Yêu Phải Tình Địch

Trì Sính dụi tắt điếu thuốc, kéo cổ Ngô Sở Úy tha lại gần mình. Cánh tay vuốt thẳng từ vai xuống, dừng lại ở mép quần, ánh mắt cũng từ trên lia xuống.

"Cho tôi xem của cậu luôn đi?"

Ngô Sở Úy nghe thế lông mao đều dựng cả lên, đẩy tay Trì Sính ra theo phản xạ.

Làm vậy sao được chứ? Tuyệt đối không được!

Trì Sính không ép buộc cũng không buông tay, cứ giằng co như thế, răng mài ken két: "Tại sao không cho xem?"

Gân xanh phình lên trên cổ Ngô Sở Úy, y gồng mình nói bừa: "Của tôi nhỏ lắm, ngại lôi ra."

Trì Sính cười: "Sao tôi nhớ trứng của cậu rất lớn?" Tay dịch xuống hai tấc.

"Anh nhớ lộn rồi!" Ngô Sở Úy ứa mồ hôi hột, "... Tôi phát dục không tốt." Lại cắn răn đẩy ra một tấc.

"Sờ nhiều lên có thể phát dục lần hai." Lại dịch xuống hai tấc.

Ngô Sở Úy há họng thở dốc, mặt đỏ tai hồng, không biết còn tưởng tay Trì Sính đã mò đến nơi. Y muốn đẩy lên đã đẩy không được, tay Trì Sính như cây đinh găm phía trên mệnh căn của y hai tấc.

Sau đó, chậm rãi di xuống không cho phép kháng cự.

Ngô Sở Úy đã cùng đường, chỉ đành xuất ra tuyệt chiêu, dùng trán nện lên xương quai xanh của Trì Sính. Lần này không phải giỡn chơi, mà làm thật, ngực Trì Sính cũng tê đi, mà mắt Ngô Sở Úy thì đỏ bừng.

Liều mạng giãy ra, trốn tới góc giường, thở dốc hỗn loạn, mồ hôi cuồn cuộn đổ xuống.

Thấy Ngô Sở Úy cự tuyệt như thế, Trì Sính cảm thấy rất bất ngờ, chẳng qua liên tưởng đến tình cảnh lần đầu nắm tay, y có xuất hiện phản ứng này cũng bình thường.

Trì Sính đưa tay muốn chạm mặt Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy tránh sang một bên, Trì Sính lại xoay mặt y về, mạnh bạo lau mồ hôi trên trán cho y, kết quả càng lau càng nhiều.

"Cần phải sợ dữ vậy sao? Tôi cũng không ăn cậu mà."

Mợ nó tôi không phải đang sợ, tôi là chưa từng trải qua thôi! Nước mắt Ngô Sở Úy suýt nữa trào ra, không cần khi dễ người khác vậy chứ, đều là đàn ông xem cái gì mà xem hả?

Trấn định cảm xúc một hồi, Ngô Sở Úy mới mở miệng nói: "Bây giờ tôi không muốn cùng anh như vậy."

"Cậu chưa từng làm với nam?" Trì Sính hỏi.

Ngô Sở Úy dùng ánh mắt đáp trả Trì Sính, anh thấy tôi giống người từng làm với đàn ông hả?

"Vậy sao cậu biết cậu thích đàn ông?" Trì Sính lại hỏi.

Ngô Sở Úy run môi, đáp một câu rút gân: "Tôi cũng không biết tôi có thích đàn ông không, tôi chỉ biết tôi thích anh."

Một câu nói qua loa hời hợt, nhưng lại chân thật nện vào tim Trì Sính.

"Nhân tinh tử!" Hung tợn nhéo mặt Ngô Sở Úy một phát. (Chắc là một kiểu chửi như hồ ly tinh vậy thôi)

Trên mặt đau đớn, nhưng trong lòng lại thở phào, coi như đã hold được lần này.

"Tôi không thích cưỡng ép người khác, nếu cậu không muốn vậy cứ nhìn tôi đến đi."

Nói xong, lôi đại điểu ra khỏi quần, tự mình vuốt nắn.

Ngô Sở Úy lập tức dại ra, mí mắt giật dữ dội. Má nó, đây là muốn làm gì? Y tưởng Trì Sính sẽ thôi, ai ngờ chuyện đáng sợ còn ở đằng sau.

Trì Sính thấy ánh mắt né tránh của Ngô Sở Úy, cười dữ tợn quay đầu y lại.

"Da mặt mỏng thế, còn muốn thao tôi?"

Ngô Sở Úy nghiến chặt răng, sợ hễ mở miệng thì sẽ chửi.

Tiếng thở dốc nặng nề của Trì Sính rơi vào tai Ngô Sở Úy, khiến mặt y đỏ bừng.

"Không cho phép nhắm mắt, nhìn cho kỹ đi."

Vật tượng trưng phái mạnh lớn đến dọa người còn đang bừng bừng dũng mãnh, màu sắc khá đậm, kinh lạc rõ ràng. Phần đỉnh căng đầy cứng chắc, thay vì nói là bao q*y đầu, không bằng nói là long đầu, có khí thế cuồng bạo nuốt chửng vạn vật.

"Thích không?" Trì Sính hỏi.

Ngô Sở Úy nghiến răng nghiến lợi, thích, có thể không thích sao? Hai chúng ta cùng đi một con đường, nói sao thì cũng coi như anh em. (Đàn ông luôn thích có jj lớn)

"Thích thì đưa tay đây." Trì Sính nói.

Ngô Sở Úy: "... A?... A!..."

Lúc nắm lấy, năm ngón tay Ngô Sở Úy đều cứng đờ.

Trì Sính cuối cùng không làm khó y, chỉ để y nắm một chút rồi buông ra, tay duỗi ra sau lưng Ngô Sở Úy, bóp phần mông chắc nịch của y, xoa nắn mạnh bạo. Ngô Sở Úy không theo, Trì Sính liền xoay sợi dây nịt quanh tay giữ lại, đe dọa: "Nhất định muốn tôi hung lên phải không?"

Trên thực tế, Trì Sính thật sự có đủ nhẫn nại với Ngô Sở Úy, hắn chưa từng phải động tay trước mặt người khác. Bắt đầu từ lúc Ngô Sở Úy hất cháo lên người hắn, hắn đã cho Ngô Sở Úy lòng bao dung bất thường, nhẫn nại dùng hoài không cạn, giống như nhường nhịn y, chiều ý y là điều nên làm.

Ngô Sở Úy vùi bộ mặt ẩn nhẫn vào chăn, âm thầm mài răng, sớm muộn cũng có ngày anh sẽ hối hận!

Lúc gần bùng phát, Trì Sính túm cổ Ngô Sở Úy ấn lên bụng mình.

Lát sau, tinh dịch trắng nồng bắn ra trước mắt Ngô Sở Úy, kèm theo sự co giật của thần kinh và rung động tại chỗ da thịt tiếp giáp, cùng với tiếng thở ra sảng khoái cực điểm của Trì Sính.

Trì Sính đi rồi, trước khi đi lại bôi thuốc lên trán cho Ngô Sở Úy, còn cảnh cáo một câu.

"Nếu còn để tôi thấy cậu lấy đầu làm vũ khí, tôi sẽ chọc cậu thành than tổ ong."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui