Hừng đông, mặt trời mới lấp ló đằng sau ngọn núi
....Reng..Reng....
Đồng hồ báo thức phòng ai reo inh ỏi, phòng nó đấy ạ.
_Hùm....- nó ngáp một cái rõ to rồi tung chăn dậy VSCN.
_Dậy đi ăn sáng nè - nó gọi.
Vừa nghe đến ăn 2 người liền tung chăn, vào VSCN với tốc độ ánh sáng.
_Xong rồi - 2 người đồng thanh.
_Qua rủ cái bọn heo bên kia đi luôn - nó nói, mang ba lô trên vai tung tăng ra cửa.
_3 người kia dậy đi ăn sáng, chị My bao - nhỏ nói
.
_Chị nói bao hồi nào - nó trách.
_Thì em lỡ nói rồi - nhỏ đưa ánh mắt cún con làm nó xiu lòng.
_Vậy cũng được - nó nói mà mặt buồn như mất cả gia sản.
5' sau 3 người họ ra với quần jean áo sơmi đơn giản. Bọn nó thì mặc quần jean , áo thun mang giày thể thao. ( Trường này không bắt buộc đồng phục nha).
_Có người bao à - Hạo hỏi, chưa thấy hình mà đã có âm thanh.
_Ừm..hix - nó nói mà lòng đau xót.._Quán tôi chọn nha. Ở gần trường mới khai trương quán ăn ngon lắm ra đó ăn.
_Chị cho em 6 hamburger, 6 ly capochino, 6 tô súp bào ngư,..........vân...vân....... - tiếng của hắn gọi.
_Trời ơi, chóng mặt quá - nó vờ khóc.
_Đồ ăn của quý khách - phục vụ bưng cả đống đồ ăn ra.
_Ăn thôi - cả Hân, Thảo, Hạo, Bảo đồng thanh.
_Ngum...ngum...hix...ngum...hix....- nó vừa ăn vừa giả khóc..
Chợt trong đầu lé lên một ánh sáng...
_Hahaha.....ha....uaha....ha..- nó vừa ăn vừa cười nham hiểm, làm cho bọn hắn với 2 nhỏ có chút lo sợ nó sẽ bày ra trò gì đây.
_Tính tiền - nó gọi, phục vụ ra đưa hoá đơn cho nó. Chỉ cần nhìn qua thôi là nó muốn xỉu rồi.
Đưa tờ giấy qua hắn, nó cười cười nói _Tính tiền đi.
_Cô bao mà.
_À tôi nói là tôi bao ....nhưng......anh trả tiền.. ...haha...- nói rồi nó còn nở nụ cười tươi nhất.
Hắn ấm ức lắm dự định không trả mà cô nhân viên cứ nói _Quý khách vui lòng tính tiền.....vì sĩ diện phải hi sinh xíu vậy...lấy bốp ra hắn trả tiền.
"Cho ngươi định chơi ta ư? Thua nha cưng.. ta đâu phải dạng vừa đâu." Nó nhìn hắn cười nụ cười đắt thắng làm hắn tức xì khói.
_Ôh, khói đâu mà sặc mũi thế - nó nói có ý trêu hắn.
_Thôi đi học , trễ bây giờ - Hân thấy anh mình sắc mặt không tốt nên vào can ngăn nếu không có án mạng xảy ra quá.
_Ừ! Đi thôi - nó cười rồi đi.
___________
Cả bộ 3 công chúa bọn nó tung tăng bước vào trường . Nó thì cảm thấy vô cùng vui vẻ,vô cùng phấn khởi khi hắn bực. Nó và 2 nhỏ đang bàn tán về thời trang vô cùng sôi nổi, hết lĩnh vực thời trang thì nhảy qua giới showbiz
_Chị My mới ra album mớj tui phải mua vài đĩa về xem mới được....nó nói.
Đang chú tâm bàn luận thì ở đâu có tiếng một cô gái vang lên.
_Anh Huy - cô ấy gọi
"Nhìn thì cô ta cũng xinh đấy, nhưng thật tiết chỉ cỡ 7/10 ta thôi" nó tự sướng trong suy nghĩ
_Em nhớ anh quá
_Lâu rồi hông gặp anh cũng như xưa........ vừa nói cô gái vừa ôm cánh tay hắn
....................vân....vân.....
_Ai vậy Hân? - nó quay qua Hân hỏi.
_À, cô ta trước đây mấy năm là bạn gái hờ của anh Huy đấy - Hân nói.
_Chẳng phải tên Huy chỉ có một bạn gái sao? Mà người đó lại là chị của Thảo mà chị Thảo mất rồi thì lấy đâu ra con bạn gái nữa vậy - nó thắc mắc.
_ờ, mà bạn gái hờ là gì vậy? - nó măt chớp chớp hỏi làm Hân tức điên.
"Cốp" - Hân cốc yêu nó một cái.
_ui da, sao cốc đầu tui? - nó xoa xoa đầu mặt nhăn nhó nói.
_Ngốc quá đó. Trước đây chỉ có cô ta theo đuổi anh Huy thôi...cũng tự cô ta nói mình là bạn gái anh ấy mà có điều anh ấy không phản đối mà cũng chẳng khẳng định...- Hân kể giọng hơi khinh bỉ.
Hắn thì nãy giờ phải đối phó với cô gái đó. Cô ta cứ ôm cánh tay hắn mà nũng nịu không buông . Hắn tức tối gỡ ra nhưng càng gỡ cô ta càng ôm chặt hơn....
_Anh không nhớ em hả? - cô gái đó ôm hắn... Giây phút này, tất cả nữ sinh đang dưới sân hay trên lầu đều nhìn cô ta với ánh mắt khinh bỉ trong lòng thầm chưởi rủa cô ta dám bám díu lấy hắn. Hắn bị bám lấy thật mệt mỏi nên mặc kệ cô ta làm gì thì làm.
Nhưng trong lòng lại bực bội, buồn buồn khi thấy nó chả mấy quan tâm..Đang suy nghĩ cô ta lại ôm hắn chặt hơn làm hắn hơi bực mình nhăn nhó .
Nó nảy giờ giả vờ vô tư như chuyện nhà hàng xóm chứ trong lòng gào thét không nên lời, chưởi có , mắng có nếu có thể còn muốn bay lại đạp cho cô ta một phát." Ờ mà tại sao nhỉ? Taị sao phải bực chứ, có liên quan gì tới mình đâu... Haiz.. không hiểu được." Bây giờ nó đang tìm câu trả lời cho mớ câu hỏi vớ vẩn trong đầu nó.
Trong nó bây giờ có chút hụt hẫng khi hắn đứng gần cô ta, có chút lo sợ và mang thêm chút khó chịu trong lòng «....tại sao hắn không cố gắng đẩy cô ta ra xa chứ. Tại sao không la hay phạt cô ta giống như mình lúc trước làm hắn ngã đi chứ....» lại những câu hỏi không đáp án xuất hiện trong tâm tí nó.
Nó hơi giận dữ khi nhìn cô ta cứ mãi quấn lấy hắn , dùng ánh mắt hình viên "bi" nhìn cô ta, nó bước lại phía đó.
_Ơi - nó gọi chẳng mấy thiện cảm nhưng lại nhận được ánh mắt vui vẻ và ấm áp từ hắn, nó chỉ mãi nhìn cô ta nên cũng chẳng biết được..
Đang định nói thêm với cô ta chút chuyện thì ở đâu giọng nói quen thuộc vang lên không ai khác đó là Đạt. _Myyy ơi...
Theo phản ứng tự nhiên khi ai đó gọi,nó quay lại.
_Ủa, Đạt đi đâu vậy - nó hỏi cười cười., ánh mắt vui vẻ hẳn lên.
_Chào mọi người - Đạt thở hổn hển rồi nói, miệng cười tươi.
_Tôi đi học - Đạt thêm.
_Không phải học trường bên kia sao? - nó hơi ngạc nhiên hỏi lại.
_Thì chuyển qua đây học nè - Đạt cười.
_Xí - nó trề môi _Định theo đuổi tui ha gì mà tui ở đâu cũng có ông hết vậy? - nó đùa.
_Ừ - Đạt vừa nói vừa cười như nói giỡn (mà thật sự Đạt thích nó rồi).
_Khi nãy cô hỏi cô ta cái gì thế? - hắn đổi chủ đề để tránh xem bộ phim tình cảm trước mặt.
_À, chỉ hỏi bạn ấy tên gì thôi mà? - nó quay lại.
_Tôi tên Thuý Kiều - Kiều cười (cô gái đó).
_Ừ.....vậy bạn là bạn gái của tên này à - nó gật gù, tay chỉ hắn.
_Ừ - Kiều nói ôm tay hắn.
_Haha...hahaha......chúc mừng anh thoát khỏi kiếp FA nha... tối nhớ tổ chức ăn mừng nha...- nó cười hahả nói.
_Im lặng - hắn mặt mài khí coi, nói thật lạnh lùng làm nó lạnh sống lưng sao ấy nên nín thin không cười nữa.
_Thôi tui lên lớp trước à - nó kéo Đạt theo .
Vừa đi nó vừa nói chuyện vừa cười với Đạt. Hết kể chuyện phim đến truyện, hai người này đều nghiện truyện nên nói chuyện rất hợp. Vừa kể vừa cười rất ư là vui vẻ làm ai cũng nghĩ là một cặp đang quen nhau đấy. Hắn thì cứ nghĩ"chẳng lẽ đi với hắn ta thì vui vậy sao...sao đi với tôi không cười nhiều vậy đi..hừ"
Trên lớp cô bước vào.
_Tất cả im lặng - cô chủ nhiệm vặn volume hết cỡ mà hét, cả lớp im thin thít không một tiếng động.
_Hôm nay lớp chúng ta có 2 bạn mới - cô thấy lớp im lặng thì nói tiếp.
_Ai vậy cô
_Nam hay nữ
_Có phải anh đẹp trai nào k? - nữ sinh mê trai lên tiếng.
_...............và...vân...vân...mây..mây...câu hỏi khác.
..............."Rầm"..................
Bà cô tức giận lấy thước đập bàn làm cả lớp xém rớt tim, im lặng không nghe một tiếng động. Thấy kết qủa như ý mình, bà cô tiếp..
_Hai em vô đi
Hai người Kiều với Đạt bước vào, ôi cả lớp ồn ào xôn xao... Vì sao ấy nhỉ? Vì có hot boy mới vào lớp mà.
_Tôi tên Đạt, rất vui được làm quen mọi người - Đạt tươi cười nói làm mấy nhỏ nữ sinh xém nhập viện vì mất máu gấp à.
_Tôi tên Kiều, rất vui được làm quen - Kiều cười nhẹ.
Cả bọn con gái của lớp thì nhìn Kiều với ánh mắt khinh bỉ, không thiện cảm chút nào.
Vì sao nhỉ? Á, chắc là cảnh tượng lúc sáng đây mà nên bây giờ bị thế đấy.
Bọn con trai háo sắc thì nhìn hơi triều mến chút.
Đạt được sắp chỗ ngồi sau nó, Kiều thì lại được sắp ngồi sau hắn.
Ối giời, cô thật biết sắp chỗ nha.
Đạt ngồi sau nó suốt giờ học cứ gọi nó, tám với nó, hai đứa chỉ bài nhau.
Ôi! Nhưng cảnh tượng này thật không may cứ lọt vào mắt ai đó ngồi cách đó không xa, hắn lâu lâu lại liếc nhìn bọn nó. Chẳng biết sau cứ mỗi lần nhìn thì lại thêm phần sát khí làm cho cả lớp chẳng ai dám nhúc nhích.
.......................................lướt nha....................................
*Ra về*
Tiếng chuông báo giờ tan học vang lên đều đặng
"Rengg……Rengg"
xách cặp ra khỏi lớp ,mỗi người mỗi hướng đi. Thảo thì được Bảo rủ đi uống cafe, Hân thì nói là bận công việc nên cũng đi mất tiu, nó bây giờ đang cô đơn đi một mình về phòng trong đầu cứ suy nghĩ miên man những chuyện vừa mới xảy ra...mặt mài buồn bực đi thẳng về phòng nó mặc kệ mọi thứ xung quanh, mặc kệ ánh mắt của người nào cứ dõi theo nó.
........................qua chỗ Hân đây.................................
_Hân đang men theo lối cầu thang đê lên sân thượng vì cuộc hẹn của ai đó gửi tới cô.
_Có chuyện gì? - âm điệu lạnh lùng của cô vang lên.
_.........người con trai ấy chỉ cười nhẹ, tay vỗ 3 tiếng ra hiệu cho ai đấy.
Những bong bóng đầy đủ màu sắc mang hình trái tim với dòng chữ
̃ "Anh yêu em! Khánh Hân"
bay lên cao rồi ngừng ở giữa trung tâm. Những cánh hoa hồng rơi rãi khắp sân. Giữa trung tâm ấy, một chàng trai lịch lãm quỳ kiểu cầu hôn dưới những cánh hoa hồng tươi tắn ấy, tay cầm bó hoa hồng mang 99 bông và một hộp quà xinh xắn hình trái tim còn thắt cái nơ nhỏ ở giữa.
_Em làm người yêu anh nha - Khánh nói (tên người con trai đó).
Cô cũng hơi ngạc nhiên thêm chút bất ngờ vì cô không bao giờ nghĩ những cảnh lãng mạn như thế này chỉ có trong phim ảnh mà bây giờ lại được chứng kiến ở ngoài đời thật. Nhưng nhanh chóng sau sự ngỡ ngàng đó, cô lấy lại phong thái của mình, cất lên giọng lạnh lùng.
_Xin lỗi, tôi không yêu anh.
Câu nói phát ra từ cô thật nhẹ nhàng nhưng mang lại cho Khánh một cảm giác đau, con tim như muốn vỡ vụn, lần đầu tiên biết yêu và cũng là lần đầu bị từ chối . Cảm giác đau cho một người nhưng một người khác nơi đâu gần đó lại nở nụ cười nhưng cũng mang vẻ lo sợ.
"Sợ có khi nào mình cũng giống cậu ta, bị từ chối thật phủ phàng" .. Hạo đang ở một góc nhỏ gần đấy mà suy nghĩ'
++++++++++++++
Giới thiệu thêm..
+Thúy Kiều : kinh doanh nhỏ nhưng cũng dư giả nhiều à....từ nhỏ đã thích hắn, bám hắn như đĩa. Cũng khá xinh nhưng có chút nhờ mĩ phẩm ...........
.Tính tình: dễ thương, hòa đồng nhưng do yêu nên mù quáng và không biết sẽ gây ra việc gì vì điều đó đâu...........nhưng sau này sẽ được nó làm cho thay đổi.
+Đạt : gia đình kinh doanh có tiếng tăm ở cả châu á....giỏi võ, biết sử dụng các loại vũ khí. Rất thích nó, biết hi sinh cho người mình yêu, tính tình tốt...biết giúp đỡ, quan tâm bạn bè