ầm ỹ đến nha.” Cô trả lời đương nhiên.
“Anh ở một mình có thể ầm ỹ đến ai?”
“Bạn gái anh nha, có lẽ anh cùng bạn gái ở chung.”
“Nếu anh cùng bạn gái ở chung, em còn có thể ở tiến vào nhà anh sao? Dùng cái đầu suy nghĩ một chút.” Khấu!
Đầu của cô lại bị hắn gõ một cái.
“Ai biết, anh là người luôn luôn có thói quen làm theo ý mình, đối với bạn gái càng vô tình, ai biết được anh có thể hay không nghĩ đến cảm giác của đối phương, đem em mang về nhà, sau đó bỏ đi đối phương. Em mới không nghĩ sẽ làm người thứ ba, làm phá hư con gái nhà người ta nha.
Cô lầm bầu lầu bầu thì thào nói.
“Em lý giải anh.” Hắn cười ha ha một tiếng: “Bất quá em yên tâm, anh cũng không đem phụ nữ mang về nhà, càng miễn bàn là làm cho phụ nữ ở nơi này.Đến, anh mang em đi tới phòng.” Nói xong hắn mang theo hành lý của cô tiêu sái ở phía trước dẫn đường.
“Cho nên ý của em là, không lo em là phụ nữ là được rồi?” Đi theo phía sau hắn, cô nhịn không được lấy giọng điệu đùa cợt thử hỏi hắn.
“Đúng vậy.” Hắn thế nhưng không chút do dự trả lời.
“Đáng giận hỗn đản.” Cô không cẩn thận thốt ra.
Hắn ở trong nháy mắt dừng lại cước bộ, quay đầu xem cô, mày chọn cao cao.
“Em vừa rồi nói cái gì?”
“Không có nha.” Cô giả ngu.
“anh nghe thấy có người nói anh là đáng giận hỗn đản.”
“Thật vậy chăng? Là ai lớn mật như vậy, vô lễ lại không biết sống chết? Anh nói cho em biết, em đi giáo huấn hắn.”
Nắm khởi nắm tay, cô lấy vẻ mặt biểu tình lòng đầy căm phẫn nói, làm cho Quý Thành Hạo nhịn không được bật cười.
“Em, nha đầu kia!” Đưa tay dùng sức đem tóc của cô sờ loạn, hắn xoay người đem cửa phòng đóng chặt trước mắt mở ra, bật đèn điện trong phòng lên, lui ra phía sau từng bước làm cho cô đi vào cửa.
“Gian phòng này cho em dùng, bên trong cái gì đều có, cũng có phòng tắm, tùy em dùng như thế nào đều được.”
Một chút, hắn tăng mạnh giọng điệu nói với cô một câu. “ Không thu tiền.”
“Ý tứ là, muốn dùng gì đó bên ngoài phòng này đều phải trả tiền là được rồi?” Ngoài cười nhưng trong không cười quay lại nói với hắn một câu, cô ý định nghĩ đem hắn tức chết.
“Em nha đầu này vài năm, trừ bỏ tóc dài, cùng công lực khua môi múa mép ở ngoài, còn cái gì dài quá sao?” Hắn vừa bực mình lại vừa buồn cười, trừng mắt nhìn cô liếc mắt một cái.
“Có nha, bộ ngực.” Ngẩng đầu ưỡn ngực cô nghiêm trang trả lời.
Quý Thành Hạo ngẩn ngơ, căn bản không nghĩ tới cô lại toát ra như vậy một cái sáng ý đáp án. Bộ ngực? Khá lắm bộ ngực nha.
Hắn chăm chú nhìn bộ ngực không hề bằng phẳng của cô, nhịn không được cất tiếng cười to.
“Ha ha.....” Hắn cười đến siêu vui vẻ, siêu lớn tiếng, trong khoàng thời gian ngắn trừ bỏ ở ngoài cười, thế nhưng không có biện pháp mở miệng nói chuyện.
Hắn đưa tay vỗ vỗ bả vai của cô, ý tứ kêu cô nghỉ ngơi, liền xoay người rời đi cũng không quay đầu lại, còn có lòng tốt đóng cửa phòng của cô lại, bất quá ngay cả như vậy, tiếng cười to khoa trương cuả hắn vẫn xuyên qua cửa mà tiến vào trong tai Nhâm Cấm Hồng thật lâu không có ngừng lại.
Có thể cười như vậy sao? Nhâm Cấm Hồng khó hiểu đoán. Cô cũng không có nói dối nha, bộ ngực của cô xác thực so với trước kia lớn rất nhiều, trước kia chỉ có cỡ A, hiện tại cỡ B nha. Này biến hóa là coi như rõ ràng đi?
Hay hắn cảm thấy A hoặc b đối với hắn đều kêu nhỏ, chỉ có đã ngoài D mới kêu có bộ ngực?
Oán hận quay đầu trừng mắt nhìn cửa phòng hắn vừa rời đi liếc mắt một cái, cô không ngăn chặn được chửi nhỏ một tiếng: “Sắc lang!”
Trong nhà đột nhiên nhiều ra một người, đối với cuộc sống của Quý Thành Hạo cũng không có tạo thành thay đổi quá lớn, dù sao thực khách này cũng không phải cái tiểu hài tử cần phải chiếu cố, mà là một đại nhân đã muốn trưởng thành, cho nên hắn vẫn tiếp tục cuộc sống làm theo ý mình, đi làm, tan tầm cùng phụ nữ hẹn hò, đồng thời tiếp tục phiền não làm thế nào giải quyết vấn đề việc sắp cùng tân nương thân cận.
Hắn tương đối thoải mái tự tại mà, Nhâm Cấm Hồng quả thực là khóc không ra nước mắt. bởi vì chuyển đến nhà hắn ở ba ngày sau, cô đột nhiên phát hiện tính toán của mình thành công quá nhanh.
Cái gì gần quan được ban lộc thôi, ba ngày xuống dưới, cô nhìn thấy Quý Thành Hạo số lần căn bản là đếm được trên đầu ngón tay, thời gian ở chung lại ngắn đến đáng thương.
Toàn bộ tính lại cũng không đến một giờ nha. Cô thật sự hoài nghi, cũng thực ai oán.
Nhìn ngoài cửa sổ sát đất không biết đã mưa khi nào, cô hát lên bài hát của ca sĩ Trương Huệ Muội mà cô thích nhất, bài ------Em có thể ôm anh sao?
“Bên ngoài mưa vẫn rơi, giống như máu ở lòng em nhỏ giọt, yêu anh lâu như vậy, kỳ thật đều không dễ dàng. Sẽ phân chia này nọ, anh, em không hề liên quan đến.......Ai!” Hát xong, cô đột nhiên khẽ thở dài.
Cô làm chi hát như vậy, suy sụp chính mình a, đều không có cùng hắn bắt đầu, ngay tại nơi này hát muốn phân chia này nọ, thật sự là bệnh thần kinh.
Lắc đầu, cô quay đầu mắt nhìn đồng hồ báo thức trên tường. Đều nhanh đến 10 giờ, hắn hôm nay tăng ca, hay vẫn là chạy tới quán bar lăn lộn đâu?
“Ai!” Không tự giác, cô lại thở dài.
Cô có phải hay không muốn thay đổi kế hoạch tác chiến, không thể giống một thiếu phụ luống tuổi có chồng đợi không được ông chồng hoa tâm trở về nhà, canh giữ ở trong nhà tự ai hối tiếc đâu? Chính là nói thay đổi rất đơn giản, vấn đề ở chỗ, kế hoạch ở nơi nào nha?
Khẽ nhăn mày, lại một lần nữa đem tầm mắt chuyển tới mưa rơi bên ngoài cửa sổ, sau đó thấy ngoài cửa sổ tối đen đột nhiên bị một đạo tia chớp sáng lên giữa không trung.
Mặt cô nhất thời trắng bệch, còn không kịp che lỗ tai, sét đã đánh: “Ầm vang” một tiếng nổ vang ở bên tai cô. cô Sợ tới mức hai tay che tai lớn tiếng hét rầm lên------“A!”
Quý Thành Hạo đẩy ra cửa nhà thấy thanh âm kinh thiên động địa thét chói tai, hắn nhanh chóng chạy hướng cô, ngay cả cửa lớn cũng quên đóng, trong nháy mắt liền vọt tới bên người cô, đem cô đang run run kéo vào trong lòng, mang cô cách xa cửa sổ.
“em bổn nha đầu này, biết rõ đang mưa, chính mình lại sợ sét đánh, làm chi vừa rồi còn đứng bên cửa sổ?” Hắn khẽ nhăn mày thấp giọng mắng, đồng thời tìm được điều khiển từ xa đem rèm cửa sổ buông xuống, cách trở cảnh mưa ngoài cửa sổ.
“ Quý Thành Hạo?” Cô mờ mịt theo hắn trong lòng ngẩng đầu lên.
“Đương nhiên là anh, bằng không còn ai vào đây? Hắn tức giận nói, sau đó đem cô tiến vào sô pha, trên cao nhìn xuống nhíu mày trừng cô. “Em đã mấy tuổi, thế nhưng còn giống trước kia sợ sét đánh?”
“Anh đã mấy tuổi, còn giống trước kia thích xem truyện tranh?” Cô trừng mắt nhìn, tuy rằng vẻ mặt tái nhợt, cũng không cam lòng yếu thế nói lại.
Tin tưởng sao? Một người ba mươi mốt tuổi, chưởng quản một công ty có được ít nhất hơn một ngàn nhân viên, thế nhưng lại nhiệt tình yêu thích xem truyện tranh đến nỗi có được cả một thư khố, bên trong lại còn có trang bị máy ổn định nhiệt độ bốn mùa. Đối với truyện tranh còn tốt hơn so với phụ nữ.
“Đó là hứng thú, không ai quy định hứng thú phải tùy theo tuổi thay đổi.” Hắn nhíu mày nói.
“Em đó là thiên tính, thiên tính không phải nói sửa là sửa được.”
“Em đó là nhát gan.”
“Được, nhát gan kia cũng là thiên tính, không có khả năng.....”
Ầm vang long! Ngoài cửa lại truyền đến tiếng sấm sét vang lên, sợ tới mức cô lập tức che lỗ tai, ngăn chặn không được hét lên một tiếng.
“A!”
Quý Thành Hạo nhìn không khỏi thở dài một hơi. Hoàn hảo hắn đi ra công ty thấy đang mưa, liền hủy bỏ cuộc hẹn buổi tối trực tiếp về đến nhà, nếu không trời biết để nha đầu này một mình ở nhà, nhà hắn có thể hay không bị cô hoảng sợ hét chói tai làm sụp mất?
Đã là hai mươi năm tuổi, thế nhưng còn có thể sợ sét đánh thành như vậy? Thực là không có biện pháp với cô.
Xem ra mười năm qua đi, lá gan của cô hoàn toàn cũng không theo tuổi của cô lớn một điểm. Hắn phải nghĩ biện pháp rời lực chú ý của cô đi mới được, nếu không yết hầu của cô cũng bị thương, lỗ tai của hắn cũng bị cô thét bị thương.
“Nha đầu, anh đói bụng, em nấu mỳ ăn liền cho anh ăn có được không?” Hắn vỗ về bụng nói với cô.
“Anh còn không có ăn bữa tối?” Buông hai tay đang ôm lỗ tai ra, cô kinh ngạc nhìn hắn hỏi.
“Đúng rồi, vừa mới xong việc từ công ty ra, vốn đi mua chút gì đó ăn, cố tình bên ngoài mưa lại lớn như vậy, đến chỗ nào cũng không tiện.” Nói xong, hắn đột nhiên giống như hao hết sức lực, thật mạnh ngã ngồi trên sô pha, sau đó rên rỉ kêu lên: “Anh sắp chết đói.”
Nghe được hắn như vậy kêu lên, Nhâm Cấm Hồng làm sao có biện pháp ngồi trên sô pha bất động, cô vội vàng đứng dậy đi vào phòng bếp, liền vội vàng mở ra tủ lanh.
Ngồi ở trên sô pha Quý Thành Hạo nhịn không được mỉm cười đứng lên, biết như vậy là được, bất quá vì để phòng ngừa vạn nhất, hắn vẫn là đem tivi mở ra, đem âm lượng tăng đến khi có thể hoàn toàn ngăn tiếng mưa ở bên ngoài, mới đứng dậy đi về hướng cô.
“Nha đầu, anh về phòng tắm rửa trước nha.” Hắn nói với cô.
“Được, không cần tắm lâu, rửa mặt một chút là tốt rồi.” Cô quay đầu đối với hắn nói một tiếng, lập tức đem lực chú ý về đồ đang nấu, nếu không tập trung nấu ăn, cô sẽ bị bên ngoài tiếng sấm làm cho sợ tới mức mặt trắng bệch, chút đều không có hoài nghi hắn vừa rồi còn kêu chết đói, hiện tại làm sao đột nhiên có khí lực đi tắm rửa.
“Đã biết.” Quý Thành Hạo mân môi nói, xoay người đi trở về phòng.
Cho dù cô không nói, hắn cũng sẽ tămd thật mau, không phải vì đói, mà là vì này nha đầu không có can đảm, bởi vì một khi nấu ăn xong, lực chú ý không hề tập trung vào nấu ăn nữa, cô đại khái là sẽ bị tiếng sầm ầm vang làm cho sắc mặt trắng bệch, kinh hãi gọi bậy, hắn vẫn là bồi ở bên cạnh cô có vẻ tốt hơn.
Vừa cởi quần áo vừa đi vào phòng tắm, hắn phỏng chừng cô nấu đại khái cần trên dưới 15 phút, cho nên hắn vẫn có thể thực thong dong tắm rửa gội đầu, không cần kiểu tắm chiến đấu.
15 phút sau, hắn mặc màu trắng hưu nhàn, một thân nhẹ nhàng khoan khoái tiêu sái ra khỏi phòng, đi về hướng phòng bếp.
“Còn chưa có được sao?” Hắn hỏi cô đồng thời nghe thấy bên ngoài lại vang lên một tiếng sấm.
“Mau lắm.” Cô nhanh chóng quay đầu nhìn hắn một cái trả lời, tựa hồ không có nghe thấy tiếng sấm kia.
Vì thế hắn hơi chút buông xuống.
Đi đến bên cạnh bàn ăn, lấy ghế ngồi xuống, hắn nhìn bóng dáng cô bận rộn ở phòng bếp.
Thân mình yểu điệu mảnh khảnh, tóc dầy mà dài thẳng đến thắt lưng, hai chân thon dài, còn có mông nhỏ mê người.
Nha đầu kia thật đã trưởng thành, biến thành một mỹ nữ phát sáng, hiện tại cô chỉ cần đi đến trên đường phố, khẳng định sẽ có rất nhiều đàn ông đối với cô chảy nước miếng, mà không phải giống mười năm trước là đổ máu-----bị cô đánh cho đổ máu, bởi vì này người đần thế nhưng bởi vì có nhiều nữ sinh thích cô “Mĩ thiếu niên này”, mà xem cô không vừa mắt chạy đến tìm cô gây phiền toái, bị đánh cũng là xứng đáng.
Kỳ thật cô có thể từ bị con gái sùng bái theo đuổi mà thay đổi trở thành mỹ nữ nha đầu, làm cho đàn ông chảy nước miếng, hắn hẳn là muốn thay cô cảm thấy vui vẻ mới đúng, dù sao đây cũng là chuyện tốt. Bởi vì con gái mà bị con gái thích rất quái lạ, bị đàn ông thích mới đúng, nhưng là.....Ai, hắn cũng không biết, cảm giác chính là không hiểu kỳ quái là được rồi.
Nha đầu nhà chúng ta đã trưởng thành, hắn -------- ngũ vị tạp trần a.