Cô không nói như vậy, Quý Thành Hạo còn không có tức giận như vậy, cái này làm cơn tức của hắn nháy mắt tăng cao ba trượng.
“Biết cái quỷ!” Hắn lớn tiếng mắng: “Em có biết hay không em vừa rồi thiếu chút nữa đã bị hạ thuốc? Nếu không có anh hôm nay vừa vặn ở đấy thấy hết thảy, hơn nữa đúng lúc xuất hiện kéo em cách xa ly đồ uống đã bị bỏ thuốc, em có biết hay không tối hôm nay khả năng em có cái kết cục gì?”
“Em cũng có nhìn đến đồ uống của em bị bỏ thuốc, em không ngốc như vậy, còn có thể đem nó uống vào bụng, anh yên tâm.” Cô lại lần nữa lấy vẻ mặt biểu tình an tâm nói với hắn, lại bị hắn chửi ầm lên.
“Yên tâm đại đầu quỷ của em!”
Quý Thành Hạo thật sự sắp bị tức chết được. Nha đầu kia nếu ở tại dưới mái hiên của hắn xảy ra chuyện, hắn thật sự sẽ bị Duẫn Cánh đánh chết tươi.
Mẹ nó, hắn lúc trước làm chi đem cái phiền toái này mang về nhà? Hắn hẳn là nên nghe đề nghị của cô làm như không gặp cô, không biết cô đang ở Đài Loan, càng không biết cô đang ở tại một gian trọ rách nát bất cứ lúc nào cũng có thể sập, hơn nữa tùy thời tùy chỗ có thể có khả năng trở thành cư dân bị mất tích.
Hoặc là, hắn hẳn là lập tức đem cô quăng cho Duẫn Cánh, bất kể cô có hay không dưới 1 giây bị ba mẹ đem trở về Vancouver gả cho người cô không thích, sau đó cả đời oán hận hắn.
Đáng giận! Hỗn đản! Hắn đều nhanh muốn tự thân khó bảo toàn, ông trời làm chi còn phái một cái nha đầu đến tăng thêm phiền não cho hắn? Hắn thật sự sắp bị buộc điên rồi!
Dùng sức đem cửa xe đóng sầm, hắn thở phì phì ngồi vào chỗ tay lái trên xe, lại dùng lực đem kéo cửa xe.
“Anh hiện tại muốn đi đâu?” Cô còn dám hỏi hắn.
Hắn hung hăng liếc mắt trừng cô một cái xem như trả lời.
Anh hiện tại sẽ không quay về nhà chứ? Mới hơn mười một giờ mà thôi, thời gian còn sớm, không bằng anh quay về pub vừa rồi tiếp tục thưởng thức, em đổi pub— không phải, ý của em là em ngồi xe chính mình trở về.” Cô vội vàng sửa miệng.
“Em nghĩ cũng đừng nghĩ!” Hắn lại hung hăng liếc mắt trừng cô một cái. “Từ giờ trở đi, em đừng mơ tưởng lại bước vào quán bar một bước.” Hắn nghiến răng nghiến lợi hướng cô cam đoan.
“Anh tính dùng khóa hay dây xích trói em lại?” Nhâm Cấm Hồng hơi im lặng vài giây, sau đó nhịn không được tò mò hỏi: “Anh phải biết rằng, chân là sinh trưởng ở trên người em, em muốn đi chỗ nào anh không có biện pháp khống chế.”
“Em muốn anh đem hành tung của em ở nơi này nói cho ba mẹ em sao?”
“Anh uy hiếp em?”
“Đúng vậy.”
“Tốt, vậy anh đi nói đi, em lập tức đi thu thập hành lý chuyển đi.” Cô hai tay khoanh ở ngực, vẻ mặt biểu tình anh không làm khó dễ được em.
“Em nghĩ rằng anh sẽ trơ mắt cho em đi?” Hắn căm tức cô.
“Em đây ngày mai chờ anh đi làm sẽ đi, anh cũng không có khả năng vì trông coi em mà không đi làm?” Cô nhún nhún vai, thái độ không giận không vội.
“Nhâm Cấm Hồng, anh làm gì đắc tội em sao, em muốn làm anh bực bội như vậy sao?” Quý Thành Hạo nghiến răng nghiến lợi bật ra tiếng hỏi.
“Em nào có làm anh bực?” Cô vô tội kêu lên: “Là anh chính mình tự nhiên nóng giận, không cho phép dân chúng đôt đèn. Dựa vào cái gì chính anh có thể đi pub, em lại không được đi?”
“Anh là vì tốt cho em.”
“Vì tốt cho em càng nên cho e đi.” Cô tỏ vẻ chân thực.
“Em nói cái chuyện ma quỷ gì?”
“Không phải chuyện ma quỷ, là lời nói thật. Anh nghĩ rằng em di pub là để đùa giỡn giống như anh sao?
Làm ơn, em ngay ở một cái khách sạn tốt cũng không có tiền, lại làm sao có thể có dư tiền để đi vui đùa, anh nghĩ cũng đừng nghĩ được không? Quý đại ca, Thành Hạo ca?” Cô tức giận mắt trợn trắng.
“Em rốt cuộc đang làm cái quỷ gì, nha đầu?” Dùng sức hít vào một hơi, hắn kiềm chế tức giận nhíu mi hỏi cô.
“Nào có làm cái quỷ gì? Em chỉ muốn tìm một người đàn ông có tiền để dựa vào nha.”
Quý Thành Hạo trống rỗng đầu óc, giống như đột nhiên trong lúc đó trở nên nghe không hiểu tiếng phổ thông.
“Cái gì?” Hắn hỏi.
“Em nghĩ tìm một người đàn ông có tiền để dựa vào, anh nghe không hiểu sao?”
“Có ý tứ gì?” Hắn phát hiện chính mình thật sự nghe không hiểu.
Nhâm Cấm Hồng đột nhiên dùng sức thở dài, hình như là đối với trì độn không biết làm thế nào của hắn cùng cảm giác vô lực.
“Ý tứ chính là, em không thể miệng ăn núi lở, chờ hết cạn lương thực mà không có dự tính, em phải sớm tìm được một kẻ có tiền lại nguyện ý cung cấp nuôi dưỡng của em, tìm một người đàn ông có thể dựa vào, nói như vậy anh có hiểu không?” Cô kiên nhẫn giải thích với hắn.
Đã hiểu, Quý Thành Hạo nghĩ đến muốn đem xe dừng lại một bên, sau đó động thủ bóp chết cô. Nha đầu này thật nghĩ đem hắn tức chết hoặc bức điên!
Hắn nắm chặt tay lái, để ngừa chính mình động thủ đi bóp chết cô.
“Em là khi anh đã chết sao? Nha đầu?” Hắn theo khớp hàm bạt ra tiếng hỏi.
“Có ý tứ gì?” Lúc này đổi thành cô nghe không hiểu.
“Anh là không có đủ tiền, vẫn là không cung cấp nuôi dưỡng đủ em, cho em dựa vào? Hoặc là em cho rằng khả năng anh quá vài ngày sẽ chết sớm?” Ngừng một lát, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu anh không cẩn thận tráng niên chết sớm, tuyệt đối là bị em làm tức chết!”
“Em nào có làm anh tức giận, là anh chính mình thích tức giận, không cần liên quan tới trên người ta.” Cô kháng nghị kêu lên.
“Anh thích tức giận?” Hắn trừng mắt nói.
“Chính là vậy, hơn nữa em căn bản là không có ý tứ khác, em chỉ đơn thuần là lo lắng ba mẹ em sớm hay muộn sẽ tìm đến anh, vì để ngừa vạn nhất, em đương nhiên là mưa rơi không vấn vương, nhanh chóng tìm được địa chỉ kế tiếp ẩn náu nha.” Cô nói năng đương nhiên lại hùng hồn đầy lý lẽ.
“Cho nên địa điểm kế tiếp của em chính là tìm một kẻ có tiền lại nguyện ý cung cấp nuôi dưỡng em?”
“Đương nhiên.”
Đương nhiên cái rắm! Quý Thành Hạo nghĩ lớn tiếng rít gào với cô, lại phát hiện miệng mình nhanh mân tử, tức giận đến muốn nói không ra lời.
Nha đầu này đi qua 10 năm rốt cuộc là kết giao với bạn bè như thế nào, thành ra như thế này, thế cho nên đạo đức đến bây giờ ra cái dạng này?
Tìm đàn ông dựa vào?
Tìm một người đàn ông có tiền lại nguyện ý cung cấp nuôi dưỡng để cô dựa vào?
Mẹ nó, nha đầu kia cô chết chắc rồi, dám can đảm ở trước mặt hắn phát biểu loại hành vi ngôn luận lệch lạc, cũng đừng trách hắn về sau đều buộc cô ở bên cạnh, thay mặt ba mẹ cô một lần nữa giáo dục lại.
“Anh sẽ không đem hành tung của em nói với bất luận kẻ nào, cho nên em tốt nhất ngoan ngoãn ở lại chỗ anh, nếu em dám chuồn êm đi, bị anh tìm được eml nhất định phải chết.” Hắn giọng điệu mang theo cảnh cáo cùng uy hiếp.
“Nếu em dám chuồn êm đi, nhất định liều mạng cũng sẽ không cho anh tìm được.” Cô tiếp được lưu loát.
“Nhâm Cấm Hồng, em thật sự muốn anh đem dây đến đây trói em lại sao?” Hắn rít gào, thật sự sắp bị cô tức chết rồi.
“Là anh tự mình nói nếu em bị anh tìm được nhất định phải chết, em còn không muốn chết, đương nhiên liều mạng trốn nha.” Cô vô tội nói.
Quý Thành Hạo nhếch đôi môi, hàm dưới nhân quá mức dùng sức mà kéo căng ra.
Hắn rốt cuộc nên lấy này cùng nha đầu mười năm trước chia ra như thế nào cho phải? Cô vì sao lại biến thành như vậy? Làm cho hắn hoàn toàn không hiểu đầu của cô rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?
Đem chính mình tức đến hộc máu căn bản không làm nên chuyện gì, hắn hiện tại nên làm, không phải muốn biết cô đang suy nghĩ cái gì, mà là muốn sửa đổi ý tưởng cùng hành vi lệch lạc của cô, đây mới là việc cấp bách.
“Bắt đầu ngày mai, em theo anh đến công ty đi làm.” Hắn dứt khoát quyết định.
“Vì sao?” Cô ngạc nhiên hỏi.
“Để ngừa em thừa dịp khi không có anh ở nhà mà chuồn êm.”
Mân nhanh miệng không hề mở mồm nói chuyện, cô quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ xe, thoạt nhìn giống như là ở sinh hờn dỗi, nhưng trên thực tế là nghĩ áp xuống xúc động muốn hét chói tai cùng hoan hô.
Của cô kế hoạch B chiến thuật thành công.
Từ nay về sau cô sẽ không phải lo lắng không có cơ hội ở chung cùng hắn.
A! A! A! Vạn tuế!